Mãi đến khi dọn cơm xong xuôi, Bạch Nhị Lang mới mang vẻ mặt ủ rũ , hai thấy liền bài tập của thuận lợi, chắc chắn là mắng .
Trang xuống vị trí chủ tọa, thấy bộ dáng ỉu xìu của liền dùng đũa gõ nhẹ lên bát một cái, : “Vui buồn lộ mặt, con cũng nên thu liễm chút .”
Bạch Nhị Lang lúc mới thẳng dậy, nhưng mặt vẫn giữ biểu tình chán nản.
Trang cũng bắt sửa đổi ngay lập tức, mà bắt đầu gọi ăn cơm.
Chờ dùng cơm xong, Trang mới : “Thiện Bảo, ngày mai chúng đưa con đến phủ học, đó con sẽ tự học.”
Bạch Thiện Bảo đồng ý.
Bạch Nhị Lang thở dài một , Bạch Thiện phủ học, thì tinh lực đặt lên sẽ nhiều hơn gấp bội, thật đáng buồn nha.
Ngày hôm , Trang đưa Bạch Thiện Bảo đến phủ học, Mãn Bảo cùng Bạch Nhị Lang cũng theo góp vui.
Hôm nay là ngày tân sinh viên của phủ học nhập học, cho nên cổng lớn phủ học mở rộng, ai cũng thể .
Nữ t.ử đến tuy ít, nhưng vẫn .
Bởi vì học sinh thì dìu già dắt trẻ tới, cưới vợ sinh con, bà vợ yên tâm nên đương nhiên theo trượng phu đến xem một chút.
Cũng trượng phu khoe khoang với thê t.ử một chút, cố ý dẫn theo họ tới xem náo nhiệt.
Trang quen cửa quen nẻo dẫn ba t.ử phủ học, đường qua liền nhịn mà bọn họ.
Phủ học yêu cầu về độ tuổi, Trang liền phù hợp yêu cầu, nhưng ba còn , , là hai , tuổi tác cũng quá nhỏ ?
“Nghe trong thí sinh năm nay một tuổi đặc biệt nhỏ thi đỗ, năm nay mới mười hai tuổi mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-839.html.]
“Nhỏ như ?”
“ là nhỏ, bất quá là cuối cùng trúng cử. Bên Học giam công khai bài thi, xem qua, thật sự là tồi .”
Nói xong, ánh mắt nhịn quét về phía Bạch Nhị Lang và Bạch Thiện Bảo.
Bạch Nhị Lang chẳng cảm giác gì, Bạch Thiện Bảo cao ngạo hất cằm lên, khóe miệng nhịn nhếch lên.
Mãn Bảo thì thoải mái hào phóng , chạm ánh mắt bọn họ còn giơ tay chào hỏi: “Chào các ca ca ạ.”
Các thư sinh: “... Tiểu nương t.ử đa lễ, các là theo nhà đến nhập học ?”
“ ạ,” dù cũng đang xếp hàng, Mãn Bảo cũng buồn chán, dứt khoát trò chuyện với bọn họ, vô cùng nhiệt tình giới thiệu Bạch Thiện Bảo: “Đây là nhị sư Bạch Thiện của , chính là thi đỗ phủ học, hôm nay bọn tới tiễn .”
Suy đoán thành sự thật, liền thư sinh bật , tiến lên chắp tay hành lễ với Bạch Thiện Bảo : “Hóa đây là Bạch công t.ử ở Lũng Châu, tại hạ là Khang Hiểu Đông ở Ích Châu.”
Người thanh niên bên cạnh lập tức tiếp lời: “Tại hạ là Chương Duệ ở T.ử Châu.”
Bạch Thiện Bảo liền đáp lễ: “Bạch Thiện ở Lũng Châu.”
Cậu chớp chớp mắt, tuy rằng chút ngượng ngùng nhưng vẫn hỏi: “Các ?”
Khang Hiểu Đông : “Tuy gặp mặt nhưng từng đến, hơn nữa chúng xem bài thi của Bạch ở chỗ Học giam, câu luận về ‘sinh dân’ của trả lời . Có đ.á.n.h giá thể đầu trường.”
Chỉ tiếc là câu hỏi lớn phía tính sai, kỳ thật nếu chỉ nửa phần đầu, e rằng thứ hạng của chỉ dừng ở hạng 150.
Mọi ngoài miệng tuy , nhưng trong lòng cũng từng suy đoán, nếu câu hỏi cuối cùng trả lời lạc đề, vẻ quá mức ngông cuồng, thì thứ hạng trong vòng một trăm hẳn là thành vấn đề.
Khi xem bài thi của , bọn họ cảm thấy Bạch Thiện là một ngông cuồng kiêu ngạo, nhưng hôm nay gặp, thoạt đầu cảm thấy chút lạnh lùng, nhưng mấy câu liền thể phát hiện cũng hoạt bát giống như đại đa thiếu niên khác.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ