Dương Hòa Thư như suy tư điều gì, uống một ngụm đó hỏi: "Ba công ở nhà các ngươi cưới vợ ?"
Ba đứa trẻ ngẩn ngơ, cùng lắc đầu: "Chúng a."
Dương Hòa Thư liền : "Trở về hỏi một câu . Các ngươi rốt cuộc là chủ trang trại, dù chỉ là một cái thôn trang nhỏ, cũng nên quan tâm quan tâm đến ."
Ba ngơ ngác gật đầu.
Dương Hòa Thư cùng bọn họ xem qua cửa hàng Mãn Bảo mua, còn tới mặt liền nheo mắt : "Đây chính là một chỗ , ngươi mua ?"
"Chủ quán quen, cho nên bán cho ."
Dương Hòa Thư suy nghĩ một chút liền : "Đây hình như là cửa hàng của Thạch gia."
" , đúng , chính là Thạch đại gia bán cho ."
Dương Hòa Thư hướng nàng : "Người ngươi quen cũng nhiều thật."
Mãn Bảo ngượng ngùng : "Huyện thành chỉ lớn như , tới nhiều tự nhiên sẽ quen , ngài cũng ?"
Dương Hòa Thư chắp tay lưng ở bên đường đối diện nhà họ Chu đang bận rộn trong cửa hàng, : "Ngươi đều huyện thành chỉ lớn như , tới đây cũng gần hai năm, tự nhiên là . Thạch gia cũng hạng vô danh."
Ý mặt Dương Hòa Thư nhạt , : "Thạch gia suy tàn ~~"
Bạch Thiện Bảo thoáng qua Mãn Bảo, liền nghiêng đầu về phía , hỏi: "Là bởi vì đ.á.n.h bạc ?"
Dương Hòa Thư gật đầu, dậy về phía cửa hàng, : "Lúc thu, Thạch gia lão gia t.ử qua đời. Thạch Hiểu Ân liền bắt đầu bán đất cùng bán cửa hàng, nợ một món tiền lớn."
Mãn Bảo mấy vui vẻ, trong lòng khó chịu hỏi: "Đại nhân, huyện thành vì cho phép sòng bạc tồn tại?"
Dương Hòa Thư cúi đầu Mãn Bảo. Mãn Bảo mở to đôi mắt thanh triệt như lưu ly nghiêm túc . Dương Hòa Thư liền dời ánh mắt , nhàn nhạt : "Triều đình cũng cấm đ.á.n.h bạc, hơn nữa Thánh Thượng cũng thích chọi gà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-710.html.]
Mãn Bảo trợn tròn đôi mắt: "Hoàng đế cũng bài bạc? Hắn sợ đ.á.n.h bạc đến tán gia bại sản ?"
Mãn Bảo xong liền tự cảm thấy đúng, nàng nhăn đôi lông mày nhỏ : "Hoàng đế thể thua đến mức tán gia bại sản ?"
"Phỏng chừng khó," Bạch Thiện Bảo , "Hắn tiền thể tìm chúng đòi."
Mặt Mãn Bảo liền xụ xuống khổ sở. Dương Hòa Thư đến buồn , liền vỗ vỗ đầu nàng : "Các ngươi còn nhỏ, chuyện như tạm thời cần các ngươi phiền não."
Bạch Thiện Bảo bản khuôn mặt nhỏ : "Chờ chúng trưởng thành, chuyện như chúng cũng cần phiền não nữa."
Chu Đại Lang thấy Dương huyện lệnh, vội vàng nghênh đón: "Huyện thái gia tới đây?"
Dương Hòa Thư lộ tươi , ngâm ngâm tiến lên : "Nghe Mãn Bảo mua một cái cửa hàng trong thành, cho nên tới xem."
Người nhà họ Chu đối với việc Dương Hòa Thư đến đều tỏ thập phần hoan nghênh.
Đương nhiên , về nhà bọn họ buôn bán ở huyện thành, tất nhiên tạo quan hệ với Huyện thái gia, gì cũng cái chỗ dựa ?
Chu Đại Lang đem ghế dựa trong cửa hàng đều dọn cho bọn . Dương Hòa Thư xua tay , dạo một vòng ở đại sảnh lầu một, : "Cửa hàng cũng tệ lắm, tính toán khi nào khai trương?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chu Đại Lang : "Cửa hàng còn thiếu chút bàn ghế, đồ dùng trong phòng bếp cũng cần mua sắm, ước chừng cần vài ngày nữa, cho nên chúng định qua mùng ba mới khai trương."
Dương Hòa Thư gật đầu: "Không tồi, đến ngày đó các ngươi gửi cho một tấm thiệp, tới chúc mừng."
Chu Đại Lang hưng phấn thôi, liên tục .
Chu Nhị Lang cùng Chu Tứ Lang vẫn trở về, mãi cho đến khi bọn họ quét tước sạch sẽ trong ngoài cửa hàng, chuẩn đóng cửa về nhà thì hai mới một mùi rượu trở về.
Chu Nhị Lang móc một bản công văn cho bọn xem, : "Đã đăng ký xong, cùng lão tứ tận mắt thấy ghi sổ."