Chương 55: Nhị Bá Phúc Hậu
Ôn Uyển lắc đầu, thể mong đợi bốc đồng của chuyện gì: "Không cần để ý tới bọn họ là . Muội chỉ cần vẽ tranh, về danh dự là của , chúng tinh phủng nguyệt cũng là của , những đó cũng chỉ thể lên! Để giẫm đạp đúng ? Chẳng lẽ thích cảm giác đạp những hạ tiện bình thường đó chân, bọn họ chỉ lên, tự hổ, tìm cách lấy lòng ? Hơn nữa, mây giáo huấn bùn sẽ tự tay ? Muội chỉ cần rơi một cơn mưa, thì bùn sẽ ướt dầm dề, lầy lội. Muội bao giờ nghĩ xem cơn mưa đó là gì ?"
"Tỷ tỷ con đúng, các con chỉ cần học tập, một nữ tử danh tiếng, một việc sẽ con. Dính bùn sẽ bẩn danh dự và ảnh hưởng đến thanh danh của con, về con gả nhà phú quý cũng khó khăn..."
Ôn Ngọc trầm tư suy nghĩ.
Một lúc lâu mới nhẹ giọng : "Con cùng tỷ tỷ."
――
Trên đường lớn, Ôn Noãn cùng Ôn Thuần hơn mười lăm phút, cuối cùng hiệu thuốc Cát Tường.
Hai , chào hỏi đàn ông trung niên đang ở quầy tính tiền: "Nhị bá."
Ôn Gia Quý ngẩng đầu thấy hai tới, liền đầu về phía cửa, kinh ngạc : "Thuần nhi, Noãn nhi, chỉ hai đứa tới thôi ? Noãn nhi thể thoải mái, tới mua thuốc ?"
Ôn Gia Quý cẩn thận đánh giá Ôn Noãn, xem sắc mặt nàng khá , từng khỏe như , thể hẳn là !
Hơn nữa, đây là đầu tiên Noãn nhi tự , mỗi tới đều là Tứ cõng nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/noi-danh-thien-ha/55.html.]
"Không , nhị bá, chúng hôm nay tới trấn bán ốc nước ngọt xào, cha mua chút đồ vật. Chúng cháu đến xem nhị bá thuận tiện bán chút thủ ô. Nhị bá, cho , đây là ốc nước ngọt xào, ăn ngon, cùng nhị bá nương và hai vị tỷ tỷ nếm thử." Ôn Noãn đưa cho ông hai túi ốc xào lớn để từ .
Nhị bá tuy rằng là con trai của Chu thị, nhưng đôn hậu thiện lương, giống như Chu thị.
Đối xử với nhà nàng , đối với em trong nhà cũng , chuyện gì nhất định sẽ tay giúp đỡ.
Trước đây mỗi bọn họ tới lấy thuốc đều rẻ hơn nhiều, hơn nữa bọn họ đều ông luôn âm thầm giúp nhà bọn họ.
Chu thị thích ông , bởi vì ông xem như vì tình yêu mà trở thành con rể tới cửa, cả ngày chỉ ở nhà nhạc phụ. Hơn nữa cưới Đàm thị cũng chỉ sinh hai cô con gái, hại bà ba con trai, nhưng chỉ một cháu trai, kém Vương thị dù chỉ một đứa con trai nhưng tận ba cháu trai.
mà vì trong nhà Đàm thị giàu nên vẫn luôn ở nhà đẻ, ít khi trở thôn.
Chu thị cũng chỉ dám càu nhàu mặt ông Ôn.
Dược đồng thấy hai tới liền chạy vội phòng trong, Ôn Noãn thấy cũng để ý.
"Đứa nhỏ , để ăn là , nhị bá thiếu đồ ăn." Cả nhà Tứ ăn cơm no đều ăn , ông hổ lấy thức ăn của bọn họ chứ.
"Trong nhà còn nhiều ! Nhị bá nhận lấy ! Bằng chúng cháu sẽ ăn vạ ở nơi !"
Ôn Thuần lúc cũng mở miệng : "Trong nhà thật sự còn nhiều, bọn cháu mò nó ở trong sông, tốn bạc. Ốc nước ngọt ăn với cơm ngon, nhị bá cầm cho nhị bá nương, nhị đường tỷ cùng tứ đường tỷ nếm thử mới mẻ."
Ôn Gia Quý lúc mới nhận lấy, là tâm ý của cả nhà Tứ , trong chốc lát mua cho bọn họ chút điểm tâm mang trở về là , nghĩ đến đây, ông mới nhẹ nhàng, đó : "Không đến bán thủ ô ? Gần đây cửa hàng ở trấn đều thiếu thủ ô, nếu như thủ ô lớn lên , nhị bá sẽ cho các cháu một cái giá !"