Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 312: Bán hay không?

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:55:32
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tân Dặc: “Theo kinh nghiệm của mấy ngày nay, địa điểm xuất hiện điểm kích hoạt trò chơi chẳng quy luật nào cả.”

 

Tùy Thất: “.”

 

Tân Dặc tự giác : “Hình như một câu vô nghĩa.”

 

Tùy Thất trả lời cô: “ là như .”

 

Tân Dặc gửi một tin nhắn nữa: “Quy luật duy nhất là nó luôn xuất hiện theo cách mà thể ngờ tới.”

 

Tùy Thất: “Điểm .”

 

Khung chat im lặng vài giây, Tân Dặc gửi đến một chuỗi dấu ba chấm.

 

Tùy Thất: “?”

 

Tân Dặc: “ kích hoạt trò chơi nữa , a!”

 

Tùy Thất: “…………”

 

Lịch trình của đội Săn Hoang đúng là bận rộn thật.

 

Cô gửi lời chúc chân thành: “Chúc các thuận lợi qua màn.”

 

Tân Dặc trả lời nữa, lẽ bắt đầu chơi game.

 

Tùy Thất thoát khỏi khung chat, trong bong bóng nhắm mắt dưỡng thần.

 

Tả Thần điều khiển nhóm bong bóng từ từ tiến về phía .

 

Hơn nửa tiếng , bốn quả bong bóng bay một công viên.

 

Tả Thần đặt các đồng đội xuống bóng cây râm mát thu bong bóng .

 

Tùy Thất xếp bằng xuống, ba Muội Bảo cũng xuống bên cạnh cô.

 

Cô lấy những mảnh ghép nhận từ kho cá nhân.

 

Bốn mảnh ghép, bốn màu khác .

 

Cô nhận lấy mảnh màu đỏ sẫm: “Cái chắc chắn là của em.”

 

Muội Bảo cầm mảnh màu xanh nhạt: “Sứ giả Mộc Linh hợp với màu xanh lá hơn.”

 

Thẩm Úc chọn mảnh màu tím đen: “Màu trông vẻ độc.”

 

Mảnh ghép màu trắng cuối cùng tự động thuộc về Tả Thần.

 

Bốn lượt ấn mảnh ghép của lên mặt thẻ phận, chờ đợi chữ hiện .

 

Lần Tùy Thất vẫn nhận hai chữ: Tìm .

 

Của Muội Bảo là ‘thuộc về’.

 

Tả Thần nhận ‘bảo vệ‘.

 

Còn của Thẩm Úc là ‘tiến ’.

 

Tùy Thất cất thẻ phận kho: “Đều từ khóa mấu chốt, thông tin hữu ích nào, vẫn tiếp tục tìm mảnh ghép thôi.”

 

Thẩm Úc chữ thẻ phận, : “ trò chơi khó quá, chúng bốn ngày mới chơi hai ván, hiệu suất quá thấp.”

 

Muội Bảo chống cằm : “Nếu vị trí cụ thể của điểm kích hoạt trò chơi thì .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Tả Thần đề nghị: “Hay là hỏi thử Tân Dặc?”

 

Tùy Thất : “Em liên lạc với Tân Dặc , cô cũng nắm quy luật.”

 

Tả Thần dựa cây phía : “Vậy bây giờ?”

 

Tùy Thất : “Sẽ cách thôi, cần quá lo lắng.”

 

Cô lấy cuộn giấy nhận : “Trước tiên nghiên cứu tấm bản đồ .”

 

Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo vây , Tùy Thất mở bản đồ , bốn cẩn thận xem xét.

 

Bên trong bản đồ là tấm da dê cổ điển, đó chi chít các địa danh và ký hiệu, góc bên một ký hiệu vị trí màu đỏ nổi bật, phía bốn chữ ‘vị trí hiện tại’.

 

Tấm bản đồ trông giống bản đồ thông thường, mà giống bản đồ trò chơi hơn.

 

“Đây là vị trí hiện tại của chúng ?” Muội Bảo chấm nhẹ ký hiệu màu đỏ.

 

“Không chắc.” Tả Thần cau mày, “Trên bản đồ chỉ đ.á.n.h dấu các khu vực lớn, công trình và đường phố cụ thể, đủ chi tiết.”

 

Muội Bảo “ồ” một tiếng, dịch ngón tay .

 

Ngay khoảnh khắc ngón tay rời khỏi bản đồ, khu vực mà cô bé chạm đột nhiên phóng to, một bản đồ chi tiết đến từng con đường và công trình cụ thể hiện mắt bốn .

 

Bốn đội Điên Trốn: “!!!”

 

Tả Thần kinh ngạc : “Tình hình gì đây?”

 

Tùy Thất thử duỗi hai ngón tay, thực hiện thao tác thu phóng bản đồ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-312-ban-hay-khong.html.]

Nội dung bản đồ phóng to, thu nhỏ theo ngón tay của cô.

 

thể tin nổi mà bật : “Bản đồ thể cảm ứng ?”

 

Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo cũng tò mò thao tác thử, xác nhận đây là một tấm bản đồ điện tử.

 

Tùy Thất lập tức hứng thú với tấm bản đồ , cô đặt nó xuống đất giữa bốn , khi trải phẳng , thanh công cụ bên liền hiện .

 

Trong vô ký hiệu, cô liếc mắt một cái thấy ký hiệu mảnh ghép màu xám ở giữa.

 

… Không là điều cô đang nghĩ chứ?

 

Cô duỗi tay chạm mảnh ghép đó, màu xám mờ liền biến thành màu xanh nhạt sáng rực.

 

Một luồng sáng xanh lục lướt qua, vô ký hiệu mảnh ghép màu xanh lá liên tiếp xuất hiện bản đồ.

 

Bốn Tùy Thất ngẩn , hồi lâu nên lời.

 

“Wow!”

 

Tiếng trầm trồ của Muội Bảo phá vỡ sự im lặng.

 

Tả Thần đưa tay dụi mắt: “Anh nhầm , đây là trực tiếp đ.á.n.h dấu vị trí của các mảnh ghép cho chúng luôn ?”

 

Thẩm Úc tiếp lời : “Ừm, nhầm .”

 

Đang đau đầu tìm mảnh ghép thế nào, giải pháp đưa đến tận tay.

 

Tùy Thất tấm bản đồ với ánh mắt khác hẳn: “Tấm bản đồ nhỏ lợi hại đến .”

 

Cô phóng to bản đồ, phát hiện ký hiệu mảnh ghép gần nhất chỉ cách họ 1000 mét.

 

Tả Thần ba đồng đội: “Đi chơi một ván ?”

 

Tùy Thất ho nhẹ một tiếng, lấy quan tài của , xoay : “Không vội, ngủ trưa một giấc , bổ sung sinh mệnh.”

 

Muội Bảo theo sát bước chân của Tùy Thất, cũng lấy chiếc giường công chúa của lên.

 

Thẩm Úc mở cho một hộp trái cây: “ đói.”

 

Tả Thần: “… Anh cũng thấy đói.”

 

Thẩm Úc ném cho một túi thịt bò khô: “Ăn tạm .”

 

Tùy Thất cũng lấy một thanh dinh dưỡng vị thì là, bắt đầu ăn rôm rốp.

 

Muội Bảo cũng nhai bánh mì nhỏ.

 

Đang ăn, bóng cây xung quanh lượt hai nhóm chơi đến.

 

Sau trận động đất , các chơi khi nghỉ ngơi đều chọn những khu đất trống công trình.

 

Bóng cây mát mẻ là nơi nghỉ chân mà đa sẽ chọn.

 

Bốn đội Điên Trốn liếc những chơi gần đó thu hồi tầm mắt, lấp đầy bụng xong liền ngủ.

 

Tả Thần búng vài cái lách tách, tạo màng bảo vệ bong bóng cho và các đồng đội, dùng máy thổi bong bóng cho một lúc, hồi đầy sinh mệnh xong mới dựa cây ngủ.

 

Thẩm Úc bên cạnh , nghịch một chiếc lá trong tay, tùy thời chú ý động tĩnh xung quanh.

 

Hai nhóm chơi gây động tĩnh gì lớn, ăn trưa xong cũng bắt đầu ngủ trưa.

 

Xung quanh yên tĩnh trở , chỉ còn tiếng gió thổi qua lá cây xào xạc.

 

Thẩm Úc từ từ nhắm mắt , chuẩn nghỉ ngơi một lúc, cơ thể thả lỏng, quang não phát cảnh báo động đất chói tai.

 

Tiếng cảnh báo inh ỏi lập tức đ.á.n.h thức khỏi giấc ngủ.

 

Tùy Thất đột ngột mở mắt, giây tiếp theo, chiếc quan tài cô bỗng bay lên .

 

Bong bóng của Tả Thần đưa cô bay lên trời.

 

Sau khi bong bóng dừng , cô nhanh chóng dậy, Thẩm Úc, Muội Bảo và Tả Thần đều đang bay lơ lửng bên cạnh.

 

Cô liếc cảnh báo động đất quang não, cường độ 7.2.

 

Tiếng đếm ngược bên tai mới vang đến 6, mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội, những tòa nhà cao tầng san sát ở xa ầm ầm sụp đổ, tung lên một lớp bụi khổng lồ.

 

Hai nhóm chơi rung đến vững, ngã mặt đất ôm chặt lấy đồng đội.

 

Cây cối xung quanh điên cuồng lắc lư, những cành cây gãy ngừng rơi xuống chỗ họ, Tả Thần giơ tay tạo hai quả bong bóng che cho họ, chặn tất cả cành cây gãy.

 

96 giây , trận động đất cuối cùng cũng dừng .

 

Tả Thần điều khiển bong bóng từ từ hạ xuống mặt đất, búng hai cái, tất cả bong bóng đều vỡ tan.

 

Bốn đội Điên Trốn vai kề vai , ai tâm trạng chuyện.

 

lúc , một chơi nam lạ mặt tóc tai bù xù nhưng giấu vẻ điển trai đến mặt họ.

 

Anh lượt chào Tùy Thất, Thẩm Úc và Muội Bảo, đó về phía Tả Thần.

 

Anh : “Thần ca, bong bóng của bán ?”

 

 

Loading...