Đông Pha Trửu Tử.
 
“Tiểu Tịch , con mau đến sắp xếp công việc cho cữu cữu, cữu mẫu và  Đại Quân, tẩu tử .” Nguyễn thị mở lời.
 
Tiểu Tịch  nghĩ kỹ , “Vậy thì   đây, tẩu tử Xuân Hoa,  quen thuộc với dân làng,  phụ trách thu mua rễ quyết thái. Bắt đầu từ hôm nay, khoai lang và khoai tây chúng  cũng thu mua. Người  thể  với   lúc thu mua hàng hóa, rễ quyết thái là một văn hai cân, khoai lang và khoai tây là một văn một cân, nhưng hàng kém chất lượng,  hỏng thì chúng   thu. Chuyện    thể vì đồng làng mà phá vỡ quy tắc  đấy.”
 
“Yên tâm  Tiểu Tịch, chuyện  tuyệt đối sẽ , ai mà dám lấy hàng dởm  hàng   nhất định sẽ mắng cho họ một trận long trời lở đất.”
 
Đây cũng là lý do Tiểu Tịch để Tẩu tẩu Xuân Hoa thu mua rễ quyết thái, Tẩu tẩu Xuân Hoa tính tình hào sảng, bộc trực,  chịu thiệt thòi bao giờ.
 
“Cữu cữu, Đại Quân ca, hai  phụ trách giã nhỏ rễ quyết thái, công việc  khá tốn sức, vất vả cho hai  .”
 
“Tiểu Tịch yên tâm , Đại ca  sức lực mà.”
Hạt Dẻ Nhỏ
 
“Cữu mẫu cứ  cùng với tẩu tử, tẩu tử cứ hướng dẫn cữu mẫu.”
 
“Được thôi, tẩu tử đây còn   sư phụ nữa chứ.” Tẩu tẩu Tạ Vũ vui vẻ .
 
“Nương , nếu   thời gian thì cùng  nước tinh bột, nếu  việc thì công việc  để tẩu tử và cữu mẫu  cũng .”
 
“Nương   , lát nữa  nhà thăm Ngoại bà và Ngoại công  sẽ .”
 
“Tiểu Tịch , tẩu tử đây thu mua rễ quyết thái thì  vấn đề gì, nhưng tẩu tử   ghi sổ sách. Ta thấy nương của  lúc thu mua đều  ghi sổ đấy.”
 
“Không   tẩu tử Xuân Hoa,  sẽ để nhị ca  cùng .”
 
Sau khi phân công công việc,   đều tự  . Tiểu Tịch nghĩ Ngoại bà và Ngoại công khó khăn lắm mới đến một chuyến, bây giờ điều kiện  khá hơn một chút, buổi trưa   món gì ngon chứ,   gì là một bữa ăn ngon  thể giải quyết .
 
Xét thấy Ngoại bà và Ngoại công  lớn tuổi, nên ăn những món mềm và dễ tiêu. Nửa con heo Lữ chưởng quỹ tặng  một cái đùi lớn,  thì  một món Đông Pha Trửu Tử . Tuy  tốn thời gian, nhưng hương vị đó thực sự khó quên, Tiểu Tịch sẽ  thừa nhận là  thèm .
 
Tiểu Tịch  bếp bắt đầu bận rộn. Trước tiên, nàng nhổ sạch lông heo còn sót   đùi,  đó đặt  chảo nóng rang sơ một lượt, đốt cháy những sợi lông heo nhỏ còn sót , dùng d.a.o nhỏ tỉ mỉ cạo  chất bẩn và mỡ thừa, đừng ngại phiền mà cạo nhiều ,  đó rửa sạch bằng nước.
 
Đổ nước  nồi, cho đùi heo  khi nước lạnh, thêm một chút rượu để khử mùi tanh, khi nước sôi thì vớt bỏ bọt, tiếp tục chần trong ba phút  lấy  để ráo nước. Khi còn nóng, phết một lớp xì dầu lên bề mặt đùi heo, ở hiện đại dùng nước tương màu đậm, ở đây chỉ  thể dùng xì dầu thôi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-my-thuc-ta-mang-ca-nha-cung-phat-tai/chuong-23.html.]
Bắc chảo lên bếp, đổ dầu , cho đùi heo  chiên  lửa nhỏ cho đến khi hai mặt vàng đều, dậy mùi thơm thì vớt , cắt hai nhát ở hai bên đùi heo để dễ ngấm gia vị. Lại bắc chảo lên bếp, đổ dầu , dầu nóng cho hoa hồi, hạt tiêu  phi thơm,  đó cho hành, gừng, tỏi , chuyển lửa nhỏ, cho một muỗng xì dầu, một muỗng đường trắng (  đường phèn chỉ  thể dùng đường trắng), thêm một muỗng muối, đảo đều cho đường chuyển màu  đổ đủ nước , cho đùi heo  trong, đun lửa lớn cho sôi  chuyển sang lửa nhỏ, ít nhất  mất hai canh giờ mới .
 
Cho những khúc củi lớn  bếp, ở đây  còn gì để  nữa, chỉ cần lát nữa   xem lửa  tắt  là .
 
Trong lúc , Tiểu Tịch  đầu làng mua đậu phụ, chuẩn   món trứng đậu phụ hấp,  đến nhà dì Lý,  kinh doanh đồ ăn ở trấn, mua một ít giấy dầu về. Dì Lý hỏi nàng  gì, nàng    bánh cho đại ca mang  ăn sáng khi lên trấn. Mọi  trong làng đều  nhà nàng giao hàng lên trấn, dì Lý cũng   nhiều. lang nhi nhà dì Lý là một  lanh lợi, học  chút nghề phụ, giờ đang bán đồ ăn sáng ở trấn, cuộc sống cũng khá .
 
Tiểu Tịch  xuống bếp   mì gói, ngày mai nàng  lên trấn hỏi Lữ chưởng quỹ xem ý tưởng của nàng  khả thi .
 
Về đến nhà, nàng thêm củi  bếp, hương thơm của Đông Pha Trửu Tử  lan tỏa khắp nơi, nhưng vẫn  đủ mềm nhừ, cần  hầm thêm một lúc nữa.
 
Tiểu Tịch  định  sân  giúp đỡ, thì Đại Tráng  trở về.
 
“Cha,  về , công việc giải quyết thế nào ạ?”
 
“Sao, con  tin tưởng cha  việc ?” Đại Tráng cố ý trêu nàng.
 
Tiểu Tịch  lão cha của  là   tâm tư tỉ mỉ,   tiến  lùi, chắc chắn sẽ   . “Cha…   gì , lão cha của con  tay, việc gì mà    chứ.”
 
“Đi,  nhà.”
 
Hai cha con  nhà, Đại Tráng đưa địa khế cho Tiểu Tịch,  mà  ghi tên Tiểu Tịch.
 
“Cha,   ghi tên con ạ.”
 
“Ta và nương của con  bàn bạc , sự  đổi của gia đình là do con mang , nên tờ địa khế  nhất định  ghi tên con. Sau  đây sẽ là của hồi môn, là chỗ dựa của con. Còn về các ca ca của con,  và nương tin con sẽ  bạc đãi họ,  thể cho họ một phần cổ tức từ xưởng . Chỉ cần chăm chỉ chịu khó, cuộc sống chắc chắn sẽ  tệ. Nếu họ ghen tỵ với xưởng  , cũng chứng tỏ Cha nương bây giờ  đúng ,  sớm giao cho con.”
 
“Cha…” Tiểu Tịch thực sự cảm động đến    gì cho .
 
“Ôi chao, đừng   cái trò  với , con  nấu món gì thế, mùi thơm lừng  c.h.ế.t   đây!”
 
“Cha, hôm nay con  món Đông Pha Trư Tử, món  mềm nhừ thấm vị nhất, lát nữa cha ăn nhiều chút, cùng ngoại công uống một ly nhé.”
 
“Được, nhờ phúc của Ngoại bà và ngoại công con mà hôm nay   món ngon để dùng . Cất kỹ địa khế ,   xem Ngoại bà và ngoại công con đây.”