Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:46:38
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/12DXIUXDF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lão Chu liền : “Được , mau nghỉ ngơi . Lão Đại, Lão Tam, ngày mai các con dẫn theo bọn trẻ cùng đồng, nhặt hết ốc bươu vàng ở mấy mảnh ruộng ở khúc cua lớn , những cái trứng mà chúng nó để , thể cạo thì cạo hết cho . Đợi đến khi dọn sạch những thứ ăn hoa màu , chúng sẽ bón phân thêm.”

 

Hai em đồng ý.

 

Tiền thị liền tiếp lời ông: “Lão Tứ, sáng mai đại tẩu nhị tẩu của con đậu hũ, con dẫn theo vợ và tam tẩu cuốc hết đất trống trong vườn rau, để đại tẩu và các chị dâu trồng rau.”

 

Tiền thị bàn với lão Chu: “Ta thấy mảnh đất một mẫu ở khúc cua nhỏ cũng dùng đến, bây giờ nước tháo hết . Bảo chúng nó cuốc mảnh đất đó trồng rau, đoán, vụ thu hoạch, lưu dân trong thành sẽ .”

 

Lão Chu cũng nghĩ , nếu cửa hàng thể ăn , thì dĩ nhiên là nên lâu thêm một chút. vườn rau trong nhà tuy rộng, song rau cỏ chẳng bao nhiêu. Những loại như rau đay, rau muống, hái một lứa còn thể mọc , nhưng nhà cũng ăn chứ, thể nào mang hết bán , thế nên trồng thêm một khoảnh cũng tồi.

 

ông cũng ngờ vợ ý định lớn như , do dự : “Khoảnh đất đó rộng hơn một mẫu lận, trồng nhiều đến thế, bán hết ?”

 

Ông liếc Mãn Bảo đang nép lòng Tiền thị, hỏi: “Mãn Bảo, con bày mưu cho con ?”

 

Mãn Bảo liền rúc lòng , chỉ để lộ đôi mắt lén lút ông.

 

Tiền thị ôm lấy cô bé, : “Được , ông đừng dọa con bé nữa. Vốn dĩ định trồng thêm ít rau, dù bông lúa ở khoảnh ruộng đó đều cuốn gần hết, giữ cũng vô dụng, chẳng thà khai hoang trồng rau còn hơn.”

 

Bà vốn chỉ định khai hoang một nửa, bởi họ cũng chắc bán hết .

 

đúng như lời Mãn Bảo , bán thì còn thể thành dưa muối để dành đến mùa đông ăn.

 

Hơn nữa, trồng nhiều một chút, đến lúc đó nhà bán hết, cũng thể bán rẻ cho những buôn rau, đỡ tốn công sức.

 

Thực trong lòng Tiền thị còn một tính toán khác, nếu năm nay thu hoạch thật sự , đến lúc đó trong nhà chắc chắn thắt lưng buộc bụng mà sống.

 

Lương thực đủ, ăn ít cũng c.h.ế.t đói, dù đói nhanh, một ngày ăn thêm hai bữa rau là xong.

 

Lão Chu liền vuốt điếu t.h.u.ố.c phiện hỏi: “Vậy hạt giống bây giờ, trong nhà nhiều hạt rau như ?”

 

Lão Chu mới hút t.h.u.ố.c hơn nửa năm, vì tiền, cuối cùng vẫn nhẫn tâm bán hết t.h.u.ố.c lá sợi của , thành bây giờ ông t.h.u.ố.c để hút.

 

Mỗi khi lên cơn nghiện, cũng chỉ thể vuốt điếu t.h.u.ố.c phiện để giải khuây.

 

Tiền thị chẳng để tâm, phất tay : “Chuyện ông đừng lo, đều cách cả.”

 

Hạt rau , bà , nhưng nhà khác nhiều.

 

Ngày hôm , khi đều đang bận rộn, Tiền thị men theo vách tường ngoài, bắt đầu hết nhà đến nhà khác.

 

Bà đến vườn rau của các nhà xem một lượt, nhà nào rau cỏ trong lòng bà rõ.

 

Rau trồng , hạt giống cũng quan trọng.

 

Có những nhà rau cỏ trồng như , chứng tỏ trong nhà chỉ chăm sóc mà hạt giống phần lớn cũng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-270.html.]

Tiền thị một vòng, trong tay ít hạt giống.

 

Các nhà đều lá cây khô, bứt một chiếc lá gói cho bà một ít, một nhà hai nhà góp cũng ít.

 

tủm tỉm tiễn Tiền thị cửa, vẫy tay chào tạm biệt: “Thím, con dâu con khó chịu, con sẽ đến tìm thím xin gừng.”

 

Tiền thị tủm tỉm : “Cứ đến , cũng nhà con trồng , rảnh, đến vườn rau nhà đào một ít về trồng. Nếu nó đau bụng, cứ hỏi đại tẩu của con xin một ít gừng khô về nấu với đường đỏ, món canh gừng đường đỏ đó ăn hiệu quả.”

 

Người đó vui mừng đồng ý.

 

Tiền thị cũng vui vẻ xách theo mấy gói nhỏ hạt rau trở về.

 

Chu Tứ Lang mới dẫn theo vợ, chị dâu và hai em cuốc xong vườn rau, ngẩng đầu lên thấy già hai tay xách mấy xâu lá cây bọc đồ vật về, liền tò mò hỏi: “Mẹ, đây là gì mà nhiều thế?”

 

“Hạt rau.”

 

Chu Tứ Lang: …

 

Phương thị kinh ngạc thôi, lén lút với Chu Tứ Lang: “Mẹ lợi hại thật, nhiều hạt rau như , đều cho ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Chu Tứ Lang há miệng ngậm , vẻ mặt quen thuộc : “Đó là đương nhiên, đây là của mà.”

 

Về cơ bản, gì thì gì là , cũng giống như Mãn Bảo .

 

Nói Mãn Bảo sinh , quả thực thể tin .

 

Thế là, m.ô.n.g của Chu Tứ Lang còn kịp nóng, Tiền thị bảo tiểu Tiền thị dẫn cày ruộng: “Một mẫu đất trồng rau, dựa cuốc thì cuốc đến bao giờ? Hai ngày nay nắng , trong ruộng cũng phơi gần khô . Con xem xem đất mềm cứng, nếu thì bảo lão Tứ cày ruộng , băm đất sẽ dễ hơn nhiều.”

 

Tiểu Tiền thị đồng ý.

 

Chu Tứ Lang cũng thấy, liền cảm thấy vai nóng ran đau. Hắn rối rắm : “Mẹ, con đồng cùng cha bắt sâu cỏ , để đại ca về cày ruộng.”

 

Nhà trâu, từ Lý trưởng chắc cũng mượn , thế nên cày ruộng chỉ thể dựa kéo cày. Chu Tứ Lang ghét nhất là kéo cày.

 

Trước mặt mà đẩy việc nặng cho chồng, tiểu Tiền thị chút suy nghĩ liền gõ đầu một cái, mặt hổ báo : “Vô nghĩa cái gì, mau cùng đồng xem một chút, lát nữa còn học đường nấu cơm nữa.”

 

Chu Tứ Lang liền vẻ mặt đau khổ : “Đại tẩu, chị thể chỉ thương đại ca, chị cũng thương thương em một chút .”

 

Tiểu Tiền thị còn kịp , Tiền thị lườm một cái : “Đã là vợ mà còn miệng lưỡi trơn tru như , cẩn thận đ.á.n.h con.”

 

Tiểu Tiền thị gả về khi Chu Tứ Lang mới bảy tuổi. Điều quan trọng nhất là, khi gả về, họ vẫn là chị em họ. Chu Tứ Lang lúc còn nhỏ cùng đến nhà , chính là chị họ đè xuống đất cọ xát.

 

Mẹ già lên tiếng, Chu Tứ Lang liền rụt cổ ngoài.

 

Phương thị xem mà mắt tủm tỉm, lưng nhỏ giọng với : “Đáng đời!”

 

 

Loading...