Mọi đều Mãn Bảo với ánh mắt mong chờ. Mãn Bảo giật , thấy vợ Đại Lượng trong đám đông bèn hỏi: "Vợ Đại Lượng, chị cũng ở nông trang ?"
"Không ," vợ Đại Lượng xua tay, "Ruộng nhà hết. Người là thím ." Nàng kéo một phụ nữ nhỏ gầy lên, : "Cô Mãn Bảo đừng thím nhỏ , thực bà khỏe lắm, việc nhanh nhẹn. Cô tin cứ dùng thử nửa ngày, thì trả về."
"Chị dâu cũng lắm, ruộng từ bé, ai mà chẳng ..."
"Dì cũng thế..."
Sân nhà ồn ào như chợ vỡ. Mãn Bảo mới trong hai mươi chỉ mười hai là đến xin việc, còn là nhà dẫn . Mãn Bảo thở phào, may mà quá đông.
Tiền thị vội ngăn , : "Việc Mãn Bảo quyết định ngay . Chi bằng thế , để Mãn Bảo dẫn sang Bạch gia gặp Bạch lão phu nhân. Mọi chứ, việc thuê là do Bạch lão phu nhân chủ, tiền công cũng do bên đó trả."
Tiểu Tiền thị bếp gói một cái bánh nướng, đập trứng gà bát, rắc hành muối đổ nước sôi , trút ống tre. Nàng bỏ hai thứ hòm sách của Mãn Bảo, dặn: "Đến trường hãy ăn, đừng tiểu viện vội, ăn xong ở ngoài cửa hẵng kẻo mùi phiền Tiên sinh."
Mãn Bảo "" một tiếng dẫn đoàn sang Bạch gia.
Mọi đều đầu thuê nên lo lắng, ngay cả nhà dẫn cũng thấp thỏm. Họ chen đến hỏi Mãn Bảo: "Cô Mãn Bảo, thuê yêu cầu gì đặc biệt ?"
"Không ," Mãn Bảo đáp, "Chỉ cần ruộng, chăm chỉ, và lời."
Nàng nghĩ ngợi bổ sung: "Cũng giống ruộng nhà thôi, chỉ là khi trang đầu cho nghỉ thì lười biếng. Đến trưa Bạch gia lo cơm, nghỉ qua lúc nắng gắt nhất thì tiếp, ăn tối xong thêm nửa canh giờ là về."
Mãn Bảo tò mò hỏi: "Các cô về nhà ở ở đây?"
Các phụ nữ căng thẳng: "Phải ở đây ạ?"
"Đương nhiên về nhà vẫn hơn," Mãn Bảo thấy họ đông quá, nhà chắc chứa hết, bèn , "Chỉ sợ nhà xa bất tiện nên mới cho ở , nhưng bọn cháu chỉ một gian nhà đất, chen chúc , nên ai về thì cứ về."
Nghe yên tâm hẳn. Vợ Đại Trụ : "Cô Mãn Bảo đừng lo, cùng lắm thì cho họ ở nhờ nhà họ hàng, chuyện khó."
Qua sông một đoạn là đến Bạch gia. Mãn Bảo gõ cửa, Bạch Thiện Bảo vặn , ngạc nhiên hỏi: "Sáng sớm đến nhà tớ gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-462.html.]
Mãn Bảo chỉ : "Họ đến xin việc, mau bảo bà Lưu xem thuê ."
Bạch Thiện Bảo lúc mới thấy đám đông phía , sang bảo gác cổng: "Vào bẩm báo lão phu nhân ."
Đám phụ nữ thấy Bạch Thiện Bảo thì im thin thít, dám nhúc nhích. Bạch Thiện Bảo chuyện với Mãn Bảo: "Bài tập tối qua Tiên sinh giao xong ?"
Mãn Bảo rầu rĩ gật đầu: "Tớ buồn ngủ c.h.ế.t, tự cấu mấy cái mới xong."
Bạch Thiện Bảo thở phào: "Tớ cứ tưởng mỗi tớ thế. Không tối nay Tiên sinh giao bài tập nữa ."
"Hay trưa về nhà tớ bái Thiên Tôn lão gia một cái?"
"T.ử bất ngữ quái lực loạn thần." (Khổng T.ử chuyện quái dị, dũng lực, phản loạn, quỷ thần).
"Có chỗ dựa tinh thần vẫn hơn chứ, chuyện khác, ít nhất lòng cũng thoải mái hơn mà?"
"Cậu chịu bộ hai ba khắc (30-45 phút) về, hai ba khắc đồng chỉ để bái thần thì cứ việc."
Mãn Bảo nghĩ ngợi: "Thiên Tôn lão gia ở khắp nơi, tớ bái ngoài đồng cũng ."
Bạch Thiện Bảo: "..."
Lưu ma ma nhanh chóng , thấy hai đứa trẻ vẫn đeo hòm sách ở cửa, : "Thiếu gia, Mãn tiểu thư, hai vị học , những giao cho là ."
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo chuẩn , nhưng đám phụ nữ vẻ bất an. Vợ Đại Trụ gọi nhỏ: "Cô Mãn Bảo..."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mãn Bảo trấn an: "Mọi yên tâm, bà Lưu lắm, chỉ cần phù hợp bà sẽ nhận hết."
Lưu ma ma hiền hậu: "Các vị đừng lo, lão phu nhân nhà chúng gặp mặt các vị một . Chỉ cần ruộng, vướng bận gì, thấy hợp là chúng nhận. Mời các vị trong."
Đám phụ nữ thở phào, thấp thỏm theo Lưu ma ma nhà. Mãn Bảo theo Bạch Thiện Bảo đến trường.