Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 345

Cập nhật lúc: 2025-10-26 03:20:31
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn cuốc cả bụi gai lên, chỉ chặt đứt kéo sang một bên để .

 

Mãn Bảo thì nhân cơ hội đưa thực vật trong tay cho Khoa Khoa, đó ngáp một cái quanh.

 

Trong núi ít động vật nhỏ, cô bé còn thấy một con gà rừng khá vỗ cánh đậu ở xa. Cảm nhận ánh mắt của cô bé, nó kêu “cục cục” một tiếng, vỗ cánh bay lên cây, lập tức thấy bóng dáng nữa.

 

Chu Tứ Lang đầu thấy, cũng liếc con gà rừng biến mất, : “Đừng nghĩ nữa, làng chúng trừ Chu Hổ , ai bắt gà rừng .”

 

“Anh Ba bắt một ?”

 

“Đó là mèo mù vớ chuột c.h.ế.t,” Chu Tứ Lang vất vả lao động, , “Lúc đó là cả bắt gà rừng, lao lên, con gà rừng đó bay lên, bay thẳng qua đầu chúng . Anh hai liền cho nó một gậy, quét trúng cánh nó, đó nó ‘phịch’ một tiếng rơi ngay mặt ba, ba nhấc chân giẫm c.h.ế.t nó .”

 

Mãn Bảo: …

 

“Em xem, nhà trừ đó , còn nào bắt gà rừng ?”

 

Mãn Bảo liền thở dài: “Xem nhà chúng duyên với gà rừng.”

 

Không , lúc còn nhỏ hơn thì duyên, nhưng duyên là chú út thôi.

 

Chu Tứ Lang cũng điểm tự hào, : “ nhà chúng duyên với trứng chim.”

 

Chu Tứ Lang leo cây lấy tổ chim là một tay cự phách, là bá vương chim nổi tiếng trong làng.

 

Chu Tứ Lang dọn một con đường, vỗ vỗ tay vui vẻ : “Được , để chúng xem, phục linh ở nào?”

 

Ba cây thông đều nhỏ, nên xung quanh chúng một đất trống tương đối rộng, cách mười mấy bước mới một cây thông.

 

Mãn Bảo nhỏ, lồm cồm bò dậy từ mặt đất chui trong.

 

Chu Tứ Lang theo m.ô.n.g cô bé. Còn cỏ dại và dây leo trong tay cô bé , còn , chắc chắn là ném .

 

Mãn Bảo trong, bắt đầu bới lá rụng gốc thông tìm phục linh.

 

Lá rụng ở đây dày hơn những nơi khác, thể là vì bụi gai che chắn, cũng thể là vì lẫn với những chiếc lá rụng của bụi gai.

 

Khoa Khoa quét , Mãn Bảo gần như tìm một là trúng.

 

Lần phục linh lộ nhỏ, Chu Tứ Lang xem đến vui mừng khôn xiết, xổm xuống bới những chiếc lá rụng đó, bới sang một bên, phát hiện nó bao quanh nửa bên cây thông .

 

Chu Tứ Lang vui mừng khôn xiết, hắc hắc: “Nếu để nhà họ Giả chúng tìm nhiều phục linh như núi của họ, họ chắc chắn sẽ tức đến xanh cả ruột, khi còn tức c.h.ế.t nữa, ha ha ha ha ha…”

 

Mãn Bảo lo lắng quanh, nhỏ giọng : “Anh Tư, nhỏ thôi, đừng để khác thấy.”

 

“Bây giờ đều đang ở nhà ăn cơm tối, ai mà đến đây.”

 

“Không , lúc ăn xong cơm tối từ lâu , chắc ngoài việc chứ?”

 

Chu Tứ Lang lúc mới ngẩng đầu trời, giật tỉnh ngộ, : “Thôi xong, trời sắp tối , chúng nhanh lên.”

 

Chu Tứ Lang đưa tay định lấy cái cuốc ở xa phía , kết quả tay hình như ấn thứ gì đó. Hắn cảm thấy cảm giác quen thuộc, gạt xem, kìm im lặng một chút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-345.html.]

Mãn Bảo cũng thấy, cũng lười dậy, dứt khoát bò qua, hai theo những chiếc lá rụng đó, bới mãi đến gốc thông , quả nhiên, ở đó tìm thấy một mảng phục linh.

 

Chu Tứ Lang đầu sang cây thông cuối cùng, trực tiếp bò qua tìm.

 

Nửa ngày gạt một mảng lá rụng , trưng bày thành quả của cho Mãn Bảo.

 

Mắt Mãn Bảo sáng long lanh: “Khoa Khoa, ngài nhiều như .”

 

Khoa Khoa: “Ký chủ sẽ phát hiện thôi.”

 

Khoa Khoa dừng một chút : “Ký chủ, thu thập thêm một ít đất ở mảng .”

 

Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề, đó sang Chu Tứ Lang.

 

Chu Tứ Lang đang dùng bàn tay bẩn thỉu che miệng, thành tiếng, khóe mắt đều chảy nước mắt.

 

Mãn Bảo im lặng một chút, liền bò lên dùng bàn tay nhỏ bẩn thỉu của lau nước mắt cho , an ủi: “Anh Tư, đừng vui quá, chúng đang báo thù đấy.”

 

Chu Tứ Lang run run vai, đủ , lúc mới thở một , tự lau nước mắt , : “Chính vì đang báo thù, nên mới vui như .”

 

Nhìn mảng phục linh , Chu Tứ Lang hùng tâm tráng chí xắn tay áo : “Ta đào hết chúng lên. Mãn Bảo, em ngoài đợi Tư.”

 

Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề, bò ngoài, nhưng cũng xa, chỉ ở bên cạnh một cây thông.

 

Chu Tứ Lang cảm thấy m.ô.n.g đau, eo cũng đau, nhổ hai bãi nước bọt, vung cuốc định cuốc xuống, vung đến một nửa phát hiện đúng, thu lực, bắt đầu đào xuống.

 

Quả nhiên, mảng phục linh giống với những mảng họ đào đó, mọc nông. Hắn chỉ đào xuống một chút đào một mảng, xuống thêm ba tấc thấy đáy của nó quấn rễ thông.

 

Chu Tứ Lang vui, vung cuốc đào xới.

 

Mãn Bảo thấy như tốn công, bèn ở ngoài chỉ huy.

 

Chu Tứ Lang cũng lời cô bé, cô bé bảo đào thế nào thì đào thế đó, chỉ lát đào một mảng.

 

Mãn Bảo liền bò , ở phía dùng tay cẩn thận rút những cây phục linh đào lỏng , tiện thể thu thập một chút đất.

 

Đợi họ đào xong đồ vật cất sọt, trời sắp tối.

 

Chu Tứ Lang lúc lấp đất chút qua loa, lấp hết đất , rải thêm lá khô lên để che giấu.

 

Hắn trời, trong nhà chắc đang sốt ruột, bất chấp mệt mỏi, vội vàng cõng sọt, vác cuốc, dắt Mãn Bảo xuống núi.

 

Cũng may họ sâu ngang, nhanh đến chân núi.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Vừa từ chân núi trở ngã rẽ núi lúc , liền thấy Chu Đại Lang dắt ba em vác cuốc hùng hổ tới. Nhìn thấy Chu Tứ Lang bẩn thỉu dắt Mãn Bảo bẩn thỉu, bốn em đang chạy tới thì khựng .

 

Chu Đại Lang nhíu mày hỏi: “Các con gặp em nhà họ Giả ?”

 

Bộ dạng hình như là tự chơi đất mà , giống như đ.á.n.h .

 

Chu Tứ Lang lập tức : “Không , con ngốc, còn dắt theo Mãn Bảo. Chúng con chỉ ở bên , sang bên đó.”

 

Sắc mặt Chu Đại Lang và mấy em lúc mới khá hơn một chút, hỏi: “Sao muộn thế, còn dắt theo Mãn Bảo, nhỡ con bé sợ thì ?”

Loading...