Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 349

Cập nhật lúc: 2025-10-26 10:42:06
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đương nhiên, hình thức chỉ nhắm những ký chủ mua phòng học như Mãn Bảo, mà bao gồm bộ công dân trong liên minh, chỉ cần lên Bách Khoa Quán giảng, họ đều quyền hỏi những câu hỏi liên quan trong sách.

 

Mãn Bảo lấy sổ ghi chép của , nghiêm túc ghế, ngẩng đầu nhỏ giáo viên giảng bài.

 

Đợi ông xong, Mãn Bảo liền miêu tả tình trạng vết thương của Chu Tứ Lang hôm nay, cùng với những thắc mắc nảy sinh khi giảng, phần ghi chú của lớp học.

 

Tiện thể lật xem câu hỏi cô bé hỏi hôm qua, quả nhiên, đó câu trả lời.

 

Không giống như câu hỏi của Mãn Bảo là văn tự, đối phương gửi là video.

 

So với văn tự, Mãn Bảo đương nhiên thích xem video hơn, bèn nhấp xem đến thích thú, còn ghi những điểm quan trọng mà ông giảng.

 

Mãn Bảo bận rộn một hồi lâu, nhớ còn học thuộc bài, liền đưa sách giáo khoa trong gian, mở sách hai , cất sách , ý thức rời khỏi hệ thống, trực tiếp nhắm mắt học thuộc.

 

Học học hai , Mãn Bảo tự thấy thuộc, hơn nữa cô bé càng lúc càng buồn ngủ, bèn thuận theo ý ngủ .

 

Giấc ngủ chút sâu, ngày hôm là tiểu Tiền thị đến đ.á.n.h thức cô bé: “Sau lên núi, cũng đừng về muộn như . Xem, hôm nay dậy nổi ?”

 

Mãn Bảo nhắm mắt gật đầu, quyết định hôm nay vẫn nên về sớm một chút.

 

quyết định đến chiều thành vô ích, Mãn Bảo chạy loạn trong núi đào vài mảng phục linh, một nữa tối mò cùng Chu Tứ Lang, Chu Ngũ Lang về nhà.

 

Không sai, thêm một Chu Ngũ Lang, là lão Chu cố ý cử trợ thủ.

 

Hôm nay xem , tác dụng của trợ thủ vẫn lớn, vì hôm nay tìm phục linh còn nhiều hơn hôm qua.

 

Lão Chu âm thầm quy đổi hết phục linh đất tiền, vui mừng : “Lão Tứ , là ngày mai để lão Lục cũng cùng các con lên núi?”

 

“Được ạ,” Chu Tứ Lang cần suy nghĩ liền đồng ý, thêm em trai lên núi giúp việc đương nhiên vui mừng, “Vậy cha, ngày mai con thể cắt rau ?”

 

“Không , cắt rau là buổi sáng, lên núi là buổi chiều, cắt rau ảnh hưởng đến việc lên núi của con ?”

 

“Ảnh hưởng chứ, ảnh hưởng. Buổi sáng cắt rau mệt quá, buổi chiều sẽ nhiều tinh thần.”

 

“Con thể ngủ trưa, lúc đó cản con.” Thấy còn định lươn lẹo, lão Chu liền chỉ : “Nghĩ đến Mãn Bảo , nó mỗi ngày sáng sớm học, tan học về còn cùng bọn họ lên núi đấy.”

 

Chu Tứ Lang đầu Mãn Bảo, liền thấy Mãn Bảo đắc ý liếc một cái, còn khoe với lão Chu: “Cha, con hôm nay còn mang bài tập lên núi đấy, hề chậm trễ chút nào.”

 

Lão Chu liền khen cô bé: “Mãn Bảo của chúng thật lợi hại.”

 

Chu Tứ Lang “ai” một tiếng cúi đầu. Lúc họ đang đào phục linh, cô bé ghế bài tập, thật sự hề chậm trễ chút nào, lợi hại ?

 

Vì cô bé, còn cõng một cái ghế cho cô bé. Thôi, ngày mai để lão Lục cõng , lão Ngũ vẫn tiếp tục cõng sọt .

 

Nghĩ , Chu Tứ Lang liền vịn eo, cam chịu: “Thôi , ngày mai con cắt rau.”

 

Lão Chu hài lòng, liền đầu với Chu Hỉ: “Ngày mai con cùng lão Tứ, trông chừng nó, đừng để nó lười biếng.”

 

Chu Hỉ lên tiếng.

 

Lão Chu lúc mới với những khác: “Lão Đại, lão Tam, ngày mai các con xem đống phân, cần tưới nước thì tưới nước, cần đào thông khí thì đào .”

 

Chu Đại Lang và Chu Tam Lang lên tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-349.html.]

“Vợ lão Đại, ngày mai con mang theo các chị em tìm hết liềm hái trong nhà , mài sắc , vài ngày nữa chúng thu hoạch.” Lại : “Các đồ vật khác trong nhà cũng thu dọn .”

 

Mọi đồng thanh lên tiếng.

 

Lại một ngày nữa, Mãn Bảo nắm tay Chu Tứ Lang, tung tăng cuối cùng. Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang thì mỗi cõng đồ .

 

Khi đến gần chân núi, lúc đang định lên núi, Khoa Khoa vẫn luôn im lặng đột nhiên : “Ký chủ, trong bụi cỏ .”

 

Mãn Bảo dừng một chút, hỏi: “Là ai ? Họ dọa chúng ?”

 

Khoa Khoa cô bé đang đến việc, giống như cô bé trốn cửa đợi Bạch Thiện Bảo , đột nhiên nhảy dọa một phen.

 

nó quét một nữa, phán đoán: “Không giống, vì sắc mặt họ chút hung dữ, còn nắm chặt cuốc trong tay, trong tư thế tấn công. Quan trọng nhất là, từng thấy họ, họ làng Thất Lý.”

 

Người làng Thất Lý nó đều gặp qua, chỉ cần gặp qua, sẽ quen .

 

Mãn Bảo đến đó, lập tức túm chặt Chu Tứ Lang tiếp nữa.

 

Chu Tứ Lang liền đầu hỏi cô bé: “Sao ?”

 

Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang cũng đang đợi hai chọn một vị trí lên núi, cũng kìm dừng bước .

 

Mãn Bảo liền chỉ ngọn núi bên : “Anh Tư, chúng bên đó .”

 

Chu Tứ Lang đang định hỏi, Mãn Bảo liền chớp mắt với , chớp mắt.

 

Chu Tứ Lang cũng chớp mắt cô bé, đó đưa tay vạch mí mắt cô bé , hỏi: “Bụi bay mắt ?”

 

Mãn Bảo: …

 

“Lại đây, để Tư thổi cho.”

 

Nói cúi đầu thổi mí mắt cho cô bé.

 

Mãn Bảo & Khoa Khoa: …

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang , cũng , vây quanh cô bé hỏi: “Không chứ, dùng tay dụi dụi là .”

 

Khoa Khoa: “… Mắt dị vật thể dùng tay dụi.”

 

ba em nhà họ Chu hiển nhiên lời nó . Chu Lục Lang còn định hiến dâng tay áo của : “Dùng tay áo lau .”

 

Chu Tứ Lang liếc tay áo bẩn thỉu của , đưa tay vỗ tay : “Được , , đây, để Tư cõng em . Thật là, đường mà cũng cát bụi bay mắt.”

 

Nói cúi cõng Mãn Bảo lên lưng, đổi một hướng khác .

 

Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang sững sờ, vội vàng đuổi theo: “Anh Tư…”

 

Chu Tứ Lang “ừ” một tiếng, cắt ngang lời họ, lắc lư : “Lát nữa lên núi, các em theo sát , cẩn thận lạc sói hoang tha đấy.”

 

Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang ngơ ngác theo hai dần dần xa.

 

Hai em nhà họ Giả trốn trong bụi cỏ: …

 

 

Loading...