Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 313
Cập nhật lúc: 2025-10-25 09:21:19
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại Nha thấy liền chung đội với nàng, : “Như khó khiêng về lắm, tiểu cô, cháu chung đội với cô .”
Mãn Bảo liền : “Sợ gì, lát nữa bảo tứ ca bọn họ đến khiêng về.”
Đại Nha nghĩ cũng đúng, nàng sai tứ thúc bọn họ, nhưng tiểu cô nhất định sai . Thế là nàng cũng vui vẻ cào đất sọt tre. Để đất đen lọt ngoài, nàng còn chu đáo dùng lá cây lót xung quanh sọt…
Mãn Bảo chất đến cuối cùng kéo nổi sọt tre, dứt khoát bỏ nó , cầm một cây gậy gỗ cào lá khô và đất thành một đống, lát nữa bảo tứ ca bọn họ đến xúc là .
Mãn Bảo cứ thế cúi đầu, chỗ nào nhiều lá khô, chỗ nào đất nàng liền chạy đến đó, chỉ chốc lát xa Đại Nha.
Đại Nha thì vẫn luôn để ý nàng, dù khu đều , chỉ cần ở trong tầm mắt là . Mà mấy đứa trẻ trong thôn chơi với Đại Nha cũng chạy đến xem náo nhiệt.
Chúng đều trạc tuổi Đại Nha, ít khi chơi với Mãn Bảo. Hơn nữa tiểu cô của Đại Nha trong mắt chúng là một khác biệt, chúng vẫn chút sợ nàng.
Cho nên chúng xa xa nàng, sẽ nhỏ giọng hỏi Đại Nha: “Tiểu cô của ngươi cũng việc ?”
Đại Nha tò mò hỏi: “Tiểu cô của tại cần việc ?”
“Bà nội tiểu cô của ngươi là bảo bối cục cưng của nhà ngươi. Em trai cũng là bảo bối cục cưng trong nhà, nó cần việc .”
Đại Nha nghiêng đầu nghĩ ngợi : “Bà nội . Bà nội và chỉ bảo chúng dẫn tiểu cô đến những nơi nguy hiểm, chứ bao giờ tiểu cô cần việc.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cô bé liền : “Bà nội và ngươi thật .”
Đại Nha sang phía tiểu cô một cái, thấy nàng xa, liền gọi: “Tiểu cô, đừng chạy quá xa.”
Mãn Bảo cúi đầu cào lá khô, lên tiếng đáp , thầm nghĩ Đại Nha thật ngốc, gọi nhiều bạn đến như , lỡ như họ giành lá khô và đất với thì ?
Dĩ nhiên là nhanh chóng cào một chỗ, chiếm .
Mãn Bảo cặm cụi một lúc lâu, cảm thấy mệt, liền xuống đất. những chỗ nàng quét, lá khô còn dính chút nước mưa, nàng . Còn những chỗ quét qua thì là đất bùn lộ , nàng càng .
Nàng quanh, thấy cách đó xa mấy gốc cây chặt còn trơ gốc.
Tuy gốc cây cũng mọc một ít cành non, nhưng vẫn thể .
Mãn Bảo liền chạy đến, phịch xuống, thở một dài.
Đại Nha và các bạn đang ở cách đó xa, chuyện nhặt lá khô, thỉnh thoảng liếc Mãn Bảo một cái, xác định nàng đang ở gần đó liền tiếp tục cúi đầu việc.
Mãn Bảo thì hứng thú với cái gốc cây m.ô.n.g . Nàng sách từ chỗ Khoa Khoa và rằng, cây sống bao nhiêu năm, những vòng gốc cây là .
Một vòng là một năm.
Mãn Bảo cảm thấy lạ, thấy rằng cây còn thú vị hơn , nhớ tuổi của còn rõ hơn cả .
Mãn Bảo liền nhích mông, cúi đầu đếm các vòng. Đếm một hồi, nàng cẩn thận ngã xuống đất, tay theo phản xạ vịn gốc cây thì nắm một cái rễ cây màu đen. Dĩ nhiên, lúc Mãn Bảo nghĩ đó là rễ cây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-313.html.]
khi nàng dùng sức kéo, mượn lực lên, nàng nó gãy mất. “Rễ cây màu đen” đứt một đoạn, lộ phần thịt trắng nõn bên trong.
Mãn Bảo và Khoa Khoa đồng thời “Di” một tiếng, một là tò mò xem, một là tò mò quét hình.
Mãn Bảo tò mò cầm đoạn "rễ cây" màu nâu đen trong tay xem xét, thấy phần thịt trắng nõn, nhịn đưa ngón tay chọc một cái.
Khoa Khoa từ trong kho dữ liệu khổng lồ của nó tìm vài loài tương tự, tuyệt chủng trong bản đồ thực vật, nhưng vẫn chút chắc chắn. Tuy nhiên, nó thể khẳng định với Mãn Bảo: “Đây là một loài thực vật họ Nấm.”
“Ăn ?”
Khoa Khoa chắc chắn lắm: “Chắc là ?”
Mãn Bảo liền đặt đoạn trong tay xuống, bẻ những phần còn . Nếu ăn , thì mang về nhà. Bên trong trắng như , ngon như củ mài.
Thứ mọc bám gốc cây, lớp lá cây nhú lâu nhiều. Mãn Bảo lúc lưng nên để ý.
Thực dù thấy cũng sẽ nghi ngờ đây là họ Nấm, vì nó trông giống những búi rễ cây.
Bây giờ Mãn Bảo phát hiện chúng, gạt lớp lá che phủ , liền thấy chúng bám quanh nửa gốc cây mọc lên ít.
Mãn Bảo chút khách khí hái hết chúng, ôm đến sọt tre đặt . Vì quá nhiều, nàng một ôm hết, đến ba .
Khoa Khoa im lặng, nó vẫn đang nghiêm túc phân tích thứ .
Mấy năm nay, những loài tuyệt chủng mà nó ghi từ Mãn Bảo cũng ít, về cơ bản đều thể quét ngay tên và công dụng cơ bản.
giống như , tìm tên cụ thể thì là đầu tiên.
Nó cảm thấy đây là chuyện đối với nó và Mãn Bảo.
Điểm tích lũy mà Bách Khoa Quán cho chỉ dựa tác dụng và tầm quan trọng của thực vật, mà độ quý hiếm cũng là một yếu tố tham khảo quan trọng.
Giống như loại thực vật ngay cả tên cũng quét , điểm tích lũy mà Bách Khoa Quán cho chắc chắn sẽ ít. Nếu họ tìm hiểu rõ ràng môi trường sinh trưởng tương ứng, điểm tích lũy thưởng thêm sẽ càng ít.
Điều Khoa Khoa thể nghĩ đến, Mãn Bảo quen thuộc với nó dĩ nhiên cũng nghĩ đến, cho nên nàng vô cùng hưng phấn.
Hưng phấn đến mức tại chỗ hái mấy chiếc lá lớn, cẩn thận quét một ít đất xung quanh gốc cây, lén đặt chỗ của Khoa Khoa , đó gốc cây cứng rắn, Mãn Bảo trợn tròn mắt.
Khoa Khoa : “Ký chủ, trong Bách Khoa Quán hoạt động, mua một bộ dụng cụ thu thập .”
“Ể, ngươi những dụng cụ đó thể lấy , sẽ dễ bại lộ phận của ?”
Vô nghĩa, ngươi cầm dụng cụ đ.á.n.h với Bạch Thiện Bảo, nó dĩ nhiên chỉ thể như . Nếu thực sự đ.á.n.h c.h.ế.t , vốn dĩ bại lộ cũng thành bại lộ.
Khoa Khoa : “Ta thể cung cấp cho ngươi lớp che giấu, cải tạo hình dạng của những dụng cụ thành dạng phù hợp với hiện tại.”