Hiên Vương nắm tay Tiểu Tịch, chầm chậm  giữa đám đông, hai  họ nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của  , một  khoác áo choàng màu đen huyền, một  khoác áo choàng đỏ rực, nam tuấn nữ mỹ, tạo thành một cảnh sắc tươi .
 
Đi chừng mười khắc,  khí bắt đầu náo nhiệt hẳn lên, chỉ cần phóng tầm mắt  qua,   thể thấy cổng vòm lớn của hội miếu sừng sững  đó, khắp hội miếu  chen chúc như nêm,   thấy điểm cuối, bên tai vang lên tiếng trống chiêng ồn ào của gánh hát, tiếng rao hàng của tiểu thương, cùng tiếng mặc cả  các gian hàng.
 
Bước  hội miếu, dòng  cứ thế xuôi theo   tiến về phía , Tiểu Tịch  Hiên Vương che chở trong lòng. Vài  họ  tiên   trong miếu,  là hội miếu thì đương nhiên   miếu mới  hội. Tiểu Tịch nhận nén hương từ vị tiểu sư phụ, thành tâm dập đầu lạy. Trước  Tiểu Tịch là  vô thần, nhưng giờ ai mà    điều gì, dù  nàng chính là một minh chứng sống.
 
Tiểu Tịch  cầu gì khác, chỉ cầu mong gia đình bình an khỏe mạnh, A Hiên ca  tai  nạn. Nàng cắm nén hương  lư hương,  quyên thêm tiền dầu đèn, lúc  Tiểu Tịch mới rời khỏi chùa, bắt đầu dạo chơi hội miếu một cách thật vui vẻ.
 
Tiểu Tịch  thật sự lâu lắm    thong thả dạo chơi như . Hội miếu vô cùng náo nhiệt,   bán đồ ăn vặt, bán trang sức, bán bánh ngọt, bán kẹo và đồ ăn vặt, ven đường còn   biểu diễn tạp kỹ, đang diễn trò đập đá  ngực, nuốt d.a.o nhọn, khiến Tiểu Tịch  khỏi nín thở lo lắng  cho họ. Điều thú vị hơn nữa là nàng  gặp  chú khỉ con mới  kinh thành biểu diễn, chú khỉ con dường như còn nhận  Tiểu Tịch, cứ liên tục chắp tay vái chào nàng, khiến Hiên Vương trực tiếp thưởng cho chủ gánh hát trăm lượng vàng, vị chủ gánh hát  mừng đến phát điên.
 
Rời khỏi nơi biểu diễn tạp kỹ, vài   bắt đầu  dạo dọc phố. Đang  bỗng Tiểu Tịch cảm thấy A Hiên nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng hơn một chút, Tiểu Tịch ngẩng đầu  về phía , chỉ thấy mấy  đang  tới,  dẫn đầu  vài phần giống A Hiên, một  y phục màu xanh bảo lam, chỉ xét về tướng mạo thì cũng coi là một mỹ nam tử, nhưng ánh mắt  âm u, mang đến cho   cảm giác vô cùng khó chịu,     là  giỏi tính toán,  dễ ở chung.
 
Người   tới gần, Hiên Vương   gì, nhưng    chủ động mở lời, “Chà, đây chẳng  là Tứ  , Tứ  bận rộn công vụ   thời gian đến dạo hội miếu, thật là hiếm , vị  chắc hẳn là Vân Tịch huyện chúa đại danh lừng lẫy , quả là một giai nhân tuyệt diệu.”
 
Tiểu Tịch  đoán   đến là ai, nhưng vẫn giả vờ  , cố ý hỏi A Hiên, “Vị công tử  là ai?”
 
“Đây là An Vương điện hạ.” Hiên Vương lạnh nhạt .
 
“An Vương điện hạ, dân nữ  lễ.” Nói là hành lễ, nhưng cũng chỉ khẽ nhún  một chút mà thôi.
 
“Vân Tịch huyện chúa  cần đa lễ, cử chỉ như  há chẳng khiến   đau lòng .”
 
Hiên Vương  động thanh sắc mà che chắn Tiểu Tịch  lưng , “Nhị ca   chuyện gì, chúng  xin phép  .” Không đợi An Vương trả lời, Hiên Vương  kéo Tiểu Tịch  ngay.
 
Đi  một lúc lâu Hiên Vương mới mở lời, “E rằng   ngày tháng của nàng sẽ  yên bình,  sợ An Vương sẽ tìm nàng gây chuyện.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-my-thuc-ta-mang-ca-nha-cung-phat-tai/chuong-110-hoi-mieu-2.html.]
Tiểu Tịch  Hiên Vương, “Yên tâm ,   sợ phiền phức.”
 
Vài  tiếp tục  về phía , bỗng nhiên đám đông bắt đầu xôn xao, dường như  biến cố xảy , A Hiên che chắn Tiểu Tịch, “Cẩn thận đừng để lạc, dường như  kẻ gây rối.”
 
Vô  bá tánh bắt đầu hoảng loạn chạy tứ tán,     chạy  la hét, dường như  kẻ đang hành hung giữa phố. Tiểu Tịch vốn đang nắm tay Hiên Vương, bỗng nhiên  đám đông mạnh mẽ xô đẩy tách rời. Giữa đám  hỗn loạn, khắp nơi đều là tiếng la hét, cũng  thể  rõ ai là ai.
 
“Cô nương cẩn thận.” Tiểu Cửu đến bên cạnh cô nương, ôm lấy eo Tiểu Tịch, mượn lực bay vút lên  trung. Lúc  Tiểu Tịch thật sự thán phục Tiểu Cửu,  bản       công phu phi  leo tường như thế chứ.
 
Chính  lúc , Tiểu Tịch  thấy  mấy chục  bịt mặt,  bóng dáng thì hẳn là đang giao đấu với  của Hiên Vương phủ, Tiểu Tịch   thấy bóng dáng Dạ Nhất và Dạ Nhị.
 
Tiểu Cửu đưa Tiểu Tịch đến nơi trống trải, Tiểu Tịch  với Tiểu Cửu, những kẻ đó hẳn là nhắm  Hiên Vương và những  khác,   bọn họ  ứng phó nổi , còn Tiểu Vân và mấy   cũng     .
 
“Cô nương yên tâm , Lâm Nhị sẽ  để các nàng xảy  chuyện gì .”
 
“Tiểu Cửu, ngươi  thể đưa  đến chỗ nào cao hơn một chút ,  lo cho A Hiên ca và họ.”
 
“Không  cô nương, chức trách của  là bảo vệ ,   thể để  gặp bất kỳ nguy hiểm nào, lên cao quá sẽ trở thành mục tiêu lớn,  là kẻ thù nhắm  Hiên Vương,   cũng nhất định sẽ gặp nguy hiểm, thứ  nô tỳ  thể tuân mệnh.”
 
“Tiểu Cửu,   ,  là thế ,  ở đây, ngươi giúp   một chút  ?”
 
“Cái ... Cô nương cứ ở đây, tuyệt đối đừng di chuyển.”
 
“Đi nhanh ,  sẽ  ngươi,    cả.”
Hạt Dẻ Nhỏ
 
Tiểu Cửu nhảy vút lên ngọn cây  về phía cuộc chiến  xa, phe địch quá đông, bên Hiên Vương rõ ràng đang ở thế hạ phong, mặc dù mấy  họ đều  võ lực siêu cường nhưng cũng chỉ  thể cầm cự  một thời gian.