Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:19:03
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Tứ Lang tinh thần phấn chấn, hỏi: “Em thật sự chắc chắn phục linh mọc gốc thông ? Ta với lão Ngũ lật hết cả gốc thông núi của họ , thấy một củ nào.”

 

“Không chắc.”

 

Chu Tứ Lang: “…”

 

mà, phần lớn sẽ mọc gốc thông,” tuy Bách Khoa Quán bên mục từ, nhưng Mãn Bảo tìm kiếm trong sách của nhà họ Bạch, cũng hỏi Trang , xác định đương thời cho rằng phục linh là tinh hoa của cây thông.

 

Nếu là tinh hoa của cây thông, tức là họ hái đều là hái gốc thông. Thế nên Mãn Bảo quyết định tìm ở gốc thông nữa mà rừng thông tìm.

 

Mà cô bé Khoa Khoa giúp đỡ.

 

Khoa Khoa quét thực vật lợi hại, đặc biệt là nó ghi phục linh, dữ liệu về phục linh, quét một cái, phạm vi trăm mét, khụ khụ, tuy so với một viên trăm dặm của khác kém nhiều, nhưng vẫn hơn mắt thường của họ nhiều, ?

 

Trong rừng cây, họ cũng chỉ thể thấy những nơi mắt mà thôi.

 

Vừa lúc Mãn Bảo mới tan học về, cô bé liếc ngoài, : “Anh Tư, chúng ngay bây giờ , bảo chị dâu cả để cơm tối cho chúng , tối muộn về ăn.”

 

Chu Tứ Lang ý kiến gì, nhưng hỏi: “Em xong bài tập ?”

 

Đây là chuyện lớn, nếu để cha đưa Mãn Bảo xong bài tập ngoài chơi, họ chắc chắn sẽ đ.á.n.h .

 

Mãn Bảo : “Hôm nay , giao bài tập , chỉ bảo chúng em học thuộc bài thôi.”

 

Mãn Bảo tự tin : “Học thuộc bài đợi tối về học cũng .”

 

“Mẹ cho em sách đèn, hại mắt. Cha keo kiệt như , ông chắc chắn nỡ thắp đèn dầu sáng .”

 

Mãn Bảo : “Không , em thuộc , chỉ là thuộc lắm, sách cũng .”

 

Cùng lắm thì nhét sách chỗ Khoa Khoa, ở trong đó thuộc bài.

 

Chu Tứ Lang thuyết phục.

 

Thế là nữa, trực tiếp bò dậy cùng Mãn Bảo ngoài.

 

Người trong nhà đều ngoài, ruộng lúa tháo nước, tháo hết nước ngoài ruộng, lúa gạo hai mươi ngày nữa cũng thể gặt.

 

thì khu đất nhỏ bên chăm sóc rau, còn thì lật đống phân.

 

Hiện tại đống phân nhà họ chuẩn xong, chỉ đợi nó lên men phân hủy. Sợ nhiệt độ quá cao, một thời gian nữa họ lật một .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Còn Chu Ngũ Lang nhỏ tuổi hơn thì dắt theo một đám em út xuống ruộng bắt sâu cho gà ăn.

 

Trước đây vì lụt lội, sâu bọ ngoài đồng trong ruộng ít. Vì nhà nuôi nhiều gà, nhân lực đủ, Tiền thị dứt khoát bảo họ bắt hết sâu .

 

Gà ăn thì cho chúng ăn, tạm thời ăn hết thì luộc qua nước, đó phơi khô cất , thời gian lượt lấy trộn với lá cải cho gà ăn.

 

Hiệu quả cũng tồi, ít nhất phần lớn gà mái đều giữ xu thế một ngày một quả trứng.

 

sâu nhiều đến mấy, nhiều gà như , ăn mười ngày cũng hết, nên trong nhà khôi phục hoạt động bắt sâu hàng ngày.

 

Đội nắng ruộng bắt sâu cũng là trải nghiệm gì, ít nhất Chu Tứ Lang . Thế nên cha nới lỏng cho ở nhà nghỉ ngơi, lập tức giả c.h.ế.t, thà mạo hiểm làng Đại Lê bên cạnh châm ngòi ly gián, cũng công việc nặng nhọc .

 

bây giờ tung tăng nhảy nhót.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-342.html.]

 

Hai em cũng gọi ai khác, một cõng sọt, một vác cuốc cổng làng.

 

Mãn Bảo thì lấy túi vải của , còn cầm một ống trúc đựng nước. Đương nhiên, nước đặt trong sọt của Chu Tứ Lang.

 

Chu Tứ Lang đặt cuốc lên vai trái, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Mãn Bảo, nữa dặn dò: “Em theo , chạy lung tung ? Giống …”

 

“Lần là các chạy lung tung bỏ em .”

 

“… Thôi , nhưng dù chuyện gì xảy , em đều chạy lung tung. Nếu chúng lạc, em cứ xổm tại chỗ đợi , ?”

 

“Nếu sói đến thì ?”

 

“Sói cái gì mà sói,” Chu Tứ Lang kìm , “Trên núi sói?”

 

“Không các trong núi sói ?”

 

Chu Tứ Lang giả vờ hồ đồ: “ , trong núi sói, nhưng núi chắc . Cây cối bên rậm rạp lắm, sói lẽ thích . Ong mật thì ít, cẩn thận đừng đụng tổ ong, đốt là t.h.ả.m đấy.”

 

Phương thị theo xem náo nhiệt, ở cửa một lớn một nhỏ xa, bếp việc.

 

Hôm nay đến lượt nàng nấu cơm tối.

 

Khi Chu Tứ Lang và Mãn Bảo đến chân núi, xung quanh một mảnh yên tĩnh, ngoài tiếng chim hót côn trùng kêu , quanh một bóng .

 

Đương nhiên là , chẳng bao lâu nữa là đến giờ cơm tối, lúc ở ngoài đồng bận rộn thì cũng về nhà chờ ăn cơm, ai rảnh rỗi việc gì chạy lên núi?

 

Lại mùa đông cần hái củi.

 

Mãn Bảo quanh, chỉ thấy là cây, cô bé hỏi: “Anh Tư, đây các tìm ở ?”

 

“Đầu bên , gần làng Đại Lê,” Chu Tứ Lang bĩu môi , “Anh em nhà họ Giả quá điều, về cơ bản là nhắm một chỗ thông để chặt, từ bên họ chặt sang bên , nên gốc thông đều ở đầu bên đó.”

 

“May mà một năm cũng chỉ đến cuối thu mới đốt than, nếu họ một năm bốn mùa đều đốt, thì bao nhiêu gỗ núi đủ cho họ đốt?” Chu Tứ Lang hỏi cô bé: “Em thấy chúng bắt đầu tìm từ ?”

 

“Ở đây ,” Mãn Bảo chỉ cánh rừng mặt, “Nếu ở đây gốc cây, cây cối rậm rạp, em đoán Tư và Năm chắc chắn tìm.”

 

Chu Tứ Lang liền tán thưởng gật đầu: “Không tồi, chúng đúng là tìm, em ?”

 

“Anh lười như , rừng rậm như thế để tìm phục linh chứ?”

 

Chu Tứ Lang: …

 

Hắn tức giận, quyết định trong vòng mười lăm phút tuyệt đối để ý đến cô bé.

 

Thế là Chu Tứ Lang buông tay cô bé , cầm cuốc mở đường.

 

Mãn Bảo thì lẽo đẽo theo m.ô.n.g núi.

 

“Khoa Khoa?”

 

“Ký chủ yên tâm , bắt đầu quét . Nếu phát hiện phục linh, hoặc những loài thực vật ghi khác, đều sẽ cho cô .”

 

Mãn Bảo vui vẻ đồng ý: “Chỉ cần là thứ con thu thập qua, ngài đều cho con nha.”

 

 

Loading...