Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 292
Cập nhật lúc: 2025-10-25 03:00:18
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
Cập nhật lúc: 2025-10-25 03:00:18
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
Lão Chu giật hồn , vội vàng hỏi: “Bạch lão gia, nếu họ là quan gia, tại đến tra hỏi chuyện em út của ?”
“Họ đến để tra Chu Ngân, mà là để tìm một ,” Bạch lão gia bàn bạc xong lý do thoái thác với Lưu thị, , “Người đó và nhà chúng còn chút quan hệ, chỉ là trốn . Họ thím chuyển đến đây, liền cải trang đến tìm hiểu, thế nên mới lấy cớ cứu tế để tra hộ khẩu, là do các vị phản ứng quá lớn khiến họ nghi ngờ.”
Lão Chu há hốc mồm: “A, liên quan gì đến nhà chúng ?”
Trong phút chốc, lão Chu hối hận đau lòng. Hối hận vì hôm qua nên quá xúc động, gây trận ẩu đả đó, đau lòng vì nhà cửa hư hại và tiền bồi thường trong quần ẩu .
Thôn trưởng cũng há to miệng, hóa là hiểu lầm.
Bạch lão gia mặt cũng chút hổ, : “ , ngói nhà của lão trượng hư hại nặng lắm, thím bảo Lưu ma ma mang cho ngài năm lạng bạc qua, ngài nhận ?”
Lão Chu hổ . Trước đó, ông vẫn luôn cảm thấy chuyện là do nhà họ Chu gây , ông mà mặt mũi nhận chứ, thế nên dù Lưu ma ma cố gắng đưa tiền cho ông, ông cũng cứng rắn nhận.
bây giờ thì…
Bạch lão gia dường như điều , áy náy : “Chuyện là do chúng sơ suất, cũng là hiểu lầm. Chút tiền xin ngài hãy nhận lấy. Nghe Đại Lang còn thương đến nội tạng, đến huyện thành mời đại phu về cho nó xem ?”
Bạch lão gia đưa cho lão Chu một cái túi tiền, lão Chu chút vô thố : “Không cần, cần, đại phu kê t.h.u.ố.c cầm m.á.u , dưỡng một thời gian chắc là khỏi thôi.”
ông từ chối cái túi tiền tay nữa.
Bạch lão gia thở phào nhẹ nhõm, hứa hẹn : “Chuyện sẽ xử lý , hai vị cứ yên tâm, cũng xin trong làng yên tâm, chuyện vẫn là chúng liên lụy.”
Thôn trưởng liền : “Chuyện cũng thể trách các vị, là họ lòng , hơn nữa chúng đều là hương , làng xóm giúp đỡ lẫn là nên .”
Tuy là vì chuyện gì, nhưng Bạch lão gia trông vẻ thiện tâm, Lưu thị tuy mới chuyển đến hai năm nhưng tính tình cũng tệ. Trẻ con trong làng khi chơi cùng tiểu công tử nhà họ Bạch thường xuyên thể chia điểm tâm ăn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dù là trẻ con đ.á.n.h , lão phu nhân cũng nay can thiệp, sẽ ỷ thế h.i.ế.p .
Thế nên thôn trưởng vẫn thích hộ dân mới đến .
Chuyến , hai xem như trút tảng đá đè nặng trong lòng, lúc đến bao nhiêu nặng nề, lúc bấy nhiêu nhẹ nhõm.
Nếu Bạch lão gia ở phía , lão Chu gần như nhịn mà nhếch miệng . Ông mà, qua bao nhiêu năm , ai còn tìm đến em út chứ?
Bạch lão gia tiễn hai . Mới khỏi cửa thấy hai đứa trẻ mỗi đứa bưng một cái đĩa lén lút từ phía đông bên đến, dường như về phía tây viên bên .
Bạch lão gia: …
Lão Chu: …
Thôn trưởng xem lão Chu, xem Bạch lão gia, thức thời .
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo, khi quấn lấy đầu bếp nữ chuẩn cho hai đĩa điểm tâm, để tránh ánh mắt của Lưu thị và Trịnh thị, cố ý đường gần nhất qua sân mà vòng sân , về phía tây.
Thư phòng của Bạch Thiện Bảo ở phía tây viên.
Lén lút men theo hành lang, dùng cây lớn vật che chắn, hai từ sân qua, thấy ba lớn đang cao họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-292.html.]
Hai tây viên, liền co cẳng chạy.
Mãn Bảo hai tay bưng đĩa, thấy bánh bao chỉ trong đĩa sắp rơi , liền chậm , hết dùng tay gạt , lúc mới tiếp tục chạy.
Đến thư phòng, Mãn Bảo duỗi tay định lấy một cái để ăn, Bạch Thiện Bảo một cái tát mu bàn tay.
Cậu nghiêm trang : “Phải rửa tay .”
“Thôi .”
Mãn Bảo đến cái giá chậu nước bên cạnh rửa tay, nhanh, nhúng nước xoa xoa, mặc kệ sạch , tay vung, cầm khăn lau một cái liền chạy về chỗ của , trực tiếp ăn.
Bạch Thiện Bảo rửa tay xong cũng nhanh chóng ôm đĩa điểm tâm của ăn.
“Ngon quá ~~”
“ , đúng .” Bạch Thiện Bảo kiềm chế, , “Ăn no căng sẽ khó chịu, chúng ăn hai miếng, đó xem sách một lát, còn để giữa trưa ăn ?”
Mãn Bảo luyến tiếc, nhưng cũng đúng, bởi vì cô bé cũng từng ăn no căng. Cô bé miễn cưỡng gật đầu: “Thôi , hôm nay ngươi xem sách gì?”
“Ta đang xem ‘Mặc Tử’, bên trong nhiều đồ vật vui, nếu thể , chắc chắn còn vui hơn những món đồ chơi chúng đang chơi. Ngươi xem sách gì?”
“Ta xem ‘Hoàng Đế Nội Kinh’, cảm thấy nhà luôn bệnh, nếu chữa bệnh, gặp bệnh cấp tính cũng cần lo lắng như .”
“Thôi , đồ chơi cho ngươi chơi, nếu bệnh thì ngươi kê t.h.u.ố.c cho .”
“Không thành vấn đề.”
“Ta ăn t.h.u.ố.c ngọt.”
“Thuốc gì vị ngọt?”
“Ta quan tâm,” Bạch Thiện Bảo , “Ta chỉ ăn ngọt, t.h.u.ố.c đắng ăn.”
Mãn Bảo nghĩ nghĩ : “Thôi , nhớ cam thảo vị ngọt, cùng lắm thì đến lúc đó cho ngươi thêm một chút, chắc là sẽ ngọt.”
Khoa Khoa: … Thuốc kê như .
lúc hai đứa trẻ hiển nhiên , chúng đều cảm thấy ý tưởng tệ, thế là thỏa mãn lấy sách xem.
Lưu thị ngoài cửa sổ chúng, giống như đây, hôm nay bà Mãn Bảo nhiều hơn.
Bà gặp qua Tiền thị, đây chỉ cảm thấy Chu Mãn giống Tiền thị, đừng Tiền thị bây giờ bệnh, dường như yếu ớt, nhưng vóc bà nhỏ.
Nhìn lúc trẻ là một hoạt bát, khỏe mạnh, tiểu Tiền thị thì giống bà.
Còn Chu Mãn nhỏ nhắn hơn, nhưng gần đây Chu Mãn còn nhỏ, chút bẩm sinh yếu ớt, luôn bệnh, bà liền cảm thấy đây là bình thường.
Huống chi, cô bé một đôi mắt giống Chu Tứ Lang.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.