"Mấy năm nay chuyện ma ám đều là do nhà bọn họ ?"
"Thế cũng thật thất đức quá, là Nhị Lang nhà họ cố ý phá, cũng tiếng nào? Người nhà cứ đến đêm là dám ngoài, ngay cả ngoài vệ sinh cũng dám."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Ai mà ngờ Tiêu Nhị Lang cái tật như ?"
"Giả đấy, bình thường, từng chứng điên, hơn nữa thấy điên bao giờ? Cứ đợi nhà họ Diêm tịch biên xong mới điên?"
Tiêu Nhị Lang lóc t.h.ả.m thiết, các loại xin tha, phát hiện tác dụng, liền vội vàng tố giác Mãn Bảo bọn họ: "Giả quỷ chỉ , bọn họ cũng giả quỷ."
Mãn Bảo phủ nhận: "Mới , chúng là trốn đống củi bắt quỷ, là tự ngươi nhầm chúng thành quỷ đấy chứ."
Bạch Thiện Bảo: " , chính ngươi quỷ mà tật giật , trách ai?"
"Không đúng, các ngươi rõ ràng cũng giống mặc đồ trắng, còn xõa tóc, chính là cố ý giả quỷ dọa ."
Mãn Bảo : "Chúng mới chuyển đến mấy ngày? Chúng là bắt quỷ, hơn nữa trong ngõ chỉ một ngươi giả quỷ, gì ai khác?"
Bạch Thiện Bảo sờ sờ cằm : "Ngươi cũng quên mất, lúc chúng trốn đống củi, nhưng thấy ngươi từ nhà ngươi , ngươi đột nhiên xuất hiện ở cuối hẻm, ngươi chui từ thế?"
Tiêu Nhị Lang sợ tới mức lập tức câm nín, nhà họ Tiêu cũng dám nhúc nhích.
Biểu hiện , đừng Bạch Thiện Bảo bọn họ, chính là các hàng xóm láng giềng cũng đều điểm bất thường.
Nha dịch thấy bọn họ từ đầu đến giờ đều năng rõ ràng, nhiều tội danh đều nhận, nhịn cầm roi quất Tiêu Nhị Lang một cái, quát hỏi: "Nói, ngươi chui từ ?"
Tiêu Nhị Lang mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sợ tới mức dám lời nào.
Mãn Bảo : "Cuối hẻm là tường vây nhà họ Diêm, ngươi là chui từ nhà họ Diêm đấy chứ?"
Tiêu Nhị Lang suýt chút nữa quỳ rạp xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-761.html.]
Mọi thấy, lập tức xoay về phía cuối hẻm xem xét, Tiêu lão thái thái lập tức hô: "Nhị Lang là điên nha, kẻ điên chuyện gì thể là thật..."
Tiêu Nhị Lang cả phát run: "Nương ——"
Bạch Thiện Bảo đồng tình Tiêu Nhị Lang một cái, với : "Tội danh nếu ngươi gánh một , thì nhất định là nặng, nếu là chia sẻ , chừng sẽ giảm nhẹ, rốt cuộc câu tục ngữ, pháp bất trách chúng (pháp luật trách phạt đông) mà."
Bạch Nhị Lang: Pháp bất trách chúng là dùng như ?
Hơn nữa nhà bọn họ mới bao nhiêu a, thế gọi là "chúng" ( đông) ?
Mãn Bảo dứt khoát thèm để ý bọn họ, nhanh chân chạy ngoài, nàng đặc biệt hứng thú với việc Tiêu Nhị Lang chui từ .
Không ít giơ đuốc và gậy gỗ theo xem náo nhiệt, Chu Tứ Lang tự nhiên là theo bên nàng, hai em chạy đến chỗ Tiêu Nhị Lang đốt tiền giấy tiên.
Trên mặt đất còn chút tiền giấy cháy hết và tro giấy, thấy, càng thêm tin tưởng lời Mãn Bảo bọn họ .
Đi về phía đống lửa một chút chính là tường vây nhà họ Diêm, Mãn Bảo ghé sát xem, giơ đuốc tiến lên, vì thế liền thấy mặt đất rơi rụng một ít gạch đá, và chân tường cái lỗ lớn.
Mọi : "..."
Nha dịch đẩy cũng lên thoáng qua, thấy cái lỗ liền "soạt" một cái rút đao , chỉ nhà họ Tiêu hỏi: "Các ngươi rốt cuộc là phương nào?"
Một nha dịch khác tắc kêu lên: "Dư nghiệt nhà họ Diêm?"
Đám nháy mắt tản , lộ hết nhà họ Tiêu .
Người nhà họ Tiêu run bần bật, Tiêu lão đầu cuối cùng cũng lên tiếng, quỳ rạp xuống đất : "Quan gia, nhà chúng bao đời sống ở châu thành, hàng xóm láng giềng đều thể chứng."
" , đúng , đây là nhà họ Tiêu mà."
"Đừng động, trói ," nha dịch cầm đầu nhanh chóng quyết định, lấy dây thừng định bắt .