Niềm Vui Của Người Nông Dân Cổ Đại - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-04-21 21:50:59
Lượt xem: 132

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghiêm Sơn Sinh cứ mà gặp may, rõ ràng là "hung thủ" chân chính, nhưng vì tham dự chuyện nhặt quả, nên cứ thế, sóc mập loại trừ khỏi diện tình nghi.

“Nó béo ú, còn nhỏ nhắn.”

Phúc Bảo là nhỏ tuổi nhất trong đám, cũng là tiểu cô nương thích nhất, cho nên mặc dù lúc nãy nàng là chạy chậm nhất, nhưng vẫn hào phóng nhường cho nàng một vị trí, để nàng thể rõ ràng sóc mập dài mặt đất, tứ chi chĩa thẳng lên trời.

Từ đến nay, bao giờ Phúc Bảo thể kháng cự những động vật nhỏ bé.

Ở thời hiện đại, nàng luôn mơ ước thể tự nuôi một vật cưng bé nhỏ, khi áp lực về kinh tế quá lớn, thể nuôi một em mèo hoặc một bé chó.

Cho dù tìm thấy nửa của đời , nhưng mấy con vật đáng yêu bạn, cuộc sống vẫn thật tự do, tự tại.

Đáng tiếc cho đến tận lúc nàng qua đời, vẫn đủ thời gian, tiền bạc cũng dư dả, nên cái ý tưởng chăm sóc thú cưng vẫn thể thực hiện .

Sóc con tuy giống như miêu miêu cẩu cẩu mà nàng nuôi, nhưng nhỏ bé, đáng yêu, một cái khiến tâm tư mềm nhũn.

Đến gần , sóc mập càng càng đáng yêu.

Ước chừng bự bằng nắm tay của lớn, hình dáng vẻ giống hamster, lông chủ yếu là vàng ánh đỏ, phần lưng năm sọc màu nâu nổi bật.

Phúc Bảo nhớ rõ, đây là đặc trưng của loài sóc chuột.

“Chi!”

Thấy cô bé đáng yêu gần như , sóc mập cảm thấy thể thở nổi, ngay cả tâm tư truy tìm hung thủ cũng tiêu tán.

"Chính là con sóc dùng quả rừng ném Phúc Bảo , nó thật là hư." Ngưu Thiết Hoa nghĩa khí, tuy rằng quả rừng mà sóc cho ăn ngon, nhưng nàng cũng quan tâm tới bạn Phúc Bảo .

Nàng thề đội trời chung với con sóc .

Trừ khi nó cho nàng thật nhiều, thật nhiều quả rừng, nếu nàng nhất quyết sẽ tha cho nó.

“Không mà, đau chút nào hết.”

Nhìn thấy bộ dạng của con vật bé nhỏ, trong lòng Phúc Bảo từng tức giận.

Tròn tròn, nhỏ nhỏ, mềm mềm như thế , ai thể tức giận với nó chứ.

trong mắt Nghiêm Sơn Sinh, đây chỉ là sóc chuột bình thường.

Trong mắt của một đứa bé con nhà thợ săn thế gia, những động vật nhỏ bé núi , chỉ thể ăn và thể ăn, thể bán và thể bán.

Động vật đáng yêu nhiều, như thỏ con nè, như hươu nè, nhưng vì cuộc sống, cho nên đối với những thợ săn mà , chúng cũng chỉ là con mồi để kiếm tiền thôi.

Có điều, những thợ săn từ thế hệ sang thế hệ khác, bạn với bạt ngàn rừng núi đều sẽ dạy cho con cái một đạo lý, chính là ở núi, thể g.i.ế.c động vật đang nuôi con hoặc là đang mang thai, thể g.i.ế.c những con non gào đòi ăn, bởi vì nếu tát ao bắt cá thì ông trời sẽ giáng hậu quả xuống đầu bọn họ.

Con sóc tấn công Phúc Bảo chỉ to bằng bàn tay lớn, Nghiêm Khôn dạy con trai để phân biệt rõ tuổi tác của loài sóc, bây giờ con vật mặt to cỡ , con non , nếu đúng như thì thả nó .

cứ nghĩ tới chuyện con sóc hại Phúc Bảo thê thảm như , cách nào tha thứ cho con sóc chuột .

“Chi!”

Sóc mập hiểu ngôn ngữ của con , nó chỉ cảm thấy giọng của cô bé đáng yêu ngọt ngào, mềm mại, so với sóc xinh nhất trong đàn thì thanh âm còn ngọt ngào hơn nhiều.

Nghĩ tới việc quả thông lúc nãy nó đưa cho cô bé đáng yêu, mà nàng hình như ăn.

Sóc mập khó khăn dùng hai móng vuốt đẩy hai túi bên sườn, cố gắng đem những thứ bí mật cất giấu, vốn dĩ định bụng khi nào đói sẽ ăn, bây giờ lấy , đó dùng móng vuốt nhỏ, đẩy về phía Phúc Bảo đang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/niem-vui-cua-nguoi-nong-dan-co-dai/chuong-84.html.]

“Cho ?”

Phúc Bảo thấy hành động của sóc mập thì chút kinh hỉ, chỉ mũi hỏi sóc mập.

Nàng cảm thấy trực giác lúc của hình như sai.

Sóc con thật sự là yêu quý nàng.

Chỉ sợ với , đám sóc lấy quả rừng ném nàng, đều là vì chúng lấy đồ mà chúng cảm thấy , để đưa cho nàng.

DTV

Chẳng lẽ đây là kim chỉ thủ mà lão thần tiên ban cho nàng? Năng lực liên quan gì đến động vật?

Phúc Bảo tạm thời xác định .

“Chi chi!”

Sóc mập cũng Phúc Bảo đang cái gì.

Nó chỉ Phúc Bảo cầm lấy mấy cái quả mà nó đưa cho nàng.

Bên cạnh đám trộm lúc nào cũng chằm chằm, cẩn thận để đám đó cướp chạy mất, bây giờ, nó chỉ lấy từng bảo bối thôi, bộ những gì nó .

Sóc mập khẩn trương đẩy hạt thông về phía Phúc Bảo đang .

Trên bụng nó, chỗ lúc nãy b.ắ.n trúng đau, bò một đoạn đường, nó đặt m.ô.n.g xuống, mặt đất, dùng móng vuốt chọc cái bụng mỡ xếp thành 3 ngấn, bộ dạng nhỏ bé, thật đáng thương.

“Cảm ơn nhé.”

Phúc Bảo thụ sủng nhược kinh, nhận mấy quả thông .

Sau đó, cất cẩn thận chiếc túi màu hồng phấn đeo bên hông mà lúc mẫu cho nàng.

Đây là mẫu dùng tơ lụa với vật liệu còn thừa của phường thêu ở huyện thành , bên thêu một đóa sen màu trắng với vài chiếc lá sen xanh biếc, mối nối, cực kì tinh xảo.

Cất mấy hạt thông trong chiếc túi , đủ để biểu hiện rằng Phúc Bảo coi trọng lễ vật mà sóc con tặng.

“Sơn Sinh ca ca, hình như nó thương , mang nó về nhà ?”

Từ lúc nàng sáu tuổi, cha cho nàng một căn phòng riêng.

Bây giờ trong nhà bắt đầu phân gia, nên còn nhiều phòng trống, chỉ sợ bao lâu nữa, nàng liền bắt đầu ngủ một .

Phúc Bảo nghĩ, nếu lúc thể một con sóc con mềm mềm, mập mập ấm giường cho nàng, thì cuộc sống thật bao.

Nhất là cái con sóc mập thể hiện bộ dáng thiết như , Phúc Bảo cảm thấy cái ý tưởng của cũng vọng tưởng gì.

“Lúc nãy dùng quá nhiều sức lực .”

Ý của Nghiêm Sơn Sinh chính là, con sóc thương nghiêm trọng.

“Chỉ là nuôi dưỡng nó thôi.”

Phúc Bảo xổm xuống, thử sờ đuôi sóc mập thăm dò, thấy nó phản kháng, mắt híp thành hình vầng trăng, khóe miệng cùng má lúm đồng tiền như đóa hoa nở rộ, khiến tâm tình của Nghiêm Sơn Sinh cũng lên theo.

Kì thực cẩn thận suy nghĩ, Bảo Bảo nuôi một con sóc quậy cũng , cùng lắm, nếu con sóc đó lời, sẽ mang một con khác ngoan ngoãn hơn về cho chăm sóc.

Nghĩ như , Nghiêm Sơn Sinh cũng phản bác nữa.

Tuy rằng, vẫn thật sự ưa cái con sóc mới bắt nạt .

Loading...