Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 338
Cập nhật lúc: 2025-10-25 16:28:33
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda
Cập nhật lúc: 2025-10-25 16:28:33
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda
Những gia đình quy định đàn ông gánh nước như nhà họ Chu hiếm.
Tuy nhiên, dù tán thưởng, ông lang vẫn đưa tay : “Vợ của cũng là năm văn tiền.”
Đây là phí khám bệnh cơ bản nhất, so với các đại phu ở các hiệu t.h.u.ố.c lớn trong huyện thì nhiều.
Tình hình hơn dự đoán, Chu Tứ Lang vui vẻ đếm 40 văn đưa cho ông, ngoài trời dần tối.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hắn liếc ánh hoàng hôn còn tắt hẳn ở chân trời, vịn eo nửa nửa quỳ dỗ dành Mãn Bảo: “Mãn Bảo, tối nay em ngủ cùng chị Tư ? Anh cho em , nhà thím Phương nhiều đồ ăn ngon lắm…”
“Anh cứ thẳng là về nhà, ở là ,” Mãn Bảo đứa ngốc, hiểu ý ?
Mãn Bảo tuy cảm thấy giường của ngủ thoải mái hơn, nhưng nghĩ đến còn dùng Tư ví dụ, liền miễn cưỡng gật đầu: “Ở thì ở thôi, nhưng mà Tư, tại chúng ở ?”
Rõ ràng là thời gian vẫn đủ để về nhà, dù về đến nhà trời tối một chút cũng .
Chu Nhị Lang ngang ngó dọc, lúc mới hừ hừ với Mãn Bảo: “Cú ngã của Tư thể ngã suông , nên chuyện quấy với cha vợ.”
Phương thị lườm một cái: “Anh lấy cha em bia đỡ đạn. nhà họ Giả đúng là quá đáng thật, hàng xóm láng giềng, nhà họ còn thường xuyên núi nhà em hái củi đào rau dại đấy, nhà em gì ? Sao tìm ít nấm dại ?”
“ thế, đúng thế, chặt cây núi nhà họ , chỉ tìm ít rau dại thôi mà, nhà họ trồng.”
Dù nhà họ nhỏ mọn như , nhất định một câu. Hừ, với làng Đại Lê quan hệ, nhà vợ ở đây cơ mà.
Thế là hai vợ chồng dắt Mãn Bảo rẽ sang nhà họ Phương.
Nhà họ Phương ngay quán thịt, vị trí ở giữa con đường sầm uất nhất, vô cùng.
Tuy trời sắp tối, nhưng trong sân nhà họ Phương vẫn náo nhiệt, tụ tập ít dân làng đang chuyện phiếm.
Thấy cô con gái út nhà họ Phương dắt chồng về nhà, đều sững sờ một chút: “Nhị Nữu về ?”
Bà Phương đang trêu chọc ha hả, hoảng hốt, vội vàng xem. Thấy con gái con rể đưa về, bên cạnh còn cục cưng Mãn Bảo của nhà họ Chu, bà lập tức thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ mặt : “Các con về về sớm một chút, ăn cơm , để hâm cơm cho các con.”
Hâm cơm là thể, trong nhà cơm thừa, nhưng thể nấu mới.
Chu Tứ Lang vội vàng : “Mẹ, chúng con ăn cả , đừng bận tâm. Chỉ là con ngã một cái, cha con yên tâm, nên ăn cơm xong bảo con qua đây xem ông lang.”
Bà Phương lúc mới phát hiện Chu Tứ Lang cà nhắc, vội vàng quan tâm hỏi: “Con ngã ở thế, ông lang ?”
Mãn Bảo thông minh mang đến cho một chiếc ghế. Chu Tứ Lang cho cô bé một cái tán thưởng, vịn eo, cẩn thận xuống ghế như một phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i tám tháng, thở dài : “Bị ngã núi của họ, cũng may là ngã, nếu con sợ là c.h.é.m c.h.ế.t .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-338.html.]
Vốn dĩ nghĩ con gái con rể nhà về nhà, tiện ở lâu, đám hàng xóm lập tức dừng , xuống, hứng khởi hỏi: “Là , ai dám c.h.é.m ? Đây là tù ?”
Ngồi tù là thể, ai vì chút chuyện nhỏ mà báo quan chứ?
Nhà thể tự giải quyết.
hàng xóm cũng sai, ai dám c.h.é.m Chu Tứ Lang chứ, nhà sáu em, nhà cũng ít , thật sự c.h.é.m …
Mọi giật , càng thêm hứng khởi chằm chằm Chu Tứ Lang.
Chu Tứ Lang liền thở dài thườn thượt kể chuyện hôm nay tìm nấm dại núi của họ đuổi .
Hắn thở dài : “Con cũng , núi đó là của hai em nhà họ Giả, họ cho chúng con lên núi tìm rau dại, chúng con là . họ cũng tha cho chúng con, trực tiếp vác cuốc đuổi theo, lúc đó con và em Năm của con sợ lắm.”
Mãn Bảo xổm một bên đến thích thú. Tuy cô bé một , nhưng phát hiện , cách của Tư khác, đây là một câu chuyện mới.
Mãn Bảo nếu suy nghĩ, đây là điều Khoa Khoa , cô bé phán đoán lời của bệnh nhân là dối trá thật thà ?
Lời Tư ở nhà chắc chắn là thật, nhưng lời ở đây, cũng là dối trá.
Chu Tứ Lang vẻ mặt u sầu, vịn eo : “Lúc đó con sợ lắm, con còn tưởng chuyện gì tày trời. Quay định giải thích với họ, kết quả mới hai câu họ đuổi tới. Con lúc đó hoảng quá chạy nhanh hơn một chút, kết quả đêm qua trời mới mưa, núi trơn, con trượt chân ngã xuống.”
“Lúc đó nửa con tê dại, sợ đến . Ai, xem tại họ chuyện với con chứ?”
Bà Phương tức điên, đập bàn : “Thật là nhà họ Giả đuổi các con ?”
Chu Tứ Lang khẳng định gật đầu.
Bà Phương liền chằm chằm Chu Tứ Lang hỏi: “Con chỉ tìm rau dại thôi ?”
“Đương nhiên ạ,” Chu Tứ Lang oan ức , “Mẹ, núi đó nhiều nhất là các loại thông và một ít cây tạp cong queo, con tìm rau dại thì còn gì? Chẳng lẽ trộm gỗ ?”
Hắn : “Nhà con bây giờ năm phần ruộng chia theo nhân khẩu, thiếu gỗ. Mùa hè nóng nực, con thể hái củi. Hơn nữa, hái củi ở núi ngay cổng làng chúng con là , làng chúng con đều hào phóng, chỉ cần chặt những loại gỗ nhất, các loại cây khác tùy tiện chặt.”
Mọi nghĩ cũng đúng, nhà họ Chu đông , chia núi cũng nhiều, nhà gỗ gì cứ lên núi nhà tìm là .
Huống hồ, nhà họ Chu xây xong nhà từ lâu, lúc cũng cần gỗ.
Ruộng chia theo nhân khẩu đối với chính là nơi cung cấp gỗ , nếu trộm gỗ , thì bất kể gì núi, về cơ bản đều vi phạm đạo đức làng xã.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.