Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 320

Cập nhật lúc: 2025-10-25 10:09:33
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đầu bếp nữ nhà họ Bạch lẽ một chốc một lát nghiên cứu cách xử lý phục linh tươi, nên Mãn Bảo xong bài tập, cùng Bạch Thiện Bảo chuẩn bài cho ngày mai một chút liền chạy về nhà.

 

Nàng xem nhị ca về .

 

Chu nhị lang vẫn về. Hắn hôm nay sáng sớm mang ít đồ, ngoài nấm rơm và các loại nấm dại mà Chu tứ lang bọn họ tìm về hôm qua, còn đậu hũ do tiểu Tiền thị , rau xanh trong vườn, và hai khối phục linh nhỏ.

 

Chắc là buôn bán lắm, nên bây giờ vẫn về.

 

Tiểu Tiền thị bắt đầu cơm tối. Vừa khỏi cửa bếp, liền thấy Mãn Bảo dẫn theo Tam Đầu, Tứ Đầu và Tam Nha cầm ghế nhỏ xếp hàng ở cửa, nhịn thành tiếng: “Các con đó ?”

 

Tứ Đầu nhỏ nhất mách lẻo: “Anh chơi với chúng con.”

 

Tam Nha hiểu chuyện hơn, : “Các việc, chúng ngoan.”

 

Tam Đầu thì : “Tiểu cô nhị thúc về sẽ mang đồ ăn ngon, chúng con ở đây chờ nhị thúc.”

 

“Con đây giúp rửa rau, rửa rau chờ.”

 

Tam Đầu cũng chỉ lớn hơn Mãn Bảo một tháng, chút lười, tình nguyện dậy.

 

Mãn Bảo dẫn hai đứa cháu nhỏ xông lên, xắn tay áo hứng thú giúp.

 

Tiểu Tiền thị nàng là nghịch nước chứ giúp rửa rau. bà liếc sắc trời, hừ : “Rửa thì rửa . nếu con ướt quần áo, sẽ cho con tắm ngay, ăn cơm xong con ngoan ngoãn ở nhà, ngoài chơi nữa.”

 

Mãn Bảo cân nhắc lợi hại, liền xắn tay áo lên cao, quyết định tuyệt đối ướt quần áo.

 

Thấy tiểu cô bọn họ xúm rửa rau, Tam Đầu cũng tích cực hơn, cảm thấy rửa rau cũng khá vui. Thế là đẩy Tứ Đầu , cũng xổm bên chậu gỗ.

 

Tiểu Tiền thị cho chúng nước, đặt rau cần rửa bên cạnh, xắn tay áo bếp tiếp tục bận rộn.

 

Mãn Bảo và Tam Đầu là lực lượng chính rửa rau. Rửa xong rau, chúng cũng dậy ngay, mà tiếp tục xổm bên chậu gỗ nghịch nước, đùa vui vẻ.

 

Đợi Chu nhị lang đẩy xe cút kít về, thấy chính là bốn đứa trẻ đang vây quanh chậu gỗ đùa té nước.

 

Chu nhị lang thấy mặt và quần áo ướt sũng của chúng, đầu liền đau: “Sao các con nghịch nước nữa ?”

 

Tiểu Tiền thị ở trong bếp lên tiếng, : “Không , cứ để chúng chơi . Nước ấm đun sẵn , lát nữa sẽ cho chúng tắm.”

 

Chu nhị lang liền mặc kệ, đặt xe cút kít xuống, lấy đồ xe xuống, hỏi: “Đại tẩu, những khác ?”

 

Tiểu Tiền thị lau tay , : “Vợ Chu Hổ sắp sinh, qua đó xem . Cha và lão tam bọn họ lên núi, mấy em dâu thì con lạch bên tưới rau.”

 

Bà liếc xe cút kít, thấy đồ đó bán hết, nhịn nở nụ : “Hôm nay buôn bán chứ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-320.html.]

Chu nhị lang cũng nhịn : “Cũng , đều bán hết .”

 

Chu nhị lang liếc mấy đứa nhỏ đang háo hức chân. Hắn dứt khoát một tay xách Tam Đầu, một tay xách Tứ Đầu: “Ta tắm cho hai đứa , lát nữa đợi cha bọn họ về hẵng .”

 

Tiểu Tiền thị gật đầu.

 

Cũng , nếu bây giờ , lát nữa nhà về một , phiền phức bao.

 

Trừ những trường hợp đặc biệt, thời gian ăn cơm của nhà họ Chu đều cố định, cũng vì , bữa tối, đều thể về đúng giờ.

 

Trừ Tiền thị.

 

Lão Chu đầu liếc thời gian, với Phùng thị: “Con nhà Chu Hổ xem , hỏi xem con về ăn cơm .”

 

Phùng thị lời.

 

Tiền thị sinh nhiều con, bà tuy bà đỡ, nhưng nhà ai trong thôn sinh con cũng đều thích mời bà đến sân một lát. Dù gì, chỉ trò chuyện với sản phụ cũng .

 

Phùng thị nhanh trở về, : “Chưa nhanh ạ. Mới chuyển thôi, đến đêm sinh .”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Thế là cả nhà đợi bà nữa, bắt đầu cầm chén đũa ăn cơm. Ăn xong, Phùng thị và mấy chị em liền giúp thu dọn chén đũa bếp, hôm nay đến lượt Chu Hỉ rửa chén.

 

Sau đó, các vị lớn liền đồng loạt dọn ghế sân họp về công việc trong ngày. Bọn trẻ thì chạy tới chạy lui chơi đùa trong sân. Những đứa lớn hơn thì cầm que củi đốt vẽ sân, đều là đang học những chữ Mãn Bảo dạy.

 

Mãn Bảo dạy chúng một bài mới trong «Luận Ngữ», dài, chỉ ba câu. Nàng dùng que củi rõ ràng các chữ đất, dạy chúng hai ném que củi , đến gần nhị ca chuyện.

 

Chu nhị lang đem hết thu nhập thành . Ánh mắt khỏi tập trung , bởi vì trong đó bốn xâu tiền đồng xâu sẵn, còn một đống lớn xâu, trông cũng năm sáu mươi văn.

 

Chu nhị lang vui vẻ : “Cha, đậu hũ và rau xanh tuy rẻ, nhưng tích tiểu thành đại. Nấm dại chúng mang cũng bán . Năm nay ít bán nấm dại, những nhà tiền sẵn lòng chi tiền.”

 

Lão Chu đầu kiên nhẫn, mấy thứ nhà họ đều bán qua, giá cả , đây là điều ông nhất. Thế là ông thẳng: “Ngươi thẳng cho phục linh bán bao nhiêu tiền là .”

 

Nụ mặt Chu nhị lang kìm : “Mọi chắc chắn thể ngờ , phục linh đó, vẫn còn dính cả bùn, Trịnh chưởng quỹ thu hết, cân cả vỏ, tám mươi văn một cân. Hai khối mang ba cân rưỡi, nên bán hai trăm tám mươi văn.”

 

Chỉ hai khối phục linh đó, tiền bán bằng cả một sọt nấm dại, hai sọt rau xanh và hai thùng đậu hũ mang .

 

Nếu sọt nấm dại đó, chỉ sợ còn thêm một sọt rau xanh và một thùng đậu hũ nữa mới bằng hai khối phục linh .

 

Lão Chu đầu cũng kinh ngạc, hỏi: “Thứ đắt ? Lại còn đắt hơn cả nữ trinh tử ?”

 

“Chứ nữa. Nghe Trịnh chưởng quỹ , một nhà lão thái thái, thái thái và tiểu thư thích dùng phục linh điểm tâm và đồ ngọt, là thánh phẩm , kém gì yến sào. Cho nên một hộp phục linh thể bán từ hai lạng đến mười lạng.”

 

Chu nhị lang còn chút tiếc nuối: “Phục linh của chúng lớn, thịt trắng, là loại nhất. Sau khi bào chế xong, một hộp ít nhất thể bán năm lạng. Ta xem qua cái hộp đựng phục linh của họ , chắc chắn chứa nổi một cân, ước chừng chỉ bảy tám lạng.”

 

 

Loading...