Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 267
Cập nhật lúc: 2025-10-24 15:36:06
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thiện Bảo đồng cảm liếc Bạch Nhị Lang một cái, cảm thấy là nhớ bài học, đ.á.n.h cược với Mãn Bảo bao nhiêu , nào thắng ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thế mà vẫn rút kinh nghiệm.
Phó huyện lệnh và đang một bờ ruộng, ông bứt một bông lúa, sờ sờ những hạt lép, xem những con ốc bám bông lúa và những đám trứng lớn của chúng, khỏi thở dài: “Sao bắt hết những thứ ?”
Đây là ruộng của nhà Chu Đại Cốc. Cha Đại Cốc eo gần như cong xuống đất: “Đại nhân, gần như mảnh ruộng nào cũng như . Mảnh ruộng cuốn trôi quá nặng, bây giờ nước vẫn còn sâu. Nhà con nhân lực hạn, lo xuể những mảnh ruộng như , về cơ bản chỉ thể chọn những mảnh nhất để bón phân trừ sâu .”
Phó huyện lệnh tuy trong lòng hiểu rằng lựa chọn của ông là đúng, nhưng vẫn khỏi thở dài một nữa. Đây là ruộng gần sông, thể thấy đây là ruộng , nhưng bây giờ nước cuốn một trận, phân bón và đất màu mỡ trong ruộng đều theo bông lúa cuốn .
Lẽ nên là một cánh đồng lúa xanh mướt, bây giờ là cây đông cây tây, chỗ hiếm hoi thành một mảng, nhưng cũng thưa thớt.
Tình trạng như , đừng đợi đến khi thu hoạch, ngay cả bây giờ ông cũng thể kết luận, dù hôm nay mưa thuận gió hòa, thu hoạch của mảnh ruộng đây cũng thể dùng hạt thể đếm để kết luận.
Quan trọng nhất là, lớp đất màu mỡ nhất lũ cuốn . Từ nay về , mảnh ruộng liền biến thành đất cằn, dưỡng , thể cần đến năm năm hoặc thậm chí lâu hơn.
Trước đây, Phó huyện lệnh hiểu những việc đồng áng , nhưng ông huyện lệnh sáu năm, những kiến thức cơ bản ông vẫn .
Phó huyện lệnh thở dài, khỏi thở dài, liếc cánh đồng thê t.h.ả.m , đầu hỏi thôn trưởng: “Những mảnh ruộng tình hình hơn một chút trong thôn ở ?”
Ông cảm thấy cần tìm chút niềm vui, nếu cứ ưu sầu thế , ông thật sự thể buồn c.h.ế.t.
Thôn trưởng liền chỉ một hướng : “Mảnh đó cách bờ sông xa, địa thế cũng cao, tình hình hơn một chút.”
Phó huyện lệnh liền cùng xem.
Mảnh đó là ruộng, mà là ruộng cạn. Một phần ruộng cạn gần ruộng trồng lúa thì trồng lúa mì, lên cao hơn thì trồng đậu.
lúc , ruộng cạn nước, lúa mì ủ rũ.
Mảnh ruộng mà Phó huyện lệnh và đang là của nhà thôn trưởng. Thôn trưởng thấy huyện lệnh nhíu mày, liền vội vàng : “Ba ngày mở cống tháo nước , chỉ là chúng tháo nước xuống, phía cũng đang tháo xuống, thế nên đến bây giờ vẫn khô.”
Ruộng lúa mì còn một lớp nước, đủ để ngập qua mắt cá chân.
Không giống như lúa nước, lúa mì chịu hạn hơn, vốn dĩ trồng ruộng cạn. Có nước là chuyện , vì nó sẽ úng, cũng giống như .
Phó huyện lệnh gật đầu, lên theo địa thế, thấy những cây đậu phía miễn cưỡng còn , tâm trạng lúc mới hơn một chút.
Đi dọc theo bờ ruộng về phía , rẽ một cái, mắt là những cây lúa mì non xanh mướt theo gió bay lượn, gió thổi qua, ruộng lúa mì liền xào xạc rung động, một tầng một tầng vẫy chào về phía họ.
Phó huyện lệnh vui mừng khôn xiết. Bất kỳ ai lâu những hoa màu tình hình , đột nhiên thấy một mảnh đều sẽ vui mừng.
Ông hỏi: “Mảnh đất là của nhà ai?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-267.html.]
Lão Chu còn kịp trả lời, Mãn Bảo bên chân ông giơ tay cao giọng : “Nhà con ạ!”
Phó huyện lệnh thấy bộ dạng kiêu ngạo của cô bé, liền hỏi: “Lúa mì nhà con mọc như ?”
Đối với những chuyện trồng trọt , Mãn Bảo ?
Cô bé lập tức đầu xem cha .
Lão Chu cúi đầu, lén lút trừng mắt cô bé một cái, lúc mới khom lưng tiến lên : “Thưa đại nhân, mảnh đất của nhà con cao hơn một chút so với nhà khác, thế nên nước ngập nghiêm trọng như . Hơn nữa sớm mười sáu ngày chúng con tháo nước ngoài (tuy tác dụng lớn lắm, ông bên tháo nước, bên ông trời còn đang ào ào đổ nước xuống), mưa lớn tạnh, chúng con mở thêm hai cống nữa, để nước tháo nhanh hơn. Mấy ngày nay nắng lên, thế nên một chiếu là .”
Phó huyện lệnh liền véo bông lúa, mắt sáng lên: “Không tệ, tuy đến mức căng mẩy, nhưng so với lúa nước thì hơn nhiều.”
Ít nhất thể sờ bên trong hạt lúa mạch.
Phó huyện lệnh ước lượng thời gian: “Ta nhớ những năm cũng gần đến lúc là thu hoạch lúa mì ?”
“Vâng, nhưng đây đủ nắng, đoán ruộng lúa mì còn một tháng nữa mới vàng.” Dù cũng mưa lâu như .
Phó huyện lệnh gật đầu, liên tục khen: “Không tệ, tệ, nếu ai cũng tính toán như ông, sớm lo liệu việc đồng áng, chừng đến lúc thu hoạch, tuy đến mức mùa nhưng cũng khó khăn như bây giờ.”
Mọi : …
Lão Chu liền ngây ngô : “Đại nhân quá khen, thực trong thôn ít chăm chỉ, chỉ là lợi vì đông con trai.”
Sáu con trai, bốn con dâu, một con gái cả, thêm cả ông, mỗi phụ trách một mảnh, việc tháo nước chỉ trong chốc lát, khó. Cái khó là bắt sâu trong ruộng.
Bắt sâu thật sự quá khó.
Ruộng lúa bắt sâu, dọn ốc đủ khó, nhưng ở ruộng lúa mì bắt sâu càng khó hơn.
Mà nhà họ đông , ngay cả Mãn Bảo, đây mỗi ngày tan học là đồng, nhổ cỏ thì cũng là bắt sâu, thế nên hoa màu nhà họ mới tình hình hơn nhà khác.
Không thắng ở kỹ thuật trồng trọt, cũng chăm chỉ, mà chính là dựa lợi thế đông .
Phó huyện lệnh cũng , dù cũng gật đầu.
Ông tuần tra hết các ruộng đất quanh làng, đó còn xem ruộng của Bạch lão gia.
So sánh nghiêm túc một phen, thực tình hình thiệt hại của Bạch lão gia còn nặng hơn cả dân làng, vì ruộng của ông nhiều.
Trước , ruộng gần sông là nhất, vì tưới tiêu tiện lợi.