"Nếu lúc bài thi của ngươi Lan nhặt lên để tiến cử , thì nhập học hiện tại chính là cháu trai của Hòa học quan."
"Không sai, vả Hòa học quan và Lan vẫn luôn bất hòa. Ngươi chịu ân huệ của Lan , tức là thuộc phe ông , Hòa học quan đương nhiên thích ngươi."
"Lần Hòa học quan vì cháu trai mà còn cố ý kiêng dè, tham gia chấm thi, bỏ lỡ bao nhiêu việc, kết quả nắm chắc phần thắng thành công dã tràng xe cát, ông giận mới là lạ."
Bạch Thiện mặt vô biểu tình, nhưng trong lòng thầm nghĩ: Đó là do cháu trai ông năng lực đủ, sang trách , ai oan hơn chứ?
Tuy nhiên, cuối cùng Bạch Thiện cũng nguyên nhân nhắm , tảng đá trong lòng rơi xuống.
Bạch Thiện nguyên nhân, càng thêm sợ hãi, cũng càng nỗ lực học tập hơn. Không chỉ bạn học lớp Bính Nhất cảm nhận áp lực, ngay cả Mãn Bảo vốn luôn theo sát cũng thấy vất vả.
Vì thế khi cân nhắc, nàng tạm gác chương trình trong hệ thống sang một bên, xin nghỉ dài hạn với thầy Mạc. Mỗi ngày trừ việc lật xem y thư khi ngủ để ôn cố tri tân, nàng dồn bộ tâm trí việc học kiến thức hiện tại.
Ngoài việc học những sách giống Bạch Thiện, Trang còn dạy thêm cho nàng hai môn nữa, vốn dĩ đó mới là những thứ nàng nên học.
Mỗi ngày thấy nàng nhiều sách, nhiều bài tập như , Bạch Nhị Lang đều thấy trọc cả đầu nàng.
Mãn Bảo thì quen, chủ yếu là gần đây cũng chẳng gì thú vị.
Hơn nữa, nàng cảm thấy giúp Bạch Thiện Bảo đấu võ đài với đám ở phủ học cũng khá thú vị. Bạch Thiện mỗi sáng đều hưng phấn như gà chọi, nàng cũng nhiệt huyết.
Bạch Nhị Lang hai ngọn núi lớn kẹp giữa, đầu đè nặng một Trang , mỗi ngày đều căng thẳng thần kinh, một bên lười biếng, một bên chột sợ hãi, ép buộc bản học tập.
Được vài ngày chịu nổi, nhân lúc Trang dạy Mãn Bảo, lấy cớ vệ sinh chuồn khỏi thư phòng, rẽ một khúc quanh trong sân, xổm xuống ở mảnh đất trồng đầy hoa cỏ bên cạnh phòng tạp vật.
Nơi vặn là góc c.h.ế.t của thư phòng, trừ khi ở cổng viện , bằng chẳng ai thấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-869.html.]
Bạch Nhị Lang thở dài thườn thượt. Chu Lập Quân đang cầm cái cuốc nhỏ cỏ ngẩng đầu lên , hỏi: "Đệ gì đấy?"
Bạch Nhị Lang ngờ ở đây cũng , giật , đặt m.ô.n.g phịch xuống đất.
Hắn ngẩng đầu lên, lúc mới phát hiện bên cạnh Chu Lập Quân cái thùng gỗ, khéo che hơn nửa nàng.
Vừa tâm thần bất định, căn bản phát hiện nàng.
Bạch Nhị Lang vỗ n.g.ự.c thở hắt : "Tỷ thể lên tiếng ? Không dọa sẽ c.h.ế.t ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chu Lập Quân cạn lời: "Ta vẫn luôn ở đây cỏ, cuốc đất 'cộp cộp' mà còn tiếng ? Đệ tiếng to cỡ nào? Đệ mới là đến ?"
Bạch Nhị Lang phất tay: "Thôi, thôi, cũng trách tỷ."
Chu Lập Quân đ.á.n.h giá từ xuống , hỏi: "Đệ đang trốn học ?"
"Trốn học gì chứ? Vẫn ở trong sân mà, thể trốn ?" Bạch Nhị Lang : "Ta mà trốn học thì trốn ngoài , xổm ở đây ?"
Dù cũng bệt xuống đất, Bạch Nhị Lang lười dậy, dứt khoát ôm chân đó, than ngắn thở dài: "Ta chỉ ngoài nghỉ một chút thôi. Cô nhỏ của tỷ thật đáng sợ, thật bạn học với nó."
Chu Lập Quân cúi đầu tiếp tục cỏ, : "Là do quá lười nhác thôi."
"Ta bây giờ còn chăm chỉ hơn hồi ở nhà nhiều đấy," Bạch Nhị Lang phục, "Trước bọn họ cũng học như ."
Chu Lập Quân thấy sách vất vả chút nào, : "Cô nhỏ cứ nửa canh giờ ngoài chơi một lúc lâu, còn thường xuyên điểm tâm ăn. Thời gian nghỉ ngơi của còn nhiều hơn cô nhỏ, gì mà mệt?