Ngay cả thẻ tre tường cũng buông tha, chủ yếu là vì bọn họ tìm cho những quyển "Thủy Kinh Chú" còn từ trong đống .
Đáng tiếc "Thủy Kinh Chú" tìm thấy, nhưng bù nàng ấn tượng đại khái về vị trí các loại sách trong tiệm.
Trong danh sách sách mà phủ học yêu cầu, một sách thường dùng dễ tìm, nhưng cũng một ít dùng đến.
Trong đó mấy quyển Mãn Bảo hôm qua giúp Bạch Thiện Bảo mua xong, cho nên nàng quen cửa quen nẻo tìm, lấy giao cho .
Những quyển còn , dù chính xác ở nhưng nàng cũng ấn tượng đại khái, từ từ tìm cũng sẽ thấy.
Vệ Thần ngơ ngác xách giỏ sách theo nàng len lỏi giữa các kệ sách, chỉ một lát nhặt đầy một giỏ.
Mãn Bảo giúp nhặt hết tất cả các sách cần thiết, hai cái giỏ sách cũng chứa hết. Đương nhiên, giá cả cũng đắt.
Những sách phủ học yêu cầu đều là giáo trình, đắt hơn sách thông thường một chút.
Nàng Vệ Thần đặt năm thỏi bạc xuống, cũng nhịn đau lòng: "Huynh lẽ nên hỏi cho rõ năm nay sẽ học những gì, đó mua sách giáo khoa cần thiết cho năm nay thôi."
Tuy nhiên, nàng liếc y phục , khó hiểu hỏi: "Nhà vẻ tiền, trong nhà hẳn là cũng sách chứ, mua mới bộ thế ?"
"À, lúc đến mang sách theo," Vệ Thần một cách hùng hồn: "Từ Long Châu đến Ích Châu đường xá xa xôi, mang nhiều sách như mệt lắm."
Mãn Bảo liền hết đau lòng , cảm thán: "Nhà đúng là tiền thật."
Vệ Thần khiêm tốn : "Cũng tàm tạm, cũng tàm tạm thôi."
Sau khi tính tiền, Vệ Thần vẫy tay ngoài cửa, một trông giống thư đồng lập tức chạy , một tay xách một giỏ sách ngoài.
Vệ Thần thấy nàng tò mò liền : "Đây là thư đồng của , tên là Đồng Gia."
Mãn Bảo tò mò hỏi: "Huynh ở trong phủ học ở bên ngoài?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vệ Thần thở dài: "Chúng tới muộn, nhà quanh đây đều thuê hết , hiện giờ chỉ thể ở tạm trong ký túc xá phủ học, định chờ khi nào rảnh rỗi sẽ ngoài tìm thuê nhà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-850.html.]
"Vậy thư đồng của ở ?"
"Hắn á? Hắn cùng thuê chung một gian phòng ở ngoài phố Khang Học."
Mãn Bảo từng Chu Tứ Lang kể về loại phòng đó, bên trong là giường chung lớn, thể chứa bảy tám , đều là những đến thành Ích Châu tìm việc thuê trọ.
Mãn Bảo gật gật đầu, đặc biệt nhiệt tình : "Ta tiễn đến phủ học nhé, nhiều sách như , các cầm cũng vất vả."
"Không cần, cần , chúng xe ngựa."
"Cần chứ, cần chứ, sách nặng như , khuân lên khuân xuống cũng phiền phức."
Vệ Thần cuối cùng cũng hồn, vị tiểu nương t.ử ân cần như , chắc là mục đích riêng ?
Hắn vóc dáng nàng, ừm, chỉ cao tới n.g.ự.c , tuổi tác còn nhỏ, chỉ tầm mười một mười hai tuổi.
Tuổi nhỏ như , chắc là sẽ suy nghĩ nhiều nhỉ?
Nghĩ thì nghĩ , nhưng thấy Mãn Bảo nhiệt tình tiễn như thế, còn vất vả tìm giúp nhiều sách như , Vệ Thần vẫn nhịn mà nghĩ lệch lạc.
Mặt đỏ lên, chần chờ một lúc lâu, vẫn nhỏ giọng : "Chu tiểu nương tử, ... vị hôn thê ."
"Ủa, mới vị hôn thê thôi ? Ta còn tưởng cưới vợ sinh con chứ, xem cũng trạc tuổi sáu nhà . Cơ mà sáu nhà cũng cưới vợ," Mãn Bảo nhất thời phản ứng kịp, lải nhải hỏi: "Vị hôn thê của xinh ?"
Nàng mặt Vệ Thần , : "Huynh trông cũng , vị hôn thê của chắc cũng kém nhỉ?"
Vệ Thần phản ứng , hóa là nghĩ nhiều .
Mà Mãn Bảo cũng hậu tri hậu giác hiểu vấn đề, nàng chớp chớp mắt Vệ Thần, đến mức đỏ mặt tía tai.
Mãn Bảo liền hì hì, giải thích: "Vệ đại ca, thật chỉ kết bạn với thôi. Nhị sư của cũng đang học ở phủ học, khéo thật đấy, cũng học lớp Bính nhất."