Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:36:44
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lão Chu bỏ những tiếng ồn ào đó phía , thôn trưởng chắp tay lưng đến bờ sông, thấy bốn bề vắng lặng, lúc mới hỏi: “Ông định thế nào?”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lão Chu đau đầu xổm xuống đất, ôm đầu : “Ta .”

 

“Kim thúc, chuyện ông dù nghĩ cũng nghĩ, nghĩ cũng nghĩ. Ta hỏi ông, họ đến vì Tiểu Ngân thúc ?”

 

Tuy Chu Ngân còn lớn bằng con trai cả của ông, nhưng vai vế bày đó, thôn trưởng vẫn gọi là thúc.

 

Lão Chu im lặng một chút : “Nhiều như , chúng cũng cơ hội hỏi. Hơn nữa, chúng hỏi họ cũng chắc trả lời, ông ?”

 

“Vừa mấy vị lão làng với , nếu thật sự là tìm Tiểu Ngân thúc, chúng cũng chỉ thể c.ắ.n c.h.ế.t , nếu cả làng chúng …”

 

Lão Chu lập tức : “Ông yên tâm, thật sự giấu nữa, chúng sẽ liên lụy đến làng. cảm thấy họ .”

 

Lão Chu : “Trang học thức như , ông cũng , họ là giả, hơn nữa cảm thấy họ giấu đầu hở đuôi, quả thật giống .”

 

Thôn trưởng dĩ nhiên là , lúc đó ông sở dĩ ngầm đồng ý tay, cũng chính là vì nhận điểm .

 

Biết là , nhưng trong lòng luôn nghi ngờ, sợ hãi nếu một vạn nhất thì ?

 

Lão Chu thôn trưởng sợ hãi, thực ông cũng sợ hãi, nhưng ông an ủi đối phương, cũng là an ủi chính .

 

Ông hạ giọng : “Sáu năm họ còn điều tra gì, qua sáu năm , ông nghĩ họ thể điều tra ?”

 

, lúc đó là do họ mang về, cũng là do họ chôn cất. Lúc đó còn điều tra , bây giờ điều tra càng khó.

 

Thôn trưởng thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng : “Được, lát nữa sẽ gọi các chủ hộ đến một bên họp, chúng sẽ giấu kín chuyện .”

 

“Vậy bên nhà họ Bạch…”

 

Thôn trưởng dừng một chút : “Ông yên tâm, chỗ Bạch lão gia sẽ . Năm đó ông chịu che giấu cho chúng , bây giờ chắc cũng thành vấn đề.”

 

Lão Chu lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhà họ Chu náo nhiệt, đại phu nhanh Chu Lục Lang và mấy dùng xe đẩy đến. Ông cửa đây là do đ.á.n.h gây , nhíu mày hỏi: “Các ngươi đ.á.n.h với làng nào thế?”

 

Thường thì ở nông thôn đ.á.n.h phần lớn là làng đ.á.n.h làng . Lão đại phu nghĩ nghĩ, hiểu: “Gần đây nước nhiều thế , đủ để nhấn chìm , các ngươi còn tranh giành nước ?”

 

Về cơ bản, đ.á.n.h là tranh giành nước thì cũng là tranh giành đất. gần đây làng nào tranh cãi đất đai với làng nào cả.

 

Thôn trưởng ho nhẹ một tiếng, : “Không đ.á.n.h với địa phương, là ba tên khốn nào ở đến, định lừa trong làng chúng , con cái suýt nữa xách mất. Mọi kích động lên liền đ.á.n.h , ngài xem họ chứ?”

 

Lão đại phu “ai nha” một tiếng: “Các ngươi gặp bọn buôn ? Có đ.á.n.h c.h.ế.t ?”

 

Thôn trưởng hoảng sợ, vội vàng xua tay : “Không , , ngài đừng dọa , chúng là loại đó ? Chỉ là bắt thôi, bây giờ đang nhà họ Bạch giam giữ.”

 

Lão đại phu cũng thở phào nhẹ nhõm, một bên thuần thục bôi t.h.u.ố.c băng bó cho , một bên : “Không c.h.ế.t , đ.á.n.h thì đ.á.n.h . Những kẻ buôn đó đáng thiên đao vạn quả, nhưng đừng để mạng dính . Ừm, xương của ngươi gãy, là trật khớp, ấn ấn cho, nắn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-285.html.]

 

Lão đại phu xem qua t.h.u.ố.c mà họ dùng, chút đau lòng: “Đây là t.h.u.ố.c đấy, ngươi chảy chút m.á.u mà dùng t.h.u.ố.c gì chứ, xem , vết thương nhỏ như , cần t.h.u.ố.c m.á.u cũng tự cầm.”

 

Người bệnh: …

 

Thấy Chu Đại Lang, ông bắt mạch, ấn bụng, hồi lâu : “Không , , chút xuất huyết, may mà ngươi uống thuốc. Ta kê thêm cho ngươi ba ngày t.h.u.ố.c nữa, lát nữa sắc uống luôn , cầm m.á.u hóa ứ.”

 

Lại dặn dò Tiền thị đang một bên: “Buổi tối để ý xem, nếu bụng trướng lên, lập tức gọi .”

 

Tiền thị đồng ý.

 

Người thương nặng nhất chính là Chu Đại Lang, những khác phần lớn là vết thương ngoài, hoặc cần cầm máu, hoặc cần tiêu sưng khử ứ. Những thứ đại phu đều giỏi, nhanh xem xong cho .

 

Tiểu Tiền thị cũng dẫn theo xong đồ ăn. Thế là từ các nhà chuyển đến bàn ghế, bày trong hai sân. Lão đại phu và Trang mời ghế , lúc mới ăn bữa tối muộn .

 

Mà ở bên sông, nhà họ Bạch ăn cơm tối xong.

 

Lưu thị đặt đũa xuống, nhận nước súc miệng, lau khóe miệng với con dâu: “Hôm nay Thiện Bảo theo hồ nháo, chỉ sợ dọa, bảo nhà bếp hầm cho nó một bát canh an thần, buổi tối con ngủ cùng nó.”

 

Trịnh thị đồng ý.

 

Lưu thị liền dậy vịn tay bà vú, : “Vậy thôi, cũng nghỉ ngơi, con chăm sóc cho Thiện Bảo.”

 

Trịnh thị tự nhiên là lời chồng.

 

Lưu thị vịn tay bà v.ú khỏi phòng ăn, về phòng mà vòng sân cùng.

 

Nơi đó một cái sân bỏ , vốn định cho khách đến chơi ở, hiện tại bên trong sáng lên một ngọn đèn.

 

Đại Cát mở cửa cho Lưu thị, thấp giọng : “Hai tỉnh, theo lời ngài dặn, tách họ giam giữ.”

 

Lưu thị gật đầu, ngoài cửa sổ một lát, cũng , đến phòng của từ đầu đến cuối đều tỉnh táo.

 

Tay chân đều trói chặt, còn là dùng kỹ thuật trói đặc biệt, thoát về cơ bản là thể.

 

Đại Cát chuyển đến một chiếc ghế cho Lưu thị, đợi bà hiệu mới tiến lên lấy miếng giẻ lau bịt miệng , đó đá một cái, uy h.i.ế.p : “Thành thật , nếu cái cho ngươi.”

 

Lưu thị ghế hỏi: “Là ai phái các ngươi đến?”

 

Hắn trả lời.

 

Lưu thị cũng chờ quá lâu, tiếp tục hỏi: “Các ngươi nhắm nhà họ Bạch của , là nhắm khác?”

 

Hắn vẫn trả lời.

 

Lưu thị , hỏi nữa, nhưng cũng rời , lẳng lặng , đang suy nghĩ gì.

 

 

Loading...