Nếu bọn họ cũng giả quỷ mới bắt nhà họ Tiêu, tối hôm đó nhà họ Tiêu chỉ cần châm ngòi một chút, bọn họ sẽ gặp rắc rối to.
mặt đám Lý Nhị Lang, những việc cần thiết giấu giếm.
Vì thế bọn họ liền kể chuyện mặc áo tang trốn đống củi chờ quỷ, Mãn Bảo còn hỏi Lý Nhị Lang: "Lý nhị , lịch duyệt của ngài phong phú hơn chúng , ngài gặp quỷ bao giờ ?"
Lý Nhị Lang: "... Chưa từng."
Mãn Bảo tiếc nuối: "Tiên sinh từng gặp, ngài cũng từng gặp, còn các ngài thì ?"
Bốn sửng sốt một chút, đó sôi nổi lắc đầu.
Bạch Thiện Bảo liền nhún vai : "Ngài xem, mà, đời căn bản quỷ, cứ tin, còn tìm quỷ."
"Bọn họ cũng chỉ là một bộ phận mà thôi, đời tuyên bố từng gặp quỷ cũng ít," Mãn Bảo : "Đáng tiếc gan bọn họ đều quá nhỏ, lúc chuyện với quỷ, cũng tiến lên chứng thực."
Lý Nhị Lang cảm thấy khả năng lớn tuổi, chút theo kịp suy nghĩ của bọn họ.
Lý Nhị Lang ho nhẹ một tiếng, cắt ngang cuộc thảo luận của bọn họ, cuối cùng cũng kéo đề tài trở : "Các cháu cảm thấy Hoa Dương huyện lệnh thế nào?"
Mãn Bảo gật đầu : "Rất lợi hại."
Bạch Thiện Bảo cũng gật đầu: "Xử án nhanh, khi còn bảo, vụ án như , qua ba bốn phiên toà thì khả năng xử xong, kết quả mới một phiên liền ngô khoai."
"Trước các cháu từng về vị huyện lệnh ?"
"Chưa," Ba dứt khoát: "Chúng chỉ hai vị huyện lệnh, đều là huyện lệnh huyện chúng ."
Lý Nhị Lang liền hỏi: "Vậy các cháu cũng chỉ mới đến hai vị quan thôi ? Thế thì chút kiến thức nông cạn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-770.html.]
Mãn Bảo nghĩ nghĩ : "Không chỉ thế , còn về Ích Châu vương nữa, Ích Châu vương cũng là quan nhỉ? Còn là quan lớn nữa."
Lý Nhị Lang nhịn thẳng dậy, hỏi: "Vậy cháu cảm thấy Ích Châu Vương là quan quan ?"
"Ta còn gặp ông , ông là quan quan ?" Mãn Bảo như lẽ đương nhiên: "Chờ gặp sẽ cho ngài ."
Bạch Thiện Bảo nhịn liếc Mãn Bảo một cái, gì.
Lý Nhị Lang hiển nhiên hài lòng với đáp án như , hỏi: "Vậy dựa những gì cháu và thấy, Ích Châu Vương là quan quan ?"
Bạch Thiện Bảo nhịn : "Không quan ."
"Ồ? Tại ?"
Bạch Thiện Bảo : "Không tính năm lũ lụt , thời gian cũng qua hai năm, Ích Châu chỉ miễn thuế ba năm, mùa thu năm nay sẽ thu thuế , kết quả đến tận bây giờ, giá lương thực ở Ích Châu vẫn tăng vọt giảm, so với ba năm chênh lệch lớn."
Bạch Thiện Bảo tiếp: "Ích Châu là đất phong của ông , bởi thể thấy , ông chẳng quan gì."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
" quan viên ở Ích Châu là do triều đình cắt cử, Ích Châu Vương cũng quyền bãi miễn, quan sai bậy cũng thể tính là của Ích Châu Vương chứ?"
"Ích Châu Vương quyền bãi miễn, cũng thể quản lý việc địa phương, triều đình vì phân phong cho ông ?" Bạch Thiện Bảo : "Nếu chỉ ham tiền tài, trực tiếp giữ con cháu hoàng thất ở kinh thành chẳng hơn ?"
Lý Nhị Lang kinh ngạc, nên lời.
Bốn bên cạnh nhịn liếc , sắc mặt chút phức tạp Bạch Thiện.
Mãn Bảo gật đầu: "Nói là phân phong con cháu hoàng thất ngoài thì việc cũng cho , việc cũng cho , nhưng thực tế, đất phong chính là địa bàn của bọn họ, cho nên một vương gia , hư hư, bá tánh ở đất phong là ."
Lý Nhị Lang thần sắc khó đoán : "Vương Cự Quân từng bá tánh coi là quan nhất thiên hạ, nhưng cuối cùng phản."
Mãn Bảo lén lút ăn một miếng điểm tâm trong đĩa, vui vẻ: "Ích Châu Vương Vương Mãng (Vương Cự Quân), ông nhiều nhất chỉ thể hạng như Lưu Tị (Ngô Vương) mà thôi."