Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 118: Thành thật kiên định

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:01:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lôi Âm gọi xe xong, xếp hành lý lên, gọi tài xế: "Đi thôi."

 

Ngọc Khê đầu , vẫn còn thấy bóng dáng tức tối đến giậm chân của Hà Giai Lệ. Cô hỏi: "Bà tớ ?"

 

Lôi Âm trợn trắng mắt: "Không về, mà là đoán mò thôi. Bà từ chỗ tớ tìm đấy. Sáng nay bố tớ tìm tớ, bảo tớ về nhà, tớ việc, ngờ Hà Giai Lệ bám theo."

 

Ngọc Khê: "Về nhà ông ngoại thì Hà Giai Lệ cũng dám đến ?"

 

"Không thể nào, tuy bà dám nhưng bố tớ thì dám."

 

Ngọc Khê sắc trời bên ngoài: "Không thể đến nhà ông ngoại , tớ một chỗ ."

 

"Cậu định về cửa hàng ?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Nhà mợ hai tớ, tớ đến nhà mợ hai ở, đ.á.n.h c.h.ế.t Hà Giai Lệ cũng nghĩ ."

 

Lôi Âm giơ ngón tay cái: "Cao tay, thật sự là cao tay."

 

Ngọc Khê với bác tài: "Đến đường Hoàng Hải ạ."

 

Lôi Âm đồng hồ, 4 giờ: "Tớ cùng nữa, kẻo về trời tối, đưa tớ về. Lát nữa thả tớ xuống ở ngã tư nhé."

 

Ngọc Khê gật đầu: "Được, mai gặp ở nhà mợ tớ."

 

Lôi Âm chỉ một ngã tư, xuống xe : "Chú ý an , về đến nơi gọi điện cho tớ."

 

Ngọc Khê: "Biết , cũng về sớm !"

 

Lôi Âm: "OK."

 

Đường Hoàng Hải xa, nửa tiếng mới tới nơi. Ngọc Khê chuyển hành lý xuống, tốn 50 đồng tiền xe, đắt quá.

 

Cổng nhà mợ hai đóng chặt. Ngọc Khê thấy khóa cửa, thở phào nhẹ nhõm, may mắn khóa cửa, nếu cô thật nên .

 

Gõ cửa một lúc, trong nhà mới . Chu Đại Nữu mở cửa, dụi mắt: "Bác mơ chứ, thật là Tiểu Khê ?"

 

Ngọc Khê vẫy vẫy tay: "Mợ hai, là cháu đây, giúp cháu xách hành lý với ạ!"

 

Chu Đại Nữu sửng sốt: "Sao cháu mang hành lý tới đây?"

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ngọc Khê xách hành lý: "Một lời khó hết ạ."

 

Chu Đại Nữu vội gọi: "Ông nó ơi mau đây, Tiểu Khê đến ."

 

Hà Giai Quang áo khoác cũng kịp mặc chạy , vội chạy đến cửa, đóng cổng mới nhận lấy hành lý trong tay Ngọc Khê: "Đi, mau nhà."

 

Ngọc Khê ngơ ngác: "Mợ hai, hai đang đề phòng ai thế ạ?"

 

Chu Đại Nữu đặt hành lý xuống: "Đề phòng bà già đấy, thì cũng liên quan đến cháu đấy!"

 

Ngọc Khê cởi áo khoác: "Liên quan gì đến cháu ạ?"

 

Hà Giai Quang thở dài: "Cháu còn , cháu nhận cháu về. Hôm qua, tất cả đều ở chỗ bà già , vận động trong nhà, chỉ mong thể nhận cháu về."

 

Ngọc Khê phun ngụm nước trong miệng : "Ý của Hà Giai Lệ?"

 

Chu Đại Nữu gật đầu: "Trừ nó thì còn thể là ai, cũng lên cơn gì, còn ai thể khiến cháu nhận nó thì nó cho hai ngàn đồng. Cả nhà bác cả cháu đều kích động, bác và bác hai cháu bỏ ngay tại chỗ. Bà già tưởng nhà bác thật thà, thể cháu cảm động, sáng nay liền đến loạn một trận, bác và bác trai cháu hết cách, đành khóa chặt cổng."

 

Ngọc Khê giật giật khóe miệng: "Sao cháu thấy giống như miếng thịt Đường Tăng thế nhỉ? Trước ai gặp cũng ghét, giờ so sánh với tiền."

 

Hà Giai Quang cạn lời: "Cháu đấy, còn tâm trạng đùa."

 

Ngọc Khê: "Thế cháu cũng thể . Cháu sớm , còn tại nhận cháu về nữa cơ!"

 

Chu Đại Nữu đập bàn: "Bác ngay sám hối gì mà. Tin Hà Giai Lệ thể sám hối thà tin heo nái leo cây còn hơn!"

 

Hà Giai Quang: "Khụ khụ khụ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-118-thanh-that-kien-dinh.html.]

Chu Đại Nữu lườm một cái: "Ho khan cái gì, cũng là sự thật cả thôi. Cháu ?"

 

Ngọc Khê: "Lôi Âm ạ, Lôi Âm vặn đụng , cho cháu . Vừa ở ga tàu hỏa gặp Hà Giai Lệ, ký túc xá mở cửa, bảo cháu ở trọ một cháu cũng dám, nghĩ nghĩ chỉ thể tới đây."

 

Chu Đại Nữu thở dài: "Hà Giai Lệ đúng là giỏi chuyện ."

 

Ngọc Khê gật đầu: "Còn , chờ cháu nghỉ ngơi sức , giờ tinh thần đối phó với bà ."

 

Chu Đại Nữu vỗ tay: "Đói bụng , để bác nấu cơm cho cháu."

 

Ngọc Khê ngại ngùng: "Anh Hà Duệ ạ? Không ở nhà ạ?"

 

Chu Đại Nữu : "Ba em nó ngoài , lát nữa sẽ về."

 

Ngọc Khê dậy, mặc áo khoác : "Mợ hai, cháu gọi điện về nhà , đang đợi điện thoại của cháu."

 

Chu Đại Nữu với chồng: "Ông cùng Tiểu Khê , trời sắp tối ."

 

Hà Giai Quang khoác áo : "Được."

 

Ngọc Khê cửa, nhịn lén hai vài . Mới bao lâu gặp, giữa hai lông mày hai ngày càng thư thái.

 

Hà Giai Quang: "Sao cháu bác như thế?"

 

Ngọc Khê sắp xếp ngôn từ: "Cháu cảm thấy hai hình như đổi ."

 

Hà Giai Quang châm điếu thuốc: "Công việc của Hà Duệ cần bác lo lắng nữa. Tết về quê, rốt cuộc còn coi thường, lưng thẳng, cũng hiểu lời mợ hai cháu . Muốn coi trọng thì vẫn tự nỗ lực, đường tắt vô dụng."

 

Ngọc Khê tán đồng gật đầu: "Mợ hai đúng ạ."

 

Hà Giai Quang : "Cho nên a, bác giúp lý giúp . Mẹ cháu quả thực đúng, tâm tư bất chính. Cháu là đứa trẻ ngoan, cần kiêng nể."

 

Ngọc Khê gật đầu: "Vâng ạ."

 

Hà Giai Quang thêm nữa, hút thuốc, trong lòng vui phơi phới. Trong nhà thêm một sinh viên đại học, càng nghĩ càng thấy lòng.

 

Đến cửa hàng tạp hóa, Ngọc Khê gọi điện về nhà : "Mẹ, con với chuyện , bên cạnh cốc nước nào chứ!"

 

Trịnh Cầm: "Không , chuyện gì thế con?"

 

Ngọc Khê kể chuyện Hà Giai Lệ, đó : "Đạo diễn Vương buông tha gia sản của ông Vương. Lần con thăm ông Vương với ông , chuyện vẫn cắt đứt từ gốc rễ."

 

Trịnh Cầm tức giận đập bàn: "Khinh quá đáng, dám tính kế con. Chờ qua đó, xé xác ả ."

 

Ngọc Khê: "Mẹ, đừng lo lắng, con sẽ bắt nạt . Con chỉ cho một tiếng để chuẩn tâm lý ."

 

Trịnh Cầm kìm nén cơn giận: "Mẹ quyết định , cho bà nội con ."

 

Ngọc Khê: "Được ạ."

 

Trịnh Cầm : "Bà nội con bảo bà vẫn luôn dạy dỗ ả một trận, chỉ là cơ hội, bây giờ cơ hội tới ."

 

Ngọc Khê : "Hiện tại con mua nổi nhà, nhưng trong cửa hàng thể ở . Ba thể đưa ông bà nội tới thủ đô chơi vài ngày, dù ở nhà cũng việc gì."

 

Trịnh Cầm càng càng thấy : " , năm nay trồng trọt, việc gì lớn. À, , hai em con còn học."

 

Ngọc Khê: "Vậy chờ nghỉ hè qua đây, nghỉ hè năm nay con định về."

 

Trịnh Cầm chốt luôn: "Được, nghỉ hè qua đó."

 

Ngọc Khê thêm vài câu mới cúp điện thoại, gọi cho chị họ, cuối cùng mới là Lôi Âm.

 

Lôi Âm nhỏ giọng : "Biết , bố tớ đang ở đây, ."

 

"Được."

 

Gọi điện xong về, Hà Giai Quang con trai cả: "Sao con tới đây?"

 

 

Loading...