Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 284
Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:36:43
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phùng thị chút luyến tiếc g.i.ế.c gà, thấp giọng : “Mẹ, mấy ngày nay những con gà đó đều ăn thịt ốc, mỗi ngày thể đẻ hai quả trứng đấy. G.i.ế.c ba con…”
Tiền thị tâm trạng , trừng mắt cô: “Bảo con g.i.ế.c thì cứ g.i.ế.c, nhiều lời vô ích thế?”
Phùng thị liền vội vàng đồng ý, lui .
Phụ nữ trong làng từ ngoài sân chen giúp đỡ: “Lát nữa đến vườn rau nhà hái rau .”
“Nhà Đại Cốc, đây là gạo, bếp nhà đủ dùng, nấu một phần ở nhà ngươi. Còn nhà Đại Viên, nhà Đại Lượng cũng nấu một phần…”
Những chuyện như thế đều quen thuộc, nhanh phân công xong nhiệm vụ.
Phụ nữ bận rộn trong bếp, đàn ông thì ở trong sân chăm sóc thương.
Nhà họ Chu trừ Chu Lục Lang ai cũng thương, ngay cả lão Chu cũng vỏ kiếm quẹt qua mặt một cái, lúc nửa bên mặt đều sưng đỏ.
Ông bảo Chu Lục Lang cùng mò mẫm đến thôn Đại Lê mời đại phu. Có thương tương đối nặng, bắt buộc xem đại phu, ví như Chu Đại Lang.
Anh đá một cước, đến bây giờ vẫn dậy , cũng thương đến nội tạng .
Còn những thương nhẹ hơn một chút, bôi chút tro là .
Nhà họ Bạch nhanh mang t.h.u.ố.c đến, t.h.u.ố.c uống cầm máu, cũng t.h.u.ố.c bôi ngoài cầm máu, còn nhiều.
Thế là những thương nặng hơn một chút cũng lập tức xử lý, Chu Đại Lang uống một viên thuốc.
Anh vết thương ngoài, nhưng eo đau. Mãn Bảo lo lắng xổm bên cạnh , hỏi Khoa Khoa: “Thật sự thể quét ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Điểm của ký chủ đủ.”
Mãn Bảo vẻ mặt đau khổ: “Ta nào gậy kích điện đắt như chứ.”
Thế mà cần đến mười vạn điểm, t.h.u.ố.c mà nàng đặt cho cũng chỉ cần 99 vạn 9999 điểm.
Khoa Khoa , t.h.u.ố.c đó chỉ nhằm chứng bệnh của nàng, thực đó xem là một loại t.h.u.ố.c năng, là phiên bản cải tiến của dịch kiện thể, chỉ thể cải thiện chức năng cơ thể mà còn thể phòng ngừa và điều trị phần lớn các bệnh tật phát hiện đời.
Mà cả cửa hàng chỉ một loại t.h.u.ố.c tương tự, Khoa Khoa , hiệu quả kém hơn một chút là những loại t.h.u.ố.c đào thải đây, hiện tại thể lưu thông qua các kênh chính quy, mua đến chợ đen.
chúng là thuộc hệ thống Bách Khoa Quán, dĩ nhiên là hệ thống tuân thủ pháp luật, thể nào kết nối với mạng internet của chợ đen.
Hơn nữa, ống dịch dinh dưỡng đó là mua sắm trong cửa hàng, Mãn Bảo mua sắm còn trả một phần thuế thu nhập vượt quá trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại.
Khoản thuế thu nhập đó cũng ít, Khoa Khoa lén tính cho nàng, theo tỷ lệ cao nhất là 10%, nộp 9 vạn 9999 thuế khoa học kỹ thuật.
Không còn cách nào khác, ống t.h.u.ố.c trong tương lai cũng là một thứ quý giá, mới nghiên cứu chế tạo tám năm , qua giai đoạn quan sát 5 năm, dù là giá cả khoa học kỹ thuật đều là cao nhất hiện tại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-284.html.]
Mà gậy kích điện do Bách Khoa Quán sản xuất vì là hàng quân dụng, khoa học kỹ thuật sử dụng cũng cao, thế nên giá cả mới cao như .
Điểm hiện tại của Mãn Bảo chỉ còn hơn tám trăm, mà quét bên trong cơ thể , thôi , dù nó thể thiên vị giảm giá một chút, nhưng cũng cho một nghìn điểm chứ.
Bởi vì nó một nữa hào phóng đối với yêu cầu của ký chủ, hệ thống chính cảnh cáo nó hai , nó nhận thứ ba.
Nó an ủi Mãn Bảo: “Tuy thể quét cho ngươi, nhưng theo phán đoán của , đại ca ngươi thể chút xuất huyết nội, nhưng tình hình chắc nghiêm trọng lắm. Đại phu sắp đến ? Thực ngươi lúc bỏ điểm để quét diện là đáng.”
“Ngươi mà phán đoán ?”
“Sách, mới nhập một phần kiến thức y điển trung y, thông qua đối chiếu đó đưa kết luận. Dĩ nhiên, con , kiến thức của dựa những kiến thức chọn lọc để đưa phán đoán.”
Mãn Bảo mắt sáng rực: “Có thể cho xem ?”
“Ký chủ xem sách, chỉ thể bỏ điểm để mua sắm.”
“Mua!” Mãn Bảo cảm thấy loại sách vẫn hữu ích. Chưa xa, trong nhà nàng thường xuyên bệnh, đợi đến khi nàng xem hết những cuốn sách , gặp bệnh cấp tính cũng cần vội vã chờ đại phu, nàng cũng thể xem .
“Trước hết mua một cuốn cơ bản nhất xem thử?” Nếu , điểm bỏ cũng lãng phí, dù sách trong Bách Khoa Quán cũng tăng giá.
Mãn Bảo gật đầu.
Khoa Khoa liền tìm sách cho nàng mua.
Chu Đại Lang thấy cô bé gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, liền chịu đau hỏi: “Muội xem gì ?”
Mãn Bảo vẻ mặt nghiêm túc : “Đại ca, thể đá m.á.u trong, nhưng chắc nghiêm trọng lắm, cứ yên ở đây đừng cử động.”
Chu Đại Lang: “… Yêu lợi hại như , xem bệnh ?”
Mãn Bảo thì thành thật: “Bây giờ còn , nhưng sắp , sắp .”
Chu Đại Lang: …
Tiểu Tiền thị là đầu bếp chính, tuy lo lắng cho Chu Đại Lang, nhưng cũng chỉ kịp mang cho một bát nước ấm, hỏi qua liền bếp.
bên , khi xác định tất cả những dân làng thương đều vết thương chí mạng, thôn trưởng liền hiệu cho lão Chu. Mọi lén lút khỏi nhà họ Chu, tìm một nơi vắng vẻ bên ngoài để chuyện.
Không còn cách nào khác, nhà họ Chu bây giờ quá náo nhiệt, nấu cơm, rửa rau, chăm sóc bệnh, còn những dân làng rảnh rỗi lúc nãy tác dụng, thấy mái nhà nhà họ Chu tàn phá nhẹ, nên nhà giúp nhặt những viên ngói rơi ngoài.
Trên mái nhà họ tạm thời cách nào, dù bây giờ trời tối, lỡ một cái dẫm vững ngã xuống, đó mới là mất nhiều hơn .
vẫn ít với Chu Nhị Lang, sáng mai họ sẽ đến giúp, đồng thời nhắc nhở Chu Nhị Lang, nhanh chóng mua ngói về, đến lúc đó họ sẽ giúp lợp , nếu mái nhà hở một mảng lớn như , trời mưa mới khổ.