Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 309

Cập nhật lúc: 2025-10-25 07:54:57
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Ngụy Tri dạo bước trong hoa viên, thấy hai đứa trẻ mỗi đứa chiếm một bên bàn đá, nghiêm túc bài tập thì dừng , đến phiền chúng.

 

Ông hiệu cho thị vệ theo, tìm một gốc cây khá tươi xuống.

 

Thị vệ liền ở một chỗ râm mát bên cạnh, lặng lẽ ngẩn .

 

Ngụy Tri cứ thế hai đứa trẻ cặm cụi bài tập, xong còn trao đổi kiểm tra cho , đó vui vẻ đổi , thu dọn bài vở của mỗi .

 

Ngụy Tri đang định bước đến trò chuyện với chúng thì thấy hai đứa trẻ lấy sách , ngay trong đình hóng mát ung dung sách, hiển nhiên hôm nay chúng còn nhiệm vụ ngâm nga.

 

Gốc cây ở bên hông đình hóng mát, phía một bụi tường vi, nên nếu để ý, trong đình sẽ thấy Ngụy Tri và thị vệ, nhưng Ngụy Tri thể thấy họ.

 

Đồng thời cũng thể cuộc trò chuyện của hai đứa trẻ.

 

Có lẽ vì bài khóa ngâm nga quá dài và trúc trắc, Bạch Thiện Bảo nhịn oán trách Mãn Bảo: “Đều tại ngươi…”

 

Mãn Bảo cầm cuốn sách lưng về phía , hừ hừ : “Chính ngươi ngốc, học thuộc trách ?”

 

“Ta học thuộc nhanh hơn ngươi!”

 

“Ta nhanh hơn ngươi, tin thì xem ,” Mãn Bảo hỏi Khoa Khoa, nàng thông minh hơn năm ngoái một chút . Nàng liền hỏi Khoa Khoa: “Bây giờ thông minh hơn ?”

 

Khoa Khoa trả lời.

 

Thôi , Mãn Bảo hiểu.

 

Nàng chút phục, giọng sách càng lớn hơn, nàng nhất định học thuộc .

 

Chí lớn mới phát , nàng ngửi thấy một mùi thơm nồng nàn. Nàng hít hít mũi, theo mùi hương xoay nửa vòng thì thấy Trịnh thị đang dẫn theo nha đầu bưng một cái khay gỗ tới.

 

Bạch Thiện Bảo cũng ngửi thấy mùi thơm, hai đứa lập tức ném hết những chuyện vui và cuộc cá cược lúc đầu, chạy về phía Trịnh thị.

 

Trịnh thị một tay đỡ một đứa, : “Người hầu hôm qua mua về một con dê cái, con dê đó đang cho sữa. Vừa hôm nay quản gia huyện thành mua ít đá về, liền bảo hai chén phô mai, các con thử xem ngon .”

 

Bạch Thiện Bảo gật đầu lia lịa, tạm thời đặt sách sang một bên.

 

Bạch Thiện Bảo hỏi Mãn Bảo: “Ngươi ăn phô mai bao giờ ?”

 

“Chưa ăn bao giờ.”

 

“Ngon lắm đó.” Cậu cũng ít khi ăn nên ấn tượng về mùi vị đó sâu sắc.

 

Trịnh thị tuy thương chúng nhưng cũng dám cho ăn quá nhiều, dù cũng là đồ lạnh, nên mỗi đứa chỉ một chén nhỏ.

 

Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo ăn ngon lành. Đợi chúng ăn xong, Trịnh thị liền dịu dàng dặn dò: “Ăn xong thì nghiêm túc bài tập, cãi đ.á.n.h .”

 

Hai đứa trẻ tuy thiết nhưng cũng cãi vã, thỉnh thoảng còn đ.á.n.h .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Rất nhiều con trai bà đều lau nước mắt từ ngoài về, Mãn Bảo bắt nạt. Trịnh thị tìm hiểu thì thấy cô bé cũng lóc về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-309.html.]

 

Con trai chỉ là con trai, còn lớn hơn một tuổi, vóc dáng cũng cao hơn, Trịnh thị đương nhiên cảm thấy Mãn Bảo thể bắt nạt , phần lớn là do lúc đ.á.n.h cả hai đều đau. bà cảm thấy tổng thể thì chắc chắn Mãn Bảo chịu thiệt hơn.

 

mỗi hai đứa trẻ đ.á.n.h xong, Trịnh thị đều chút áy náy.

 

Vừa ăn ngon, tâm trạng Mãn Bảo , đặc biệt ngoan ngoãn lời. Đợi Trịnh thị , hai đứa cầm sách lên. Lần chúng cãi nữa, cùng ngoan ngoãn lan can, đung đưa chân học thuộc bài.

 

Ngụy Tri liền từ bãi cỏ dậy, chắp tay lưng tới, hỏi: “Các con ý nghĩa của bài khóa ?”

 

Bạch Thiện Bảo: “Tiên sinh hôm nay giảng qua, chúng con đương nhiên .”

 

“Đã ý nghĩa thì học thuộc sẽ dễ hơn nhiều. Lại đây, dạy các con cách học thuộc.” Chuyện học thuộc bài, một xuất tiến sĩ như Ngụy Tri quả thực quá am hiểu.

 

Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo say sưa. Bàn về việc dạy học, Ngụy Tri lẽ bằng Trang , nhưng về học thức, ông hề kém cạnh, thậm chí còn vượt xa Trang .

 

cả Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo đều thu lợi ích nhỏ.

 

Đến mức Mãn Bảo suýt quên cả việc về nhà ăn tối. Mãi đến khi Đại Nha mệnh đến tìm, nàng mới trời còn sớm.

 

Nàng liền thu dọn sách vở, với Bạch Thiện Bảo và Ngụy Tri: “Con về nhà ăn tối, ăn xong con qua tìm hai , hai nhất định đợi con nhé.”

 

Bạch Thiện Bảo vỗ n.g.ự.c cam đoan thành vấn đề.

 

Ngụy Tri khẽ mỉm , cũng tỏ ý sẽ đợi nàng. Ông cũng thích ở cùng hai đứa trẻ .

 

Liên tiếp hai ngày, Ngụy Tri ngoài việc mỗi ngày uống với Lưu thị, thì hoặc là đồng dạo, hoặc là đến gốc cây đa lớn đầu thôn trò chuyện với dân làng. Đợi Mãn Bảo và các bạn tan học, ông cùng chúng chơi đùa.

 

Dĩ nhiên, chủ yếu là ông chỉ bảo hai đứa trẻ sách.

 

Đến ngày thứ ba, ông tỏ ý về kinh. Lưu thị một hồi im lặng, lúc mới mời chính đường.

 

Chung quanh chính đường của Bạch gia quét dọn sạch sẽ, ngoài Đại Cát và Lưu ma ma gác bên ngoài, ai phép đến gần.

 

Qua ba ngày, bà càng hiểu thêm về Ngụy Tri thì càng tin tưởng ông. Cũng vì , bà nguyện ý mạo hiểm một .

 

Thế nên bà hỏi ông: “Ngài thể đưa kẻ chủ mưu công lý ?”

 

Ngụy Tri hỏi: “Bà chứng cứ ?”

 

“Đê Kiền Vĩ Yển vỡ, ngài tra ?”

 

“Tra một chút,” Ngụy Tri bà đang hỏi điều gì, nhưng thể : “ định tội tất cả những liên quan đến việc thể. Ví như Ích Châu vương, bản quan hiện tại thể , bởi vì trong tay một chút chứng cứ nào chỉ hướng về , dù cho bà và , thậm chí là các vị đại thần trong triều đều tin vô tội.”

 

Không chứng cứ, họ thể bắt lung tung.

 

, Ngụy Tri hỏi bà: “Thứ mà Bạch Khải mang năm đó…”

 

Đó là bằng chứng duy nhất khả năng định tội tất cả những liên quan đến vụ án . Nếu lấy , họ sẽ điều tra từ đầu, sẽ tốn bao nhiêu nhân lực vật lực, mà hiệu quả cuối cùng cũng chắc bao nhiêu.

 

 

Loading...