Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 286: Không có khu an toàn
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:12:50
    Lượt xem: 140 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
…Thẳng thắn ?
Thừa nhận thì tổn thương ?
Mùi linh sam quanh quẩn nơi chóp mũi, Tùy Thất mím môi , nhẹ giọng trả lời: “Không , thật sự mệt.”
“Vậy ?”
“Ừm.”
Mùi linh sam ngày càng nồng, thở của Liên Quyết phả tai cô: “ cô , cũng cạnh cô.”
Có lẽ vì giọng của trầm hơn bình thường một chút, Tùy Thất vài phần tủi trong những lời .
Cô đột nhiên Liên Quyết bây giờ đang biểu cảm gì, liền từ từ xoay , từ nghiêng chuyển sang thẳng.
Liên Quyết bên cạnh cô, một tay chống tai cô, cúi cô.
Ánh mắt mềm mại hơn bình thường một chút, khóe miệng cũng trễ xuống vài phần.
Cô dáng vẻ hiếm thấy của Liên Quyết, ý thức mà bật : “Anh đang cạnh đây, cũng đang , trốn.”
Lọn tóc rối của cô rơi ngay trong tầm tay của Liên Quyết, động thanh sắc mà khều lọn tóc của cô lên, quấn quanh kẽ ngón tay.
Khóe miệng đang mím chặt của Liên Quyết giãn một chút, với Tùy Thất: “Thật sự đang trốn cũng .”
Tùy Thất học theo giọng điệu của hỏi : “Vậy ?”
Liên Quyết từ từ đáp : “Ừm, dù cũng là cẩn thận hôn cô, hiểu sự tự nhiên của cô.”
Tùy Thất gì.
Đôi mắt màu xám tro của Liên Quyết chăm chú cô, thấp giọng : “ mà, thể đừng trốn lâu quá .”
Sao cảm giác Liên Quyết đang nũng với nhỉ?
Là tai vấn đề ?
Cô giơ tay che tai , : “Vậy trốn đến khi thử thách sinh tồn kết thúc nhé?”
“Lâu quá.”
“Hôm nay là ngày sinh tồn thứ 18, chỉ còn ba ngày nữa thôi, tính cả hôm nay cũng mới bốn ngày.”
“Không thể trốn lâu như .”
Tùy Thất lùi một bước nhỏ: “Vậy hai ngày?”
Liên Quyết vuốt ve lọn tóc mềm mại lạnh lẽo trong lòng bàn tay: “Cũng dài.”
“Hai ngày còn dài?” Cô về phía Liên Quyết, “Vậy thể chấp nhận bao lâu?”
Liên Quyết chậm rãi : “Đến sáng mai.”
Tùy Thất: “…”
Cô giơ tay chống trán vẻ suy nghĩ: “Câu ‘thật sự trốn cũng ’ là ai ?”
Liên Quyết mặt mang theo ý : “ , cô thể trốn một buổi tối.”
Hắn lên, sự lạnh lùng mặt tan biến hết, dung mạo vốn xuất chúng càng thêm bắt mắt.
Tùy Thất chớp mắt , thấp giọng : “Nếu đồng ý thì ?”
Liên Quyết từ từ cúi , gần cô hơn một chút: “Đồng ý với , sẽ dùng một món quà để đổi.”
Quà?
“Quà gì?”
“Bất cứ thứ gì cô thích đều .”
“Tùy thích?”
“Tùy cô thích.”
Tùy Thất thể thừa nhận, kỹ năng đàm phán của Liên Quyết tiến bộ.
Cô đầu hàng thế công quà tặng: “Thôi , đồng ý, chỉ trốn một buổi tối.”
“Còn về món quà,” cô nhất thời cũng nghĩ gì, liền : “Đợi nghĩ kỹ sẽ tìm thực hiện.”
“Được.” Giọng Liên Quyết mang theo ý khó che giấu, “ chờ cô.”
Hắn nắm chặt lọn tóc đang quấn ngón tay lòng bàn tay, nhẹ nhàng nắm một lát từ từ buông .
Liên Quyết thẳng dậy, với Tùy Thất: “Ngủ , chúc cô một giấc mơ .”
Tùy Thất từ nhỏ đến giờ từng lời chúc ngủ ngon dịu dàng như , ngơ ngác trong chăn, nên đáp thế nào.
Cô còn kịp sắp xếp ngôn từ, Liên Quyết cạnh ba Bùi Dực.
Tùy Thất véo véo vành tai đang nóng lên, vùi cằm trong chăn, xoay chuẩn ngủ tiếp, Muội Bảo liền nhào tới.
Cô vội giơ tay đỡ lấy, Muội Bảo thuận thế chui chăn, trong lòng cô.
Tả Thần và Thẩm Úc cũng vây quanh cô, xuống cạnh Muội Bảo.
Ba đôi mắt sáng ngời đồng thời về phía cô.
Muội Bảo cong mắt : “Chị Tùy, chị và Liên xong chuyện riêng tư ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-286-khong-co-khu-an-toan.html.]
Tùy Thất: “… À, xong .”
Tả Thần ngay đó hỏi: “Nói những gì thế?”
Cũng chẳng gì, chỉ là Liên Quyết qua đây nũng với cô thôi.
Lời chắc họ cũng tin.
Chính cô cũng cảm thấy giống như dối.
Tùy Thất khẽ mở miệng: “Đã là chuyện riêng tư, tiện tiết lộ.”
“Buồn quá .” Tả Thần nhắm mắt nhào lòng Thẩm Úc, “Anh Thẩm, chị Tùy nhanh thế bí mật nhỏ với Liên Quyết , chị còn là bạn nhất đời của chúng nữa.”
Thẩm Úc phối hợp xoa xoa khóe mắt: “Đau lòng quá.”
“Sao thế .” Tùy Thất cách lớp chăn ôm lấy họ, “Không ai thể thế vị trí của hai trong lòng .”
“Thật ?” Tả Thần cô, “Chúng ở vị trí nào trong lòng cô?”
Tùy Thất bày tỏ thái độ: “Đỉnh cao nhất của kim tự tháp!”
Tả Thần toe toét: “Thế còn tạm .”
Anh lấy chăn , đắp cho và Thẩm Úc, kéo chăn cho Tùy Thất và Muội Bảo: “Yên tâm ngủ , ngủ thẳng đến sáng mai cũng , tối nay và Thẩm sẽ gác đêm.”
Tùy Thất dấu trái tim: “Yêu hai , tỉnh dậy sẽ đồ ăn ngon cho hai .”
Tả Thần bắt đầu gọi món: “ ăn sườn kho.”
Thẩm Úc: “Muốn uống chút cháo nóng.”
Muội Bảo: “Muốn ăn canh trứng tôm bóc vỏ.”
Tùy Thất: “Được, hết.”
Bốn đội Điên Trốn sát , từ từ ngủ .
Bên phía đội Săn Hoang, Trần Tự, Bùi Dực và Tân Dặc cũng đầy tò mò về phía Liên Quyết.
Bùi Dực nhỏ giọng hỏi: “Anh Liên, và chị Tùy gì thế, cảm giác tâm trạng thế?”
Liên Quyết trả lời vô cùng ngắn gọn: “Bí mật, hỏi ít thôi.”
Bùi Dực bĩu môi: “ là đàn ông lạnh lùng.”
Anh dậy bỏ : “ cũng ngủ trưa đây.”
Tân Dặc cũng buồn ngủ, dậy : “Cùng .”
Trong lều nhanh chóng vang lên tiếng hít thở đều đều, thể họ đều ngủ say.
Liên Quyết và Trần Tự ở cửa lều, xuyên qua tấm rèm sáng chú ý động tĩnh xung quanh.
Mãi cho đến khi mấy Tùy Thất tỉnh dậy, cũng chuyện gì bất ngờ xảy .
Tùy Thất ngủ một giấc tinh thần sảng khoái, khi dậy liền nhóm lửa ngoài lều, lấy chảo sắt, dụng cụ nấu ăn, nguyên liệu và gia vị, bắt đầu chuẩn bữa tối.
Những khác ở bên cạnh nấu cơm, rửa rau, thái rau.
Bữa tối vô cùng phong phú: sườn kho, canh trứng tôm bóc vỏ, cá phi lê cay, cà tím cuộn thịt, đậu que xào thịt băm, khoai tây sợi xào chua cay, canh củ sen.
Họ đặt hai thùng gỗ vật tư trong lều bàn ăn, sáu món một canh bày biện ngay ngắn đó.
Tám trong lều, thoải mái ăn xong bữa tối.
Ăn xong, dọn dẹp bàn ăn, rửa sạch bát đũa, trượt băng mặt băng để tản bộ, thấy lạnh thì lều chuyện phiếm, chuyện mệt thì ngủ.
Một ngày trôi qua an .
Ngày sinh tồn thứ 19 hành tinh Tễ Thương, chuyện gì xảy .
Ngày sinh tồn thứ 20 hành tinh Tễ Thương, khói độc từ từ tiến gần đội Điên Trốn và đội Săn Hoang.
Ngày sinh tồn thứ 21 hành tinh Tễ Thương, 10 giờ sáng, khói độc chỉ còn cách lều nhiệt 30 mét.
Tám chen chúc ở cửa lều, quan sát khói độc bên ngoài.
Tả Thần nhíu mày: “Khói độc hình như vẫn đang lan rộng.”
Sắc mặt Bùi Dực cũng lắm: “Nó dừng ?”
Trần Tự giọng điệu nặng nề: “Khó .”
Thẩm Úc mang Dép Sao Băng : “ tìm khu an mới.”
Tả Thần vỗ vai : “Chú ý an .”
“Ừm.”
Bóng nhanh chóng biến mất trong làn khói độc màu xanh lục đậm.
Mấy Tùy Thất yên lặng chờ trở về.
Nửa giờ , tiếng bước chân của Thẩm Úc vang lên ngoài lều.
Tả Thần vén rèm cửa đón .
Anh Dép Sao Băng , trầm giọng : “Toàn bộ hang động băng đều là khói độc, khu an .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
