Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 283: Hôn nhau?
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:12:47
    Lượt xem: 133 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần , cách thức xuất hiện của khói độc chút đặc biệt.
Nó trút xuống từ trời như , mà bao phủ đỉnh của hang động băng, khiến những bức tường băng trắng muốt đều biến thành màu xanh lục đậm đặc.
Khói độc cũng lơ lửng trong trung, mà men theo những nhũ băng sắc nhọn rủ xuống để lan .
Tốc độ lan tỏa của nó cực kỳ chậm chạp, như thể đông cứng .
Tùy Thất ở cửa hang băng, dùng quang não chụp vài tấm ảnh khói độc đỉnh đầu, một đoạn video, nhanh chóng chui lều.
Những khác đều vây xem ảnh.
Bùi Dực xem xong video, đưa một lời bình phẩm tệ hại: “Sao khói độc cảm giác như đang táo bón thế nhỉ?”
Liên Quyết liếc một cái.
Tân Dặc nhíu mày ghê tởm: “Hơi ghê đấy.”
Trần Tự bất đắc dĩ: “Cậu cũng hình dung thật.”
Tùy Thất mặt cảm xúc: “Cậu thấy cái quang não của bẩn thỉu đấy.”
Bùi Dực lập tức dùng tay áo lau lau quang não của cô: “Không bẩn, bẩn, sạch mà.”
Liên Quyết cầm lấy chiếc áo bông hoa của mặc : “Tốc độ lan tỏa của khói độc thể nhanh lên bất cứ lúc nào, thu dọn đồ đạc chuẩn rút lui thôi.”
Cả nhóm hề phàn nàn, nhanh chóng hành động.
Bùi Dực mặc quần áo hỏi: “Hang động băng tổng cộng cũng chỉ lớn thế , chúng rút bây giờ?”
Tùy Thất đáp : “Rút về nơi đỉnh khói độc.”
“Nếu tất cả đều khói độc thì ?”
“Vậy thì tìm nơi ít khói độc nhất.”
Bùi Dực hỏi thêm: “Khói độc ở đây tính là nhiều ít?”
Tùy Thất kiên nhẫn trả lời: “Không rõ lắm, so sánh mới .”
“Nếu khi so sánh phát hiện khói độc ở đây là ít nhất thì ?”
“Vậy thì về thôi.”
Bùi Dực hỏi nữa, cảm thán: “Nửa tháng nay thật là bôn ba quá, một ngàn vạn đúng là khó kiếm thật.”
Tả Thần : “Cố lên, nghĩ đến một trăm triệu tiền tiêu vặt của .”
Bùi Dực , lập tức phấn chấn, động tác tay tự động tăng tốc: “Nhiệt huyết lên nào!”
Đồ đạc của họ cũng nhiều, nhanh thu dọn xong, nhưng khi khỏi hang băng, nhất thời nên về hướng nào.
Nhìn xa, đỉnh hang cũng là khói độc màu xanh lục, khiến hoang mang.
Tùy Thất ở phía nhất, giơ tay chỉ một hướng: “Đi bên .”
Cô nhớ rằng hướng ít nhũ băng.
Cô dắt Muội Bảo cất bước , những khác theo sát phía .
Một giờ , Tùy Thất dừng bước.
Cô ngẩng đầu lên, vách băng trơn láng đỉnh đầu vẫn còn màu trắng, khói độc màu xanh lục đậm bao phủ.
Tùy Thất thành công dẫn dắt tìm khu an , nhận một tràng khen ngợi.
Cô yên tâm nhận lấy, : “Tạm thời ở đây , đợi khói độc lan tới chúng đổi chỗ.”
Tân Dặc lấy lều nhiệt, tám chui , cởi giày và áo bông, quây quần bên ăn vặt.
Bùi Dực dựa lưng Liên Quyết, ăn quả thạch trong tay: “Có cái lều của chị Tân, chúng chẳng cần nhóm lửa sưởi ấm nữa.”
Tả Thần phụ họa: “ , đỡ bao nhiêu việc.”
Tân Dặc gặm cổ vịt kho trong tay: “Cũng nhờ Tùy Thất ngửi bông tuyết may mắn.”
Muội Bảo ôm thùng khoai tây chiên, đồng tình : “ , chị Tùy lợi hại!”
Tùy Thất cúi đầu hôn lên má cô bé một cái: “Muội Bảo của chị đúng là một fan cuồng chị gái.”
Muội Bảo ngả lòng cô.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tả Thần gần trêu chọc Muội Bảo, Thẩm Úc uống một ngụm nước chuyện chính: “Khói độc đến, buổi tối thể thiếu gác đêm, chúng chia ca .”
Bảy còn ý kiến, nhanh sắp xếp xong nhân sự và thời gian gác đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-283-hon-nhau.html.]
Tùy Thất và Muội Bảo, từ 10 giờ đến 12 giờ.
Tả Thần và Bùi Dực, từ 12 giờ đến 3 giờ.
Liên Quyết và Thẩm Úc, từ 3 giờ đến 5 giờ.
Trần Tự và Tân Dặc, từ 5 giờ đến 7 giờ.
Đêm đó khói độc lan tới, tám bình an vượt qua.
Nơi Tùy Thất chọn cũng tệ, liên tục ba ngày đều thấy khói độc.
Ngày thứ 18 sinh tồn hành tinh Tễ Thương, 9 giờ sáng, vách băng trắng đỉnh đầu họ bắt đầu bao phủ bởi khói độc màu xanh lục đậm.
Đội Điên Trốn và đội Săn Hoang nhanh chóng di dời trận địa.
Khói độc trong hang động băng ngày càng nhiều, khu an ngày càng ít, cả nhóm tìm cả ngày trời mới tìm một nơi khói độc tương đối ít để dừng chân.
Vách băng ở đây cũng bám một lớp màu xanh lục mỏng, nhưng những nhũ băng rủ xuống vẫn còn trắng tinh, nhiễm độc.
Tùy Thất thu hồi ánh mắt, : “Tạm thời nghỉ ở đây một đêm , ngày mai chạy trốn.”
Tân Dặc đang định lấy lều nhiệt, thì nhũ băng phía đột nhiên phát những tiếng “rắc rắc” nhỏ.
Mấy ngẩng đầu, liền thấy một nhũ băng thô to từ đỉnh rơi xuống, lao thẳng về phía họ.
Tả Thần và Thẩm Úc theo bản năng lao đến kéo Tùy Thất và Muội Bảo, tay vươn , mắt hoa lên, hai Liên Quyết kéo lòng.
Tả Thần và Thẩm Úc: “…”
Hai sững sờ trong giây lát, phản ứng cực nhanh lùi về né tránh, nhũ băng sắc nhọn cắm thẳng mặt băng bên .
Sau một tiếng nổ lớn, mặt băng trắng tinh nứt như mạng nhện, mặt đất rung chuyển nhẹ, vô nhũ băng liên tiếp rơi xuống.
Tiếng gầm rú của mặt băng va đập ngừng vang lên, Tùy Thất Liên Quyết ôm eo, di chuyển né tránh với tốc độ cực nhanh.
Một tay cô ôm chặt Muội Bảo, tay vòng qua cổ Liên Quyết để giữ thăng bằng.
Mãi cho đến khi bên tai yên tĩnh trở , Liên Quyết mới buông cô và Muội Bảo .
Sau khi Tùy Thất đặt chân lên mặt băng vững chắc, cô lập tức cúi đầu kiểm tra tình hình của Muội Bảo.
Muội Bảo ngoan ngoãn xoay một vòng, : “Chị Tùy, em .”
Tùy Thất giơ tay phủi những vụn băng b.í.m tóc của cô bé: “Không là .”
Nói xong, cô về phía Liên Quyết, chuẩn cảm ơn , nhưng ngay khi ngẩng đầu lên, cô khỏi sững sờ.
Trên má trái của Liên Quyết thêm một vết m.á.u dài, m.á.u đỏ tươi bắt mắt chảy dọc theo cằm xuống.
Hắn như hề , chỉ rũ mi mắt Tùy Thất: “Không thương chứ?”
“ .” Tùy Thất giơ tay xoa lên má , “Người thương là .”
Liên Quyết mấy để tâm: “Không , vết thương nhỏ thôi.”
“ là vết thương nhỏ.” Tùy Thất dùng lòng bàn tay lau vết m.á.u mặt , “ chướng mắt.”
Liên Quyết chuyển tầm mắt, đối diện với cô, mở miệng : “Vậy cô giúp xử lý một chút .”
Tùy Thất véo cằm : “Cúi đầu xuống.”
Liên Quyết theo động tác của cô, đưa bên má thương đến trong tầm tay cô.
Cô lấy một gói khăn ướt từ kho đồ, rút một tờ, lau khô vết m.á.u và vụn băng mặt Liên Quyết, đó lấy một tuýp keo cầm m.á.u nhanh, bôi hai lớp dày lên vết thương.
“Xong .”
Tùy Thất cất tuýp keo, còn lùi , Liên Quyết qua.
Vì đang bôi thuốc, mặt hai gần , lúc Liên Quyết đầu cũng lùi về , thế nên chữ “cảm ơn” của mới một nửa, môi chạm một bờ môi mềm mại.
Môi hai khẽ chạm trong giây lát tách .
Tiếp xúc ngắn ngủi như , nhưng cảm giác vô cùng rõ ràng.
Tùy Thất và Liên Quyết ngơ ngác ba giây, đồng thời lùi cúi đầu.
Đôi môi của Tùy Thất đột nhiên trở nên vô cùng nhạy cảm.
Nó nóng lên kiểm soát, khiến cô dám chạm, cũng dám cắn, chỉ thể khẽ mím , dám động đậy nữa.
Muội Bảo chứng kiến bộ quá trình, mở to hai mắt, lay lay ngón tay Tùy Thất.
“Chị Tùy, chị mới hôn Liên ?”
