Nông Môn Bà Bà: Con Đường Trở Thành Cáo Mệnh - Chương 721: Vạch Vuốt
Cập nhật lúc: 2025-09-15 03:15:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Lăng vội bước lên , hành lễ : "Vương Lăng bái kiến cung nhân."
Trúc Lan đưa tay đỡ nàng, "Ta từng bá mẫu của cháu nhắc tới, hôm nay mới gặp mặt, quả nhiên là một giai nhân thanh tú."
Vương Lăng ngơ ngác, lẽ hôm nay nàng lên đường về nhà, nhưng bá mẫu cho . Bây giờ những lời , bá mẫu từng nhắc đến ?
Tiết thị từng với Vương Lăng về chuyện hôn sự, bà kéo tay cháu gái, "Chỉ là lúc trò chuyện, kể rằng cháu và tỷ tỷ của cháu sống dễ dàng, nên thêm vài câu thôi."
Vương Lăng chút ngượng ngùng, "Cháu và tỷ tỷ cũng gì nhiều."
Trúc Lan tiếp, "Hai đứa đủ nhiều , con ngoan, mau xuống ."
Tiết thị kéo Vương Lăng xuống. Bà sự hài lòng trong giọng của Dương thị, nụ càng thêm rạng rỡ. Hôm nay chỉ là gặp mặt, sẽ chuyện xoay quanh Vương Lăng. Tiết thị : "Đã một thời gian gặp Tuyết Hàm, con bé hình như cao lên ít?"
Trúc Lan gật đầu, "Tuổi đúng là tuổi ăn tuổi lớn. Quần áo năm ngoái đều mặc nữa, qua một năm nữa chắc sẽ cao hơn cả ."
Tiết thị hâm mộ : "Con cái nhà đứa nào cũng cao ráo, còn nhà chúng thì chẳng đứa nào cao cả."
Trúc Lan hiểu nỗi lòng của Tiết thị, các con dâu của bà đều cao, nên bà hy vọng đời cháu cũng sẽ cao lớn!
Tiết thị tiếp: "Tuyết Hàm mười bốn, sang năm là mười lăm , và Chu đại nhân định ngày thành cho con bé ?"
Trúc Lan đáp, "Ta giữ con gái ở nhà thêm một thời gian nữa, ngày thành vẫn định."
Tiết thị tỏ vẻ thấu hiểu, nhà họ Chu nhiều con trai, con gái hiếm hoi. " là nên giữ thêm chút thời gian. Con gái xuất giá tự tại như ở nhà, về nhà đẻ cũng dễ dàng."
Trúc Lan nghĩ đến con gái lớn của , " ."
Một canh giờ , Trúc Lan trở về nhà, Tuyết Hàm hỏi: "Nương, thấy cô hài lòng ?"
Trúc Lan gật đầu, "Hài lòng. Vương gia cô nương sách, hiểu lễ nghĩa, tính tình cũng tệ. Hôm nay gặp mặt thấy dung mạo cũng xinh , là một cô nương hiếm ."
Tuyết Hàm cong mắt , "Nương, nếu như , nên với nhà họ Ngô một tiếng ạ?"
"Chiều nay gọi Ngô Vịnh và Ngô Thính qua đây một chuyến."
"Vậy con về sân quần áo ạ."
Trúc Lan thầm hừ một tiếng trong lòng, nha đầu vội vã về để thư của Dung Xuyên đây mà. Thư của Dung Xuyên đúng là gửi đều đặn thật, còn cả những món quà nhỏ nữa. Dung Xuyên về , nhưng sự hiện diện thì lúc nào cũng rõ ràng nhất!
Tại kinh thành, Xương Liêm ở Hàn Lâm Viện nhiều ngày, đây là đầu tiên cung. Chàng cung để giảng giải kinh thư cho Hoàng thượng. Xương Liêm hồi hộp, thì trong các thứ cát sĩ của Hàn Lâm Viện, vài từng cung, hề vội vã, thậm chí còn mong triệu kiến muộn hơn một chút để học hỏi thêm kinh nghiệm.
Xương Liêm đến cửa chính đại điện, hít một thật sâu. Lạ thật, là do quá hồi hộp hết hồi hộp, nội tâm bình tĩnh đến lạ thường.
Vào chính điện, Xương Liêm dám ngang ngó dọc, chỉ răm rắp cúi đầu bái kiến Hoàng thượng.
Hoàng thượng nhướng mày, giọng vững vàng, mấy đứa con của Chu Thư Nhân gan thật. "Đứng lên ."
Xương Liêm, "Tạ Hoàng thượng."
Hoàng thượng chỉ cuốn sách bàn, "Hôm nay ngươi phụ trách giảng giải cuốn , lấy qua xem ."
Xương Liêm tự nhủ trong lòng, nhất định mắc sai lầm. Chàng cẩn thận bước lên, "Vâng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-mon-ba-ba-con-duong-tro-thanh-cao-menh/chuong-721-vach-vuot.html.]
Thái tử buông bút trong tay, hứng thú Chu Xương Liêm. Vị ghi nhớ trong lòng ngài, ngài cũng xem bao nhiêu bản lĩnh.
Hoàng thượng tựa ghế, "Tấu sớ của Thái tử xử lý xong hết ?"
Thái tử bàn đầy tấu sớ, "...Chưa ạ, nhi thần sẽ tiếp tục."
"Hôm nay xử lý xong hết đấy."
Thái tử, "...Vâng."
Xương Liêm đang cẩn thận lật sách, tay bỗng khựng . Chàng dường như thấy sự buồn bực trong giọng của Thái tử, chắc chắn là lầm , chắc chắn là lầm. Hoàng thượng giao quyền cho Thái tử, đáng lẽ ngài vui mừng mới đúng!
Xương Liêm xem qua sách, trong lòng nắm chắc. Trong nhà cuốn , , là bản chép, cẩn thận nhớ hình như là do Hoàng thượng ban cho cha. "Hoàng thượng, giảng từ đầu ạ?"
Hoàng thượng vẫn luôn dùng khóe mắt quan sát biểu cảm của Chu Xương Liêm, cuốn sách trong tay. , nhà họ Chu cuốn , hình như chọn nhầm sách . "Ừ, giảng ."
Xương Liêm trong lòng vững, , thầm cảm tạ cha và bắt đầu giảng từ đầu.
Buổi chiều, tại Hàn Lâm Viện, Lữ công tử : "Xương Liêm cung gần hai canh giờ , vẫn về nhỉ."
Một thứ cát sĩ khác : " , đây là đầu tiên ở trong cung lâu như !"
Lữ công tử cau mày trở về chỗ . Hoàng thượng vốn coi trọng Chu đại nhân, nay Chu Xương Liêm ở trong cung lâu như , chắc chắn lọt mắt xanh của Hoàng thượng. Hai ngày , cũng cung, cứ ngỡ ở một canh giờ là lâu, tự cho rằng lọt mắt Hoàng thượng. Giờ xem , quá tự tin.
Trong phòng, trầm , kẻ thiếu kiên nhẫn thì thầm bàn tán.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Bây giờ Hoàng thượng mới chỉ để các thứ cát sĩ giảng giải kinh thư, dùng việc khác. Ai nấy đều đang nín thở chờ đợi. Có Hoàng thượng chú ý , nghĩa là cơ hội của những khác sẽ ít nhiều.
Đang lúc trò chuyện, Xương Liêm ôm sách vở trở về, bước chân nhẹ nhàng. Sáng nay giảng giải, buổi chiều thì giúp ghi chép. Thái tử còn khen chữ . Nói đến chữ, Xương Liêm nhớ phục Xương Trí và Dung Xuyên, bỏ ít công sức khổ luyện, quen luyện chữ, tạo phong thái riêng.
Xương Liêm thầm cảm tạ cha, cha đúng, cơ hội chỉ dành cho sự chuẩn . Nếu chữ của lọt mắt Thái tử, cũng sẽ ở giúp ghi chép.
Phòng ở im lặng, Thẩm Dương đợi mãi thấy ai lên tiếng, đành tự mở lời: "Chu công tử cha trọng dụng đúng là khác hẳn."
Xương Liêm tủm tỉm, "Ồ, cũng nghĩ . Chỉ tiếc là ngươi hâm mộ cũng vô dụng. Xin hãy thu vẻ mặt ghen tị của ngươi , gặp ác mộng tối nay."
Thẩm Dương, "..."
Lữ công tử, "..."
Miệng lưỡi độc địa thật!
Xương Liêm cung gây nên một gợn sóng trong Hàn Lâm Viện, rõ sẽ ghen tị. Chàng cũng hiền lành, Thẩm Dương là mở miệng , cũng cần khách khí, để khỏi tưởng dễ bắt nạt. Xương Liêm vạch vuốt thì tưởng chỉ trốn lưng cha !
Tại Tân Châu, Trúc Lan đem thế và bối cảnh của Vương Lăng hết cho hai nhà họ Ngô. Nàng đợi hai tiêu hóa xong một lúc, mới với Ngô Thính, chủ kiến hơn: "Vương cô nương gia cảnh giàu , tuy phụ mất sớm nhưng Vương đại nhân chăm sóc, hai cũng lớn. Ta cho rằng đây là một mối nhân duyên ."
Ngô Thính trong lòng phân tích đều thấy lợi cho nhà họ Ngô, cảm kích : "Mấy ngày nay vất vả cho thím . Nhà họ Vương , việc xin nhờ thím định đoạt."
Ngô Vịnh tiểu xong, cũng vội tỏ thái độ: "Mọi việc xin nhờ thím định đoạt!"
Trúc Lan : "Ta sẽ thư cho đại ca các cháu, chờ đại ca các cháu hồi âm, sẽ sang nhà họ Vương mai. Chuyện hôn sự nên định sớm thì hơn."
Ngô Thính cũng ít bằng hữu, cũng vài lời đồn. Bây giờ thím hé lộ ý tứ, Chu thúc thúc quả nhiên sắp kinh. Lại cẩn thận kết với nhà họ Vương, đây cũng là vì hai bọn họ!