Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 114: Hợp tác

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:01:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Trì đ.á.n.h giá Ngọc Khê: "Không ngờ Niên Quân Mân trâu già gặm cỏ non đấy."

 

Ngọc Khê: "....... Em thành niên ."

 

Cuối cùng Trần Trì cũng : "Thế thì vẫn là trâu già gặm cỏ non."

 

Ngọc Khê ý kiến gì, cô và Niên Quân Mân đúng là cách 6 tuổi thật!

 

Chu Linh Linh hỏi: "Hai quen ?"

 

Trần Trì gật đầu: "Đã từng quen, cùng một đơn vị. Nếu nhờ Niên Quân Mân cứu một mạng thì chỉ mất hai ngón tay . Vết thương của cũng là do cứu . Thật ngờ duyên phận ."

 

Cuối cùng Ngọc Khê cũng vết thương của Niên Quân Mân từ , nhưng cảm thán: "Quả thật duyên."

 

Trần Trì khẽ một tiếng: "Niên Quân Mân im lặng tiếng mà yêu ."

 

Ngọc Khê giơ tay lên: " , yêu, là vị hôn thê, bọn em đính hôn ."

 

Trần Trì: "........"

 

Đột nhiên cảm thấy đau lòng, về sớm hơn mà còn hành động gì, Niên Quân Mân đính hôn !

 

Ngọc Khê đột nhiên , ha ha, điểm Trần Trì bằng Niên Quân Mân .

 

Chu Linh Linh thấy Trần Trì chút đáng thương, giải thích: "Bọn họ quen từ nhỏ, đính hôn cũng bất ngờ lắm."

 

Ngọc Khê to hơn, chị họ "bổ dao" tàn nhẫn thật, Trần Trì và chị họ cũng quen từ mà.

 

Trần Trì: "........"

 

Cô cả Lữ tủm tỉm: "Hóa còn duyên phận cơ đấy."

 

là càng con rể càng thấy ưng.

 

Trần Trì gãi đầu: "Dì, cháu thích Linh Linh."

 

Cô cả Lữ: "Dì sớm nhận ."

 

Trần Trì: "......."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê càng vui vẻ hơn, cô cả cũng "bổ dao" kìa.

 

Đột nhiên cả phòng đều ồ lên, lớp giấy cửa sổ coi như chọc thủng, cũng coi là chuyện vui.

 

Máy phim lắp đặt xong, hề lộ chút dấu vết nào. Ngọc Khê giơ ngón tay cái: "Lợi hại."

 

Trần Trì phủi tay: "Khi nào dùng thì mở ."

 

Cô cả Lữ lấy nước trái cây : "Ngồi xuống uống nước các con."

 

Ngọc Khê rót cho một cốc, vị đào, cô thích nhất. Uống nửa cốc xong: "Nên chuyện chính ."

 

Trần Trì về phía Chu Linh Linh. Chu Linh Linh : "Con bé tới đây chỉ để quy hoạch tương lai cửa hàng mà còn để bàn chuyện hợp tác nữa."

 

Trần Trì hiểu : "Em bàn với chuyện vải vóc?"

 

Ngọc Khê gật đầu: " , đầu tiên cảm ơn giúp đỡ để bọn em kiếm lời. bọn em thể cứ dùng mãi vải , điều cho việc kinh doanh lâu dài. Cho nên em tới bàn chuyện vải vóc, hy vọng thể thương lượng một mức giá hợp lý."

 

Trần Trì: "Anh chị họ em , trang phục đạo cụ là ý tưởng của em?"

 

Ngọc Khê gật đầu: " , vấn đề gì ạ?"

 

Trần Trì : "Đừng căng thẳng, vấn đề gì, chỉ thấy ý tưởng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-114-hop-tac.html.]

 

"Cảm ơn ."

 

Trần Trì tiếp tục : "Anh coi trọng mảng trang phục đạo cụ. Thế , dùng vải vóc để góp vốn thì ? Vải vóc lấy tiền, còn thể đầu tư thêm một ít vốn, nhưng cổ phần chiếm 30%."

 

Vẻ mặt Ngọc Khê nghiêm túc: "Anh góp vốn?"

 

Trần Trì gật đầu: " , góp vốn. Anh lính từ hồi cấp ba, thực coi như từ bỏ nhà máy của gia đình, nhà máy vẫn luôn do em trai quản lý. Anh trở về cũng định tranh giành. Cổ phần của trong nhà máy chỉ đủ mua vải cho các em dùng mà tiền dư còn thể dùng để đầu tư."

 

Ngọc Khê nhẩm tính cổ phần. Nếu thật sự như , cổ phần của Ngọc Khê sẽ giảm xuống còn hơn 20%, Trần Trì sẽ trở thành cổ đông lớn nhất.

 

Ngọc Khê híp mắt, thương trường chỉ chuyện ăn: "Bọn em cũng tiền để mua vải, các xưởng khác cũng , nhất thiết . Điểm hy vọng hiểu rõ. 30% là thể, bọn em định lớn ngay từ đầu, cũng cần vốn đầu tư quá lớn. Đề nghị của hấp dẫn đối với em."

 

Trần Trì cũng nghĩ sẽ đàm phán thành công ngay đầu: "25%, đây là mức thấp nhất thể chấp nhận."

 

Ngọc Khê dứt khoát: "Em vẫn giữ nguyên lời ."

 

Trần Trì nhíu mày: "Các em lớn, ít nhất mất 3-4 năm, gia nhập sẽ thành công nhanh hơn."

 

Ngọc Khê chỉ : "Đầu tiên, em là sinh viên năm nhất, em 3-4 năm để từ từ phấn đấu. Đề nghị của em xem xét."

 

Trần Trì cho rằng cuộc ăn nào đàm phán , chỉ điều kiện thể đồng ý: "20%, lượng vải các em cần lớn, bỏ thêm năm vạn đồng tiền mặt nữa, đây là giới hạn cuối cùng của ."

 

Ngọc Khê động lòng là giả. Vải miễn phí, thêm năm vạn tiền vốn, cô bao giờ lo lắng về tài chính nữa. cô vẫn đồng ý ngay, ánh mắt đảo qua giữa Trần Trì và chị họ, bỗng nhiên hiểu tại Trần Trì nhất định góp vốn.

 

Trần Trì qua là tính toán, cho dù thể quản lý xưởng dệt thì chắc chắn cũng dự định riêng, sang đầu tư chỗ cô. Hiểu , "ồ" một tiếng.

 

Trần Trì vốn đang giữ tâm thái khá , giờ chút sụp đổ, cô nhóc .

 

Ngọc Khê uống nốt nửa cốc nước trái cây: "Dụng tâm lương khổ a!"

 

Trần Trì chút ngượng ngùng. Anh cũng phát hiện Chu Linh Linh thích công việc trang phục đạo cụ, mỗi nhắc đến, mắt cô đều lấp lánh như .

 

Hơn nữa, một khi vụ ly hôn kết thúc, cô thể nhà máy việc nữa, nhất định việc gì đó để . Anh góp vốn sẽ đẩy nhanh sự phát triển của mảng trang phục đạo cụ, công việc kinh doanh bận rộn sẽ giúp Linh Linh nhanh chóng hòa nhập cuộc sống mới.

 

Khí thế Trần Trì yếu : "15%."

 

Ngọc Khê cong mắt, sớm muộn gì cũng đầu tư, Trần Trì ngoài, còn đưa mức giá thấp nhất: "Thành giao."

 

Cô mà đồng ý thì đúng là ngốc, thì cô đang chiếm hời của chị họ đấy!

 

Chu Linh Linh nhíu mày: "Hai đang chơi trò bí hiểm gì thế?"

 

Trần Trì chút luống cuống tay chân: "Không, gì."

 

Ngọc Khê trợn trắng mắt, Trần Trì nhiều như chẳng gì cả, đáng đời!

 

Ngọc Khê đảo mắt: "Chị họ, hì hì, Trần đều là vì chị mới góp vốn đấy. Nói chừng còn lấy 15% cổ phần sính lễ chứ!"

 

Chu Linh Linh tiếp xúc với nhà máy lâu , hiểu rõ nhất về cổ phần, đầu óc xoay chuyển, vội xua tay: "Thế , nếu thì chị chiếm tới 45% cổ phần , chị bao giờ nghĩ chiếm thành quả lao động của em."

 

Ngọc Khê thật nghĩ nhiều như , cô chỉ tính toán cho bản , thấy bộ dạng há hốc mồm của Trần Trì, Ngọc Khê giật giật khóe miệng, vị cũng nghĩ nhiều thế .

 

Ngọc Khê cũng để ý, ai quản lý cũng như . Cô nghĩ xa hơn, cô còn công việc khác, thể lúc nào cũng bận rộn với trang phục đạo cụ, quả thực cần quản lý. Tính cách Lôi Âm cần lãnh đạo, thích hợp, ngược chị họ là thích hợp nhất. Mắt cô sáng lên: "Chị họ, chị quản lý cũng mà."

 

Chu Linh Linh vội xua tay: "Chị thể, chị thể."

 

Trần Trì cũng ngẩn , nên thế nào, đây là câu hỏi chí mạng, khéo là đắc tội . Anh nhận Linh Linh để ý cô em họ , chừng còn cần cô em họ giúp đỡ!

 

Ngọc Khê hai ngượng ngùng, chớp mắt: "Chị họ, chị cộng dồn cổ phần , là trong thâm tâm chị chấp nhận Trần !"

 

Mặt Chu Linh Linh đỏ như đ.í.t khỉ: "Chị, , chị..."

 

 

Loading...