Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 273: Có Thể Chỉ Làm Cho Tôi Không?

Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:15:39
Lượt xem: 126

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió nhẹ thổi qua, mang theo từng cơn hương hoa.

 

Bùi Dực múa may đôi tay chạy về phía bờ hồ: “Có nước, cây, hoa tím, nơi quả thực là nơi trú ẩn trời chọn cho chúng .”

 

Muội Bảo cũng thích cảnh sắc nơi đây, lắc tay Tùy Thất : “Chị Tùy, nơi quá.”

 

Hoa tím trong hồ mọc sum suê, hương thơm nồng nàn.

 

Tám đều hài lòng với nơi , liền quyết định đây là nơi dừng chân.

 

Tùy Thất, Liền Quyết, Muội Bảo và Trần Tự tìm một đất trống bằng phẳng để dựng nhà cây.

 

Mấy còn phụ trách nhóm lửa nấu cơm.

 

Lúc trời tối sầm , thời gian cấp bách, động tác tay họ đều nhanh chóng.

 

Hai nhóm đều thành công thành công việc khi trời tối.

 

Bên bờ hồ thêm hai căn nhà cây vững chắc, bốn Tả Thần cũng nấu xong bữa tối nóng hổi.

 

Ăn xong bữa tối, màn đêm buông xuống, sương trắng tràn ngập.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Tám Tùy Thất hái một ít hoa tím đeo lên , đốt đống lửa thật lớn, đề phòng sương mù từ từ lan tới.

 

Những đóa hoa màu tím đậm trong hồ sáng lên ánh huỳnh quang nối thành một mảng, khiến cả hồ nước chìm trong ánh huỳnh quang.

 

Sương trắng lan đến bờ hồ thì như một tấm chắn trong suốt ngăn , tiến thêm nửa bước.

 

Tùy Thất sương trắng dừng cách đó 1 mét, tháo bông hoa tím nhỏ bên tai xuống, nâng niu trong lòng bàn tay.

 

Cô thành kính bông hoa màu tím đậm, giọng điệu trang trọng: “Từ hôm nay trở , ngươi sẽ là bông hoa nhất trong lòng , gì sánh bằng.”

 

Muội Bảo ở bên cạnh lớn tiếng phụ họa: “ cũng !”

 

Tả Thần nhỏ giọng : “Sương trắng bây giờ gần chúng , đúng ?”

 

Tùy Thất gật đầu: “ , chính là như .”

 

Cậu thử hỏi: “Vậy chúng là an ?”

 

Tùy Thất đáp : “Ừm, chỉ cần ở gần hồ nước , sương trắng sẽ quấn lấy chúng .”

 

Tả Thần hai tay chống , mặt hiện lên nụ nhẹ nhõm.

 

Bùi Dực cũng phát tiếng hoan hô: “Yeah! Cuối cùng cũng thoát khỏi sương trắng phiền phức.”

 

Thẩm Úc cong khóe miệng : “Hôm nay cần thức cả đêm .”

 

Tùy Thất quầng thâm mắt của Thẩm Úc, chủ động : “Anh Thẩm, mệt thì ngủ , gác đêm cho.”

 

Thẩm Úc ba ngày nay ngủ một giấc trọn vẹn, khủng hoảng mắt giải quyết, cuối cùng cũng thể yên tâm giấc ngủ.

 

Thẩm Úc xuống bên cạnh Tả Thần, lưng tựa đùi co lên của , nhắm mắt chìm giấc ngủ.

 

Sương trắng dần dần dày đặc, nhưng vẫn thể gần hồ nước mọc đầy hoa tím nhỏ.

 

Đêm dần khuya, Muội Bảo và Tân Dặc mấy cũng chìm giấc mộng, gác đêm chỉ còn Tùy Thất và Liền Quyết.

 

Nơi nhiều nước, muỗi cũng nhiều.

 

Mặc dù bên đống lửa, nhưng muỗi bay qua đốt cũng ít.

 

Tùy Thất “bạch bạch bạch” đập muỗi bên cạnh, Liền Quyết thấy động tĩnh của cô, tới đưa cho cô một lọ t.h.u.ố.c đuổi muỗi.

 

Tùy Thất cảm kích nhận lấy, phun ba vòng quanh , tiện thể phun cho các đồng đội đang ngủ một chút.

 

Thuốc đuổi muỗi vẫn chút tác dụng, bên tai Tùy Thất nhanh còn thấy tiếng vo ve.

 

Cô và Liền Quyết sóng vai , im lặng thêm củi đống lửa, lưng là Bùi Dực và Trần Tự đang ngủ.

 

Hai tiếng cành cây ‘đùng đùng’ cháy, ai cũng chuyện.

 

Không qua bao lâu, hai gần như đồng thời mở miệng.

 

Tùy Thất: “…”

 

Liền Quyết: “Cô…”

 

Yên tĩnh một giây, hai đồng thanh : “Anh/Cô .”

 

Tùy Thất giơ tay: “Để . Ngày mai tìm tấm chắn trong suốt phát hiện 2 ngày .”

 

Cô cần xác nhận nó còn ở đó , nếu thì phạm vi bao lớn.

 

Là cố định bất động, là sẽ di động.

 

Mấy vấn đề đều rõ ràng cô mới thể yên tâm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-273-co-the-chi-lam-cho-toi-khong.html.]

Liền Quyết đầu về phía cô: “Được, cùng cô.”

 

“Thôi .” Cô gãi nốt muỗi đốt to đỏ tay, “Anh gì?”

 

Liền Quyết chăm chú ánh lửa sáng rực, ôn tồn : “Bông hoa cô tặng , nó héo .”

 

Rõ ràng biểu cảm và giọng điệu của đều bình thường, Tùy Thất cứ cảm thấy giọng của mang theo hai phần oan ức.

 

Cô giơ tay che tai, nhất định là nhầm.

 

Một bông hoa để trong tủ lạnh ba ngày, nước chắc chắn sẽ mất , héo rũ là kết quả tất yếu.

 

Tùy Thất liếc những bông hoa màu tím đậm hồ, với Liền Quyết: “Vậy hái cho một bông mới nhé?”

 

Liền Quyết từ chối cô: “Không cần hái nữa.”

 

Giọng thấp: “Tủ lạnh trữ vật thể nó mãi tươi mới, khí ở đây độ ẩm quá cao, cũng thành hoa khô , thế nào cũng giữ nó.”

 

Tùy Thất giọng nhẹ nhàng của Liền Quyết, hàng mi rung động của , lời an ủi buột miệng thốt : “Đừng buồn, tặng một bông hoa vĩnh viễn bao giờ tàn, ?”

 

Liền Quyết về phía cô: “Trên thế giới bông hoa nào tàn.”

 

tặng một bông hoa thủy tinh tự tay .” Tùy Thất về phía Liền Quyết, “Loại hoa và màu sắc, theo ý thích, ?”

 

Ánh lửa ấm áp chiếu đáy mắt cô, nhảy múa trong đó đều là sự dịu dàng.

 

Liền Quyết thể từ chối: “Được, .”

 

cũng .”

 

Bùi Dực ngủ lưng hai đột nhiên bật dậy, giọng yếu ớt.

 

Tùy Thất sợ đến mức thiếu chút nữa rút một cây đuốc từ đống lửa ném qua, may mắn là giọng của Bùi Dực mới kịp thời nhịn xuống.

 

Liền Quyết cũng sợ nhẹ, ôm n.g.ự.c hồi lâu.

 

【 A! Không khí bong bóng hồng mới còn. 】

 

đang vui vẻ ghi hình, cảm giác mập mờ lập tức biến mất. 】

 

【 Trời ơi, Tự mau dạy cho Bùi ngốc . 】

 

【 Mắt của Bùi ngốc đáng lo ngại thật. 】

 

【 Hai chị Tùy thật sự kinh ngạc, chết, cho Bùi Dực uống chút t.h.u.ố.c câm . 】

 

【 Cậu thằng nhóc ngốc từng yêu đương. 】

 

【 Không thể , khí giữa chị Tùy và Liền thần ngày càng , thích. 】

 

【 Hoa thủy tinh bao giờ tàn, lãng mạn quá. 】

 

【 Có ai cảm thấy Liền thần giống như đang nũng ? 】

 

【 Chắc chắn là , ‘ thế nào cũng giữ nó’, ai da, oan ức c.h.ế.t . 】

 

【 Một nũng một dỗ, ngọt quá . 】

 

 

Tùy Thất và Liền Quyết đầu về phía Bùi Dực.

 

Chỉ thấy ánh mắt trong veo, giống mới tỉnh ngủ.

 

Tùy Thất đặt câu hỏi: “Cậu tỉnh ngủ là vẫn ngủ?”

 

Bùi Dực giọng điệu oán trách: “Vừa mới ngủ hai chuyện nhỏ đ.á.n.h thức.”

 

Cậu bĩu môi : “Làm bồi thường cho việc phiền giấc ngủ của , bông hoa thủy tinh bao giờ tàn đó, cũng… oái!”

 

Trần Tự véo mạnh một cái m.ô.n.g Bùi Dực.

 

Bùi Dực che m.ô.n.g nhảy lên hai cái, trong mắt lập tức nổi lên nước mắt: “Anh Tự, véo em gì?”

 

Trần Tự duỗi dài cánh tay, bọc lấy mặt Bùi Dực ấn ngã xuống bên cạnh , trầm giọng : “Im miệng ngủ ngay.”

 

Bùi Dực kéo tay khỏi mặt : “… oái! Đừng… oái! Tự… oái!”

 

Bùi Dực một chữ, Trần Tự liền véo một cái.

 

Dưới sự tấn công liên của Trần Tự, Bùi Dực cuối cùng cũng yên tĩnh , oan ức nhắm mắt ngủ.

 

Tùy Thất nhịn nhẹ vài tiếng, Liền Quyết nhướng mi cô.

 

Ý trong mắt cô còn tan, Liền Quyết ghé sát tai cô, thấp giọng : “Bông hoa thủy tinh đó, thể chỉ cho ?”

 

Tùy Thất cúi đầu, đôi mắt màu xám xanh của .

 

 

Loading...