"Ít nhất cũng một trăm lượng nhỉ."
"Đâu mà cần nhiều thế, mặt tiền cửa hiệu ở huyện thành chắc lớn lắm , bảy tám chục lượng chắc cũng mua ?"
Mãn Bảo , lập tức kéo Bạch Thiện Bảo cùng Bạch Nhị Lang chuồn lẹ. Người phía gọi với theo, nàng lập tức đáp: "Thúc bá thẩm thẩm cháu trai ơi, chúng cháu về bài tập đây, nếu sẽ đ.á.n.h đòn."
Các thôn dân: "......"
Mãn Bảo thành công chuồn êm, chạy về đến cửa nhà mới thở phào nhẹ nhõm một .
Bạch Thiện Bảo chạy quá gấp, chút thở , hỏi: "Sao mới qua một đêm mà chuyện nhà ngươi cả thôn đều ?"
Mãn Bảo nhớ tới sáng sớm cha nàng cầm một đống kẹo mừng ngoài, còn xách theo một ít bánh hỉ nữa.
Mãn Bảo thật mạnh thở dài một , với hai : "Ở trong thôn thì gì chuyện gì là bí mật."
Bạch Thiện Bảo nhăn mặt, hừ hừ : "Vậy hai ngày tới ngươi chỉ thể tự ở trong nhà, hoặc là tới nhà chơi, là cùng ngươi ngoài chơi ."
Dù cũng thích vây xem.
"Không cùng thì cùng, bên ngoài lạnh như , mới thèm cửa chơi ."
Lời là nhưng Mãn Bảo cũng chút vui, vì thế hai mỗi hừ một tiếng, xoay ai về nhà nấy.
Bạch Nhị Lang một bên hiểu mô tê gì: "Các ngươi một hồi cãi ?"
"Chúng cãi , ngươi bớt vu oan cho khác." Mãn Bảo cùng Bạch Thiện Bảo đồng thanh, lúc mới liếc một cái, còn giận dỗi nữa.
Mãn Bảo đặc biệt hào phóng phất tay : "Được , sáng mai tìm ngươi bài tập."
Bạch Thiện Bảo gật đầu đồng ý, còn Bạch Nhị Lang trực tiếp xoay luôn: "Ta ngày mai hẹn với Nhị Đầu bờ sông đào cá chạch ."
"Chu Lập Uy!" Một giọng đột nhiên vang lên từ phía Mãn Bảo, còn lớn, dọa nhảy dựng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-714.html.]
Mọi đầu , lúc mới phát hiện Nhị Đầu đang chống nạnh ở cửa, trừng mắt với Bạch Nhị Lang: "Bạch Nhị, tên là Chu Lập Uy, ngươi gọi là Lập Uy."
"Thế còn tên là Bạch Thành đấy, ngươi cứ Bạch Nhị Bạch Nhị gọi mãi? Vậy cũng thể gọi ngươi là Chu Nhị?"
Nhị Đầu nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cự tuyệt : "Không , ở huyện thành nhiều đều gọi cha như , ngươi thể gọi thế."
Hắn như , Bạch Nhị Lang càng thích gọi như thế, lập tức chạy lùi kêu lên: "Chu Nhị, Chu Nhị, Chu Nhị, về liền gọi ngươi là Chu Nhị."
Nhị Đầu tức giận đến mức xắn tay áo lên đuổi theo .
Mãn Bảo thèm để ý tới bọn họ, vẫy tay chào tạm biệt Bạch Thiện Bảo chạy về nhà tìm cha nàng tính sổ.
Lão Chu mới từ nhà lý chính trở về, lấy khế nhà cùng các giấy tờ khác trong n.g.ự.c đặt hộp cất kỹ, cẩn thận vuốt phẳng mới đóng nắp hộp .
Mãn Bảo đột nhiên xông , ông giật một cái.
"Cha, cha đem chuyện nhà mua cửa hàng rêu rao cho ai cũng thế?"
Lão Chu xoa xoa n.g.ự.c : "Chuyện như tại thể ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ông tiếp: "Ta cũng cố ý, chỉ là xách đồ tìm thôn trưởng cùng lý chính thì thấy, hỏi thì cũng thể ."
Mãn Bảo tin ông mới lạ.
" Mãn Bảo, cửa hàng nhưng biển hiệu thì . Đại ca con bảo tấm biển cũ là tiệm vải lụa, hợp với cửa hàng của chúng , cho nên còn đặt tên ."
Lão Chu tủm tỉm : "Ta thấy tên cứ để con đặt cho , cũng cần biển gỗ, trực tiếp treo một lá cờ là . Cờ bảo tứ ca con mua , đầu con tự tên cửa hàng lên đó, treo lên là xong."
Mãn Bảo liền dời lực chú ý, hỏi: "Tên gọi là gì thì ?"
"Ai da, sách, tên gọi là gì thì ?"
" ăn cơm đều là sách, cái tên chúng con thấy lỡ các cha thấy thì ?"