Tiểu thư ném cây gậy xuống, trừng mắt cảnh cáo Thẩm Minh Châu,   về phía Lạc Hà.
Lạc Hà ngây   tại chỗ, một lúc , mới khó tin lặp  một  nữa:
"Tiểu thư?!"
Cô  mỉm , khẽ gật đầu.
Rõ ràng   gì cả.
  như thể   hàng vạn lời.
Lạc Hà lập tức đỏ hoe mắt, hai dòng nước mắt tuôn .
Đây là tiểu thư! Tiểu thư chân chính của Lạc Hà!
Là tiểu thư ở Đại Chu quốc , một đường từ đích nữ thừa tướng,  lên ngôi hoàng hậu.
Lạc Hà mừng đến phát  ôm lấy cô .
Một lát ,  nghĩ đến điều gì đó, Lạc Hà cẩn thận hỏi:
"Người  đến đây,  Thẩm Nam Âm   thì ?"
Cô gái nhỏ đó tuy tính tình nhu nhược nhưng    với Lạc Hà, nếu cô   còn... Lạc Hà hẳn cũng sẽ đau lòng.
Tiểu thư cốc  trán :
"Ta và Thẩm Nam Âm, vốn là một , chỉ là  ở Đại Chu quốc  chính hồn, còn  thể  của cô  là hồn phách, ngươi c.h.ế.t  lâu ,  liền buồn bã c.h.ế.t trong cung, mở mắt   đến đây. Giờ hồn phách của chúng   hợp nhất, linh hồn của  thể  mới coi như  chỉnh."
"Thì  là ."
Cả hai chủ tớ  hàn huyên một lúc.
Tiểu thư Thẩm Nam Âm   đầu  Thẩm Minh Châu:
"Không ngờ ngươi là  ngoài mà  dám cả gan cưỡi lên đầu , ngươi  thật sự cho rằng  khi  trở về, ngươi vẫn  thể tiếp tục ở  nhà họ Thẩm như một con ch.ó ghẻ chứ?"
Thẩm Minh Châu với tiểu thư giờ  xé rách mặt .
Nghe , cô  cứng cổ :
"Cô là một đứa nhà quê,  điểm nào hơn , bố  chắc chắn sẽ chọn  chứ   cô."
"Hừ, bọn họ  thể đối xử lạnh nhạt với  - đứa con gái ruột  thì đủ để chứng minh rằng bản chất họ là những kẻ m.á.u lạnh, giữ ngươi  chỉ vì thấy ngươi  giá trị lợi dụng."
"Thì  nào? Ít nhất   giá trị,  giống như cô, đồ vô dụng, Thẩm Nam Âm, cô mãi mãi  thể vượt qua ."
"Một tháng."
Tiểu thư lạnh lùng : "Sau một tháng,  sẽ khiến ngươi  cút khỏi nhà họ Thẩm."
Lạc Hà với tiểu thư trở về nhà họ Thẩm.
Thẩm Tư Duệ như một ông lớn   ghế sofa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/no-ty-xuyen-den-hien-dai/chuong-8-tieu-thu-ra-uy.html.]
Thấy hai  Lạc Hà bước ,   ngạo mạn :
"Ê hầu gái? Đi rót cho tao một cốc nước, tao khát ."
Tiểu thư  đến  mặt  , từ  cao  xuống đánh giá  , khinh thường  khẩy.
Thẩm Tư Duệ: "?"
Cậu   định chửi .
Liếc mắt thấy Lạc Hà,  nhịn xuống.
Tiểu thư  lạnh: "Xấu thật, nếu   quan hệ huyết thống,  thật sự   thừa nhận   một     xí  còn vô dụng như ngươi."
Thẩm Tư Duệ: "???"
Cậu  nhảy dựng lên: "Này, đồ nhà quê, mày  ý gì hả?!"
 tiểu thư giơ tay ấn    xuống.
Cô  tự   ghế sofa, vỗ vỗ chỗ bên cạnh, bảo Lạc Hà  xuống.
Sau đó  đầu  với Thẩm Tư Duệ như lẽ đương nhiên:
"Đi rót cho  và Tiểu Hà tỷ một cốc nước, nhanh lên."
Thẩm Tư Duệ: "..."
Cậu     .
   ánh mắt của Thẩm Nam Âm,    thấy   thể  .
Có khả năng sẽ mất mạng.
Sao đứa nhà quê   học một tuần, trở về   đổi lớn thế?
Kiến thức chính là sức mạnh ?
Thẩm Tư Duệ bực bội rót nước cho hai chủ tớ Lạc Hà.
Lúc ,  cầu thang truyền đến tiếng bước chân.
Cha Thẩm mặt lạnh   phòng khách, ánh mắt đảo qua Thẩm Nam Âm, :
"Nghe  hai đứa đánh  ở trường?"
Thẩm Nam Âm  đầu: "Vâng."
Cha Thẩm mặt lạnh: "Thẩm Minh Châu học ở trường hai năm,  từng  tin đồn  nào, con mới  một tuần   loạn cả lên, đúng là  mất mặt nhà họ Thẩm, nếu con    học,   đừng  nữa, còn cả con nhóc giúp việc  nữa..."
Ông  còn   hết lời, Thẩm Nam Âm  mặt  biểu cảm ngắt lời ông :
"Cha, Thẩm Minh Châu là con gái của cha, đúng ?"
Cha Thẩm sửng sốt: "Cái gì?"