Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 119: Tự biết mình

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:01:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hà Duệ nhỏ giọng : "Bà nội và ông nội đến , bảo con qua đây tìm ba, bảo là đợi một lát hãy về nhà."

 

Hà Giai Quang cạn lời: "Lại đến nữa ?"

 

Hà Duệ cũng chút bất đắc dĩ: "Lúc chúng con về thì ông bà đang canh ở cửa, chờ chúng con theo luôn. Sao cứ nhắm nhà thế nhỉ."

 

Ngọc Khê tiếp lời: "Bởi vì mợ hai là ngay thẳng, chuyện đáng tin cậy cao. Bà già cũng , lời bà độ tin cậy cao."

 

Hà Duệ: "....... Quý ở chỗ tự ?"

 

Ngọc Khê gật đầu: " ."

 

Hà Giai Quang: "........"

 

Hai đứa trẻ xui xẻo !

 

Ngọc Khê ho khan một tiếng: "Chúng cứ ngoài đường thế ?"

 

Hà Duệ ba, Hà Giai Quang : "Ba về một chuyến. Hà Duệ, con và Tiểu Khê cửa hàng tạp hóa một lúc, ba tìm các con."

 

Ngọc Khê ngáp một cái, cô mệt, tinh thần lắm, nếu cô thật gặp bà già một .

 

Hà Duệ ngượng ngùng: "Cái đó, em thể sẽ gặp bà nội, quen thì cũng bình thường thôi."

 

Ngọc Khê: "Em từng chứng kiến ."

 

Hà Duệ hổ, bà nội thế nào tự , vội lảng sang chuyện khác: " , vẽ ít bản thảo, chờ về cho em xem."

 

Ngọc Khê ngáp một cái: "Em mới xe về, mai hẵng xem, em còn phát lương cho nữa đấy!"

 

Hà Duệ khẽ một tiếng: "Lương vội."

 

Ngọc Khê nháy mắt: "Thật vội ? Nếu thật vội thì nửa năm phát nhé!"

 

Hà Duệ: "......."

 

Ngọc Khê hì hì: "Trêu thôi, lương nhất định phát, yên tâm , tuyệt đối sẽ nợ lương."

 

Hà Duệ: "Anh, vội đòi tiền."

 

Ngọc Khê xua tay: "Em mà, đừng căng thẳng. Anh xem bao giờ bà già mới ?"

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Hà Duệ phản ứng , cô nhóc đang trêu . nhắc đến bà nội, thiếu tự tin: "Chắc là nhanh thôi!"

 

Ngọc Khê ừ một tiếng, đột nhiên dừng bước: "Hành lý của em đang ở trong phòng nhà , hai cái vali to đùng chói lọi luôn!"

 

Hà Duệ: "........"

 

Ngọc Khê cũng cửa hàng tạp hóa nữa: "Vali hành lý thì , em lo cái máy ảnh mới mua cơ, mau, mau, mau về thôi."

 

Ngọc Khê thật sự sợ, bà già họ Hà quá cá tính, khả năng lục lọi đồ đạc cao. Nếu xảy xung đột gì, đừng rơi túi của cô là !

 

Hà Duệ choáng váng, vội chạy theo Ngọc Khê: "Em đừng vội, bà nội chắc sẽ động ."

 

Ngọc Khê: "Câu tự tin ?"

 

Hà Duệ: "....... Còn ở đó mà."

 

Ngọc Khê rầu rĩ : "Em sợ động túi, em sợ xảy xung đột, máy ảnh của em vạ lây."

 

Hà Duệ: "........ Đi nhanh lên."

 

Ngọc Khê sân, thấy tiếng Chu Đại Nữu tức đến hộc máu. Rõ ràng Chu Đại Nữu cũng bó tay với bà già ăn vạ đất .

 

Chu Đại Nữu thể ném bà chồng ngoài . Trước dọa nạt vài câu bà xám xịt bỏ . Rõ ràng cao nhân chỉ điểm, Chu Đại Nữu cũng hết cách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-119-tu-biet-minh.html.]

 

Ngọc Khê qua cửa sổ, thấy túi vẫn còn nguyên vẹn, thở phào nhẹ nhõm, vội nhà, ghé cửa sổ quan sát.

 

Hà Duệ: "......."

 

Chu Đại Nữu cầm cái chổi trong tay, bà Lữ vươn cổ : " đến nhà con trai , con dâu cầm chổi đối phó với , phân xử xem, nhà ai con dâu như ."

 

Chu Đại Nữu bỏ cái chổi xuống, xắn tay áo lên. Bà Lữ cũng sợ: "Cô dám động ? sẽ rêu rao khắp nơi cô là con mụ đanh đá, xem Hà Duệ tìm đối tượng kiểu gì."

 

Ngọc Khê đầu Hà Duệ: "Nắm đúng điểm yếu của mợ hai, bà già lợi hại thật, mợ hai thật sự nhấc nổi d.a.o ."

 

Hà Duệ: "......."

 

Anh đang tức giận mà con bé , tự nhiên thấy buồn .

 

Bà Lữ đắc ý dào dạt, con gái lý, quả nhiên hữu dụng: "Hôm nay tới để chiếm hời, chuyện đàng hoàng. Chỉ cần các đồng ý với Giai Lệ, giúp nó khuyên Ngọc Khê về, công việc của Hà Minh nó sẽ lo, cô xem chuyện bao. , còn hai ngàn đồng nữa."

 

Hà Giai Quang bực bội hút thuốc: "Mẹ, hôm qua chẳng , ai thì cho đó hai ngàn. Chúng con thật việc , tìm nhà cả !"

 

Bà Lữ thở dài: "Em gái con về suy nghĩ , nhà đều , chỉ nhà các con là . Diện mạo thật thà chất phác, độ tin cậy cao, chứ nhà cả con trông mỏ nhọn tai khỉ, sẽ phản tác dụng."

 

Ngọc Khê giỏng tai lên: "Câu chắc chắn bà già , còn dùng cả thành ngữ nữa."

 

Hà Duệ: "....... Đây là trọng điểm ?"

 

Hà Giai Quang cửa sổ, thấy con trai, thấy Ngọc Khê đang ghé cửa sổ, điếu t.h.u.ố.c tay suýt rơi xuống đất. Ông giật giật khóe miệng, với bà già: "Mẹ, về , gì chúng con cũng nhận . Hà Giai Lệ gì chúng con trong lòng hiểu rõ, chúng con thể trái lương tâm."

 

Bà Lữ đau ngực, nhà thằng hai đồng ý thì bà mất toi hai ngàn đồng, giở thói ăn vạ: "Mày đồng ý cũng đồng ý, mày đồng ý tao sẽ ăn vạ ở nhà mày luôn."

 

Ngọc Khê dậy: "Em thấy hai hết cách với bà già , nhưng em mệt lắm ."

 

Hà Duệ: "......."

 

Ngọc Khê dậy, vẫn là dựa chính . Cô nổi ý cửa sổ, dán khuôn mặt trắng bệch vì lạnh lên cửa kính. Thấy trong phòng , cô kéo Hà Duệ thụp xuống.

 

Hà Duệ bà nội sợ đến mức nhảy dựng lên: "......."

 

Hà Giai Quang là bình tĩnh nhất, vì ông thấy bộ quá trình hành động của Ngọc Khê.

 

Chu Đại Nữu thấy, bà Lữ thì t.h.ả.m , dọa đến mặt cắt còn giọt máu, trốn lưng Hà Giai Quang, run rẩy : "Dọa c.h.ế.t , các thấy ?"

 

Hà Giai Quang mặt biểu cảm: "Mẹ, con đưa ."

 

Bà Lữ: "Được, , ngay."

 

Ngọc Khê che miệng, kéo Hà Duệ khom lưng , nhưng trời tối, để ý đến cái rìu ở góc tường, đá một cái. Ngọc Khê đèn cổng bật, cô và Hà Duệ trốn cũng chỗ trốn.

 

Bà Lữ liếc mắt một cái là thấy ngay Ngọc Khê. Ngọc Khê ngáp một cái, vẫy vẫy tay: "Chào ."

 

Bà Lữ tức điên: "Cô là ai, cô dọa ?"

 

Ngọc Khê chớp mắt: " , là cháu."

 

Thừa nhận thẳng thắn như bà Lữ nghẹn lời quên mất câu tiếp theo, tức giận chỉ tay: "Cô là con cái nhà ai, giáo d.ụ.c hả? Hà Duệ, là đối tượng của cháu ? Bà cho cháu , bà đồng ý, loại con gái như thế thể cưới về nhà."

 

Hà Duệ: "......."

 

Không khí yên tĩnh. Chu Đại Nữu suýt bật thành tiếng, cứ như mà còn đóng vai bà ngoại mặt Ngọc Khê.

 

Mặt Hà Giai Quang càng đờ , thậm chí còn chút ý nghĩ xa: Mẹ mà mặt là Ngọc Khê thì sẽ phản ứng gì nhỉ?

 

Hà Duệ phản ứng lớn nhất. Qua chuyện , coi như hiểu, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng tìm bạn gái như biểu , trái tim chịu nổi.

 

Ngọc Khê thầm nghĩ trong lòng, cô nên tiết lộ phận nhỉ, nhưng ngủ một giấc ngon lành, thật rối rắm.

 

 

Loading...