Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:01:24
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu đại lang vội vàng ôm bụng, : “Ta thương ở bụng, mà là ở bên hông.”

 

“À đúng .” Mãn Bảo liền định xem sườn hông.

 

Chu đại lang sợ hết hồn, vội la lớn: “Mình ơi, ơi, mau đây!”

 

“Đại ca, cho xem một chút mà, chỉ sờ sờ, gõ thử một cái thôi.”

 

“Muội còn gõ nữa?”

 

“Sách , trong bụng nước thì gõ sẽ kêu, m.á.u cũng gần giống nước, chắc cũng sẽ kêu nhỉ?”

 

Chu đại lang mồ hôi lạnh túa , la càng to hơn.

 

Tiền thị ở phòng bên cao giọng : “Mãn Bảo, đừng chọc đại ca con nữa, mau về đây.”

 

Mãn Bảo túm lấy đai lưng của Chu đại lang, nhưng sợ động vết thương của nên dám dùng sức, chỉ đành với ánh mắt tha thiết.

 

Chu đại lang sống c.h.ế.t chịu, giữ chặt áo : “Mãn Bảo, đợi học thêm một thời gian nữa, đến lúc đó hãy xem cho các tẩu tẩu của .”

 

“Ít nhất… ít nhất cũng học ba bốn năm chứ?” Chu đại lang từng thấy học trò ở tiệm t.h.u.ố.c nào học ba bốn năm thể nghề, ba bốn năm rút ngắn .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Mãn Bảo : “Muội sách nhanh lắm, giờ xem xong phần đó .”

 

Chu đại lang càng thêm lo lắng.

 

Khi tiểu Tiền thị bước , liền thấy hai đang giằng co, Mãn Bảo vì cố giữ lấy áo trưởng mà bệt cả xuống đất.

 

Vừa thấy nàng, mắt Chu đại lang sáng rực lên, vội : “Mình ơi, ơi, mau đưa Mãn Bảo ngoài , mới y thư hai ngày rưỡi đòi chữa bệnh cho …”

 

Tiểu Tiền thị kinh ngạc Mãn Bảo: “Mãn Bảo, xem bệnh ?”

 

Mãn Bảo chút ngượng ngùng đáp: “Chắc là ạ, chỉ sờ bụng đại ca, gõ thử xem kêu . Đại ca, yên tâm, sẽ nhẹ, nhẹ thôi.”

 

Tiểu Tiền thị liền sang Chu đại lang: “Nếu Mãn Bảo sờ thì cứ cho sờ thử , là đàn ông con trai, mất miếng thịt nào .”

 

Chu đại lang: …

 

đó, đúng đó,” Mãn Bảo mắt sáng lấp lánh, “Đại ca, nếu yên tâm, lấy y thư tới ngay, chúng cứ thử từng chút một.”

 

“Đừng…” Chu đại lang cảm thấy vợ đáng tin, tìm nương.

 

tiểu Tiền thị xoay ngoài: “Ta nấu cơm đây, chơi với Mãn Bảo . Mãn Bảo, lúc gõ nhớ nhẹ tay một chút, đừng đại ca con xuất huyết nữa đấy, mới đỡ hơn thôi.”

 

Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề, duỗi tay kéo áo đại ca .

 

Chu đại lang uống t.h.u.ố.c ba ngày, hôm nay Chu tam lang và Chu tứ lang dùng xe cút kít đẩy chợ lớn khám đại phu, xác nhận bệnh tình đang khá hơn, liền lấy thêm ba thang t.h.u.ố.c nữa mang về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-301.html.]

Đại phu , uống hết ba thang t.h.u.ố.c là gần như khỏi hẳn.

 

Bàn tay nhỏ của Mãn Bảo nhẹ nhàng sờ nắn bụng và eo một lúc lâu mà vẫn chẳng phát hiện điều gì, cuối cùng đành thất vọng thu tay .

 

Chu đại lang thở phào một nhẹ nhõm, mà, mới y thư hai ngày rưỡi thì xem cái gì?

 

, Mãn Bảo vẫn học theo dáng vẻ của đại phu, nghiêm túc dặn dò Chu đại lang nhiều điều.

 

Chu đại lang cũng mặc kệ đúng sai, cứ gật đầu đồng ý , đợi nàng xong liền sức khuyến khích nàng ngoài chơi: “Đại Đầu và mấy đứa đang đào tổ chim ở chân núi ? Muội đó tìm chúng nó chơi .”

 

Chỉ cần đừng ở nhà là .

 

Mãn Bảo chơi, nàng tại tình hình của đại ca giống như trong sách ?

 

Hơn nữa ngoài trời nắng vẫn còn gắt như , nàng chẳng phơi nắng chút nào, nên : “Muội về sách đây, đại ca, khám đại phu, cùng với nhé, đến lúc đó thể hỏi đại phu một chút.”

 

“Đừng, khỏi , cần khám nữa .”

 

Tới chạng vạng, khi mặt trời sắp chạm rặng núi phía chân trời, nhà họ Chu mới thì gánh thùng nước, thì vác cuốc, thì tay chân lấm lem bùn đất, tốp năm tốp ba từ ngoài đồng trở về. Lúc họ mới Mãn Bảo đang tự học y thuật, hôm nay thể xem bệnh cho Chu đại lang.

 

Dĩ nhiên, đây là lời của tiểu Tiền thị.

 

Chu đại lang nữa nhấn mạnh: “Mãn Bảo chỉ xem sách hai ngày rưỡi, chẳng gì cả.”

 

Lão Chu đầu tự động bỏ qua lời của Chu đại lang, vui vẻ gọi Mãn Bảo đến mặt, hớn hở : “Tốt, lắm, Mãn Bảo cứ học thêm , trong nhà ai đau ốm đều tìm con xem bệnh hết.”

 

Mãn Bảo vui vẻ gật đầu.

 

Lần chỉ Chu đại lang, mà những khác đều cảm thấy lạnh sống lưng, đặc biệt là Chu nhị lang, Chu tam lang và Chu tứ lang vẫn còn vài vết thương , mồ hôi lạnh túa .

 

Cả nhà lẽ vui nhất chính là lão Chu đầu và Mãn Bảo.

 

Hai cha con cứ thế vui vẻ với .

 

Tiền thị để ý tới họ, gọi lão nhị, lão tam và lão tứ đến mặt dặn dò: “Vết thương các con cũng gần khỏi , ngày mai mượn xe cút kít của thôn trưởng, cùng thành mua ngói về. Tốt nhất là trong hai ngày tới sửa xong mái nhà .”

 

Lão Chu đầu dời sự chú ý, liên tục gật đầu: “, đúng, hôm nay xem qua, mấy ngày nay nắng , lúa mạch bắt đầu ngả vàng, chắc nửa tháng nữa là thu hoạch . Chúng thu xếp xong việc nhà, nếu tới vụ hè bận rộn lên thì còn thời gian lo chuyện trong nhà nữa.”

 

Mọi đều đồng tình.

 

“À , hôm nay xuống ruộng xem kỹ, phát hiện một ít lúa mạch mọc , bông dài mà hạt mẩy,” lão Chu đầu sang với Tiền thị: “Ngày mai bảo mấy đứa lão đại, lão nhị cùng đồng tìm, đ.á.n.h dấu vị trí những bông lúa đó , đến lúc thu hoạch thì cắt , giữ giống.”

 

Tiền thị gật đầu, hỏi: “Tốt hơn nhiều lắm ?”

 

“Tốt hơn nhiều,” đến đây, chính lão Chu đầu cũng chút hoài nghi, chau mày : “Ta liền ba thửa ruộng đều thấy như , trong đó đều lẫn một ít bông lúa như thế. Lần để ý, xem mới thấy chúng nó cao hơn bông lúa thường một chút, quan trọng là bông dài, hạt mẩy. Thật đáng tiếc, năm nay nếu ngập nước, đoán còn hơn nữa.”

 

hạt giống năm nay cũng giống như năm, cách trồng cũng khác gì, lẽ nào là vì ngập nước nên mới biến thành như ?”

 

 

Loading...