Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:36:46
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lưu thị cho mang lên cho ông, bảo nhà bếp chuẩn một ít canh ngọt để Bạch lão gia lót , lúc mới : “Nói lẽ ngươi tin, cảm thấy họ nhắm nhà họ Bạch của .”

 

Bạch lão gia hiểu, hỏi: “Tại ?”

 

Lưu thị trả lời, ngược hỏi: “Lập Chi, họ dường như tìm một nào đó trong làng, chắc là một thanh niên. Ở nhà Chu Kim, cả hai bên đều phản ứng lớn, ngươi , một em trai tên là Chu Ngân?”

 

Bạch lão gia kinh ngạc: “Họ đến vì Chu Ngân ?”

 

Lưu thị khỏi thẳng dậy, hỏi: “Ngươi quen ?”

 

Bạch lão gia chút tự nhiên ho nhẹ một tiếng, đầu hỏi: “Sao thím đột nhiên hứng thú với những chuyện ?”

 

Lưu thị : “Ngươi cho , sẽ cho ngươi .”

 

Nhận thấy sự cảnh giác của Lưu thị, Bạch lão gia hề buồn lòng, ngược càng thêm kinh hãi. Chuyện lớn đến mức nào mà ngay cả chính thím cũng tin.

 

Bạch lão gia trầm ngâm một lát mới : “Chu Kim một em trai, khi cả nhà dọn đến đây, nó còn ở trong làng, nhưng thường xuyên trong làng nhắc đến nó.”

 

sáu năm qua, đều theo bản năng tránh nhắc đến Chu Ngân, như thể đó là một điều cấm kỵ , thực cũng là như .

 

Bạch lão gia sắp xếp lời lẽ : “Năm Đại Đức thứ mười một, vùng hạn hán nghiêm trọng, gia cảnh nhà Chu Kim lúc đó cũng , bởi vì thế hệ ít , mà đến thế hệ của họ đông con, thế nên trong nhà khó khăn. Gặp thiên tai , nhà họ là nghiêm trọng nhất.”

 

Triều đình khi kiến quốc mới bắt đầu phân chia đất đai theo khẩu phần, đến nay cũng chỉ mới phân ba đời.

 

Thế nên cha của Chu Kim chỉ để cho hai em họ một phần ruộng vĩnh nghiệp.

 

Chu Kim quá mắn đẻ, sáu con trai, một con gái. Lúc đó Chu Đại Lang mới thành , còn trưởng thành, thế nên trong nhà thêm một .

 

Một trận hạn hán trực tiếp đẩy nhà họ tuyệt cảnh.

 

Bạch lão gia : “Nghe Chu Ngân là do vợ của Chu Kim là Tiền thị một tay nuôi nấng, hiếu thuận, lanh lợi. Nó lúc đó chỉ mười bốn tuổi, nhân lúc để ý, tự bán cho một đội buôn, đổi về cho nhà họ Chu một bao lương thực.”

 

Lưu thị im lặng lắng .

 

“Không chỉ , nó còn nghĩa khí, nhớ đến các hương . Không đến những việc đây cho làng, chỉ lúc đó nó theo trong làng bao lâu theo đội buôn trở về, nó giành cho thanh niên trong làng một phần công việc công nhật, giới thiệu mấy gia đình đến huyện thành phu, dựa chút lương thực đó, nhiều sống sót.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-287.html.]

 

“Chỉ là đó, nó liền theo đội buôn, về nữa,” năm đó thôn trưởng vì cầu xin Bạch lão gia giúp đỡ che giấu, kể hết những chuyện của Chu Ngân như đổ hạt kê trong ống tre. Mà Bạch lão gia đối với Chu Ngân ấn tượng cũng sâu sắc, thêm chuyện vẫn luôn canh cánh trong lòng, ông vẫn luôn nhớ kỹ, “Sau đó nhà họ Chu tìm, bao gồm cả những đội buôn ngang qua đây, nó là bao lâu thì cảm lạnh, mắc bệnh dịch. Lúc đó của đội buôn để cho nó một ít tiền , đó còn tin tức gì nữa.”

 

Lưu thị : “Người mắc bệnh dịch mà còn thể sống sót, cũng là may mắn.”

 

“Vâng, Chu Ngân lúc đó quả thật còn sống. Ta đầu tiên thấy nó là đầu hạ sáu năm , lúc đó nó mang theo vợ con áo gấm về làng. Ta lúc đó cùng nó chuyện một lúc, cảm thấy nó là một trong sáng hào phóng.”

 

Cũng vì , lúc đó ông mới mời đối phương về nhà uống rượu. Bạch lão gia cảm thấy, lúc đó nếu Chu Ngân thể sống sót, họ chừng thể trở thành bạn .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mà Lưu thị, hai chữ “đầu hạ” liền khỏi nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế, hỏi: “Sau đó thì ?”

 

Bạch lão gia cúi đầu : “Lần thứ hai gặp mặt, họ c.h.ế.t.”

 

Bạch lão gia dừng một chút : “Chu Kim , em trai định về quê ở, cho mang hết gia sản đến huyện thành. Lúc đó và vợ là huyện thành lấy đồ, nhưng cùng ngày họ trở về. Là dân làng lên núi tìm nấm phát hiện họ ngã núi, máu, mặt đều rạch nát, nhưng dân làng quen thuộc với hai , liếc mắt một cái nhận , thế nên mang về.”

 

“Lúc đó họ gì cả, ngay cả chiếc xe lừa mới mua cũng đều thấy. Thế nên nhà họ Chu cho rằng là gặp cướp, đang định đến huyện thành báo án, ai ngờ quan binh đến làng tra hỏi .”

 

Bạch lão gia : “Người vẫn là do tiếp đãi . Lúc đó họ hành xử mấy lịch sự, thấy bức họa của Chu Ngân và vợ, liền hỏi thêm một câu, họ là truy nã đạo phỉ, nhưng Chu Ngân thể là đạo phỉ chứ?”

 

Lưu thị hỏi: “Nhà họ xe lừa ?”

 

Bạch lão gia sững sờ, ngơ ngác gật đầu: “ , là Chu Ngân mang về, nó mang theo vợ con về quê, thể bộ , thế nên mua một chiếc xe lừa. Sao ạ?”

 

Lưu thị từ từ lắc đầu: “Sau đó thì ?”

 

Bạch lão gia liền chút ngượng ngùng. Lúc đó ông cũng mới thôn Thất Lý lâu, mới hơn một năm. Tuy dân làng đều nhiệt tình, nhưng phận bày đó, ông luôn cảm giác hòa nhập .

 

Vì Chu Ngân, cũng là vì quan hệ hai bên, lúc đó ông liền níu kéo quan sai, hết cho thông báo cho gia đình Chu Kim.

 

Sau đó đợi quan sai tra hỏi, gần như tất cả đều c.ắ.n răng quen hai trong bức họa.

 

Bạch lão gia : “Trong làng gần như đều là họ Chu, dù cùng một tổ tông, cũng đều quan hệ họ hàng. Hơn nữa trong làng ai cũng từng chịu ơn của Chu Ngân, mà những quan sai đó là quan sai bản địa của huyện La Giang, giấu giếm họ dễ dàng.”

 

, gia đình Chu Kim cũng dám lập bia cho vợ chồng Chu Ngân, chỉ lặng lẽ chôn cất núi.”

 

Lưu thị dường như chút khỏe, dùng khuỷu tay dựa bàn hỏi: “Vậy con của họ ? Không vợ con ?”

Loading...