Lan Thành lắc đầu : “150 chỉ là con bề mặt, ngoài , năm nay chúng còn sẽ lấy thêm 50 nữa, đều là con cái của quan viên lục phẩm trở lên trong Kiếm Nam Đạo, độ tuổi từ mười lăm đến hai mươi lăm ngừng.”
Trang kinh ngạc: “Nhiều như ? Vậy...”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Bọn họ tạm thời sổ, chỉ cần thi đầu tiên đủ tư cách mới thể lên sổ, bằng đều nộp một khoản quà nhập học xa xỉ.” Lan Thành : “Thực tình hình năm nay hơn chút , bởi vì học sinh tham gia thi ít, năm ngoái và năm , chúng đều tuyển đủ , rõ ràng nới lỏng điều kiện, nhưng thi đỗ chẳng mấy ai.”
Lan Thành tiếp: “Một tài t.ử tiếng tăm, thà Quan Nội Đạo, Giang Nam Đạo, Sơn Nam Đạo nhập học, cũng ở Ích Châu. Hiện tại mới hai ba năm, cho nên còn cái gì, nhưng thêm hai ba năm nữa, học sinh chúng đưa đến Quốc T.ử Giám sẽ ngày càng ít, học sinh tham gia thi Tiến sĩ cũng sẽ ngày càng ít, đến lúc đó sẽ hiện xu hướng suy tàn.”
“Bài thi của Bạch Thiện quả thật lắm, nhưng nó cũng hai sở trường mà khác .”
Trang giật : “Hai cái nào?”
“Một là nó còn nhỏ tuổi, năm nay nó mới mười hai tuổi thôi, thiếu niên cuồng vọng một chút cũng , quan trọng là nó tài; thứ hai là, quê quán nó ở Quan Nội Đạo.” Lan Thành : “Mấy năm nay, Quan Nội Đạo nhân lúc Ích Châu chúng lũ lụt, cướp ít hạt giống từ chỗ chúng .”
Trang mặt vô biểu tình : “Nói cho cùng, vẫn là lạnh lòng họ, bằng , ai nguyện ý xa rời quê hương cầu học chứ?”
Lan Thành rũ xuống đôi mắt đỏ hoe, đè nén suy nghĩ trong lòng : “Chúng chỉ là một đám dạy học nghèo, thể gì chứ?”
Trang gì.
“Tóm ,” Lan Thành đè xuống suy nghĩ, với ông : “Việc nó trúng cử là quang minh chính đại, cứ yên tâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-827.html.]
Trang liền thở phào nhẹ nhõm một , gật đầu : “Như thế thì .”
Lan Thành : “Ta thấy t.ử của ngạo khí lắm, cũng dạy dỗ nó, bảo nó Phủ học thì khiêm tốn chút, đừng chọc cho các học sinh khác bất mãn và học quan ưa.”
Trang nhạt : “Ta cảm thấy nó kiêu ngạo, mà là tự tin, như .”
Lan Thành lắc đầu: “Huynh đấy, khiêm tốn nhất, giờ cũng học theo thói của ba t.ử ?”
Trang đáp lời.
Lan Thành cũng khuyên nữa, bởi vì ngẫm nghĩ kỹ , Trang như bây giờ cũng tồi.
Trang dứt khoát mời ông cùng đến Cam Hương Lâu ăn cơm.
Lan Thành nghĩ nghĩ lắc đầu : “Thôi, tuy rằng bài thi do chấm, nhưng là do sàng lọc, hiện tại mới yết bảng, chúng vẫn là đừng ăn cơm uống rượu, tránh để rơi mắt kẻ tâm hiểu lầm.”
Ông : “Có lẽ là do hai năm tuyển nới lỏng điều kiện, năm nay tới thi đặc biệt đông, vốn dĩ đề thi chúng cũng chẳng khác năm là bao, càng từ tới một vị đại nhân vật, đem đổi hai câu hỏi lớn cuối cùng.”
Lan Thành tiếp tục: “Đổi một cái như thế, chúng tuy rằng cần sầu não nên lấy nào, nên lấy nào, nhưng cũng đả kích ít học sinh. Bạch Thiện là nhỏ tuổi nhất trong đó, lúc khi chốt thứ hạng, học quan nghi ngờ, cho nên chúng gần đây cứ khiêm tốn chút .”
Trang vấn đề gì, gật đầu đồng ý, nhưng vẫn nhịn hỏi: “Nghe ý của , bài thi còn hơn Bạch Thiện, nhưng đ.á.n.h trượt?”
“Cái đó thì , tuy rằng văn vô nhất, mỗi một ý, nhưng tổng thể, những rớt phía quả thực ai mạnh hơn nó , thậm chí theo ý , kỳ thật thứ hạng của nó thể cao hơn một chút,” Lan Thành : “ cũng đấy, thi Phủ học rọc phách che tên, chút nhân tình...”