Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 300
Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:01:23
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngụy Tri cũng thể cảm nhận Lưu thị tin tưởng ông, nhưng ông suy nghĩ một chút cũng hiểu .
Đợi đến khi ông từ khách viện , Ngụy Tri cũng chút im lặng.
Thị vệ theo ông khỏi hỏi: “Đại nhân, Lưu thị là đôi vợ chồng đó là ai ?”
Ngụy Tri thở dài: “Bà lẽ , nhưng đồ vật của Bạch Khải bà chắc chắn lấy , thậm chí cũng ở .”
“Vậy bây giờ, vật chứng, chúng cách nào đối phó với đám của Ích Châu vương.”
“ , vật chứng, thế nên bà tin tưởng cũng quan trọng,” Ngụy Tri , “Ba chứng tác dụng lớn, giống như gân gà, bỏ thì tiếc mà cũng nhiều tác dụng.”
Mấu chốt vẫn là ở chỗ đồ vật trong tay Bạch Khải, nhưng Bạch Khải c.h.ế.t, ông sẽ đặt đồ vật ở chứ?
Ngụy Tri cau mày, : “Trên đời hiểu rõ Bạch Khải nhất chỉ sợ cũng là vị lão phu nhân đó. Để bà mở miệng, thể còn khó hơn cả việc bắt ba tên tội phạm đó mở miệng.”
“Vậy…”
“ chúng vội, chúng nhiều thời gian, cùng lắm thì ở thêm vài ngày là .”
Thị vệ liền đồng ý.
Ngụy Tri ở là ở , dĩ nhiên, thể nào ở bên . Dù Lưu thị và Trịnh thị đều là quả phụ, mà Bạch Thiện Bảo tuổi nhỏ, thế nên Ngụy Tri và các thị vệ lấy phận bạn của Bạch lão gia ở nhà ông.
Bạch lão thái thái và Bạch thái thái hề nghi ngờ gì, vui vẻ chào đón họ, còn định tổ chức một bữa tiệc đón tiếp, nhiệt tình giữ họ ở thêm vài ngày.
Ngụy Tri vui vẻ đồng ý.
Bạch lão thái thái liền cùng đứa cháu trai thứ hai tan học chạy về : “Đi sang bên cạnh gọi cả em họ của con đến, còn Mãn Bảo, nếu nó ở đó, cũng cùng mang đến, hai ba ngày gặp hai đứa trẻ đó, cũng thấy nhớ.”
Bạch Nhị Lang kêu lên: “Họ xin nghỉ, hôm nay mới học.”
Cậu chút phục, hừ hừ : “Tổ mẫu, họ thời gian luôn xin nghỉ.” Thế nên giống như học sinh giỏi chút nào.
Bạch lão gia liền hận sắt thành thép lườm một cái : “Hôm qua Thiện Bảo và Mãn Bảo ở trong thư phòng sách cả ngày, con thì học đường, con học cái gì?”
Bạch Nhị Lang tin, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ai xin nghỉ mà còn sách chứ…”
Ngụy Tri xem mà ha hả, hỏi: “Thiện Bảo là cháu trai của Lưu lão phu nhân ?”
“ , một đứa trẻ thông minh lanh lợi.” Bạch lão thái thái hết lời ca ngợi Bạch Thiện Bảo. Không còn cách nào khác, cháu trai cả của bà ở đây, cháu họ cũng là cháu chứ ?
Khen xong Bạch Thiện Bảo liền tiện miệng khen một câu nhà họ Nhị Lang, : “Nhị Lang nhà chúng cũng ngoan ngoãn hiếu thuận.”
Lại đến chuyện thông minh linh tinh.
Lúc tan học, còn tới giờ cơm tối, Mãn Bảo theo thói quen cùng Bạch Thiện Bảo tới thư phòng của sách.
Nàng sách giáo khoa mà lấy cuốn «Hoàng Đế Nội Kinh Toàn Tập» xem tiếp, còn lấy một quyển vở nhỏ ghi chép.
Thế nên khi Bạch nhị lang dẫn hầu tới mời họ sang ăn cơm, hai đứa trẻ đều bất giác ngoài trời.
Bạch nhị lang : “Đừng nữa, tối nay nhà đãi tiệc tẩy trần cho một vị bá bá nên ăn sớm hơn thường lệ.”
Tiệc tẩy trần là thứ mà Mãn Bảo chỉ từng thấy sách chứ ngoài đời tham gia bao giờ.
Nàng mắt sáng lấp lánh, hỏi: “Tiệc tẩy trần thì gì đặc biệt?”
Chẳng cũng là ăn cơm thôi ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-300.html.]
Bạch nhị lang nghiêng đầu nghĩ ngợi đáp: “Có rượu thức ăn, còn nhiều món, chung là giống bữa cơm bình thường. Hai ?”
Bạch Thiện Bảo hỏi: “Tổ mẫu và mẫu ?”
“Đi chứ, hầu trong nhà tới mời , phụ trách tới mời hai đó.”
Bạch Thiện Bảo liền : “Vậy chúng cũng .”
Mãn Bảo ý, hiểu rằng thể tùy tiện ăn cơm ở nhà khác, huống hồ nhà còn khách.
Vì , dù xem náo nhiệt, nàng vẫn lắc đầu từ chối: “Thôi, , nếu về muộn quá, nương sẽ lo lắng.”
Bạch Thiện Bảo tỏ thấu hiểu, hai ngày nay tổ mẫu cũng chút kỳ lạ, cho chạy ngoài, ngay cả đến nhà Mãn Bảo chơi cũng .
Mãn Bảo thu dọn sách vở định về nhà, khỏi cửa thì gặp Trịnh thị và Lưu thị, nàng ngoan ngoãn chắp tay chào hỏi.
Trịnh thị Bạch lão thái thái cũng mời nàng, liền : “Mãn Bảo cùng chúng ? Nhà nhị lang gia nhiều món ngon lắm đó.”
Mãn Bảo chút động lòng, nhưng vẫn lắc đầu.
Trịnh thị còn định khuyên thêm.
Lưu thị bèn : “Không thì thôi .”
Bà tiến lên sửa túi sách cho nàng, bảo: “Phòng bếp một ít điểm tâm mới, bảo gói cho con một hộp, con mang về nhà ăn nhé. Nếu thấy ngon thì ngày mai đến, bảo phòng bếp thêm cho.”
Mãn Bảo vui vẻ nhận lời.
Lưu thị liền bảo Đại Cát đưa Mãn Bảo về.
Từ khi ba kẻ nhắm nhà họ Chu, cuộc sống của gia đình trở về yên bình, Tiền thị cũng còn quá câu nệ Mãn Bảo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chỉ là lúc ngoài trời nắng gắt, nước sâu, nên bà cho nàng chạy chơi bên ngoài nhiều, để tránh say nắng.
Khi nàng chạy về nhà, Đại Đầu và đám trẻ đang chơi ở ngoài, còn Chu Hỉ và mấy khác thì đang con lạch nhỏ tưới rau.
Trong nhà ngoài Tiền thị, chỉ tiểu Tiền thị và Chu đại lang ở nhà.
Mãn Bảo chạy về phòng cất đồ chạy tìm Chu đại lang: “Đại ca, sờ bụng giúp nhé?”
Chu đại lang: “… Sao sờ bụng ?”
“Dạo ít y thư, còn cố ý tìm những ca bệnh xuất huyết nội. Muội xem thử những gì sách đúng .”
Chu đại lang toát mồ hôi, hỏi: “Chờ , y thư của ở , bọn ?”
“Đọc ở nhà Thiện Bảo đó.”
“Bắt đầu từ khi nào?”
“Hai ngày ạ.”
Chu đại lang trừng mắt: “Muội mới y thư hai ngày đòi xem bệnh cho ?”
Mãn Bảo nhấn mạnh: “Là ba ngày!”
Chu đại lang: “… Hôm nay còn qua mà.”
“Nhanh lên, nhanh lên,” Mãn Bảo duỗi tay định sờ bụng trưởng.