“Ta   lầm , bộ y phục   Thanh Viễn, vải đó chính là của Vân Đông.” Đổng Tú Lan đang  chuyện với chồng , Tằng Hổ. “Ông  xem, hai đứa nó,   là…”
Lời còn  dứt,   Tằng Hổ cắt ngang: “Đừng  bậy,  là chuyện  .”
“Ai,  chẳng  là lo cho hai đứa nó ?” Đổng Tú Lan khẽ thở dài một . “Thằng bé Thanh Viễn thì thôi  , nó cứ lủi thủi một , cũng chẳng  ai lo chuyện vợ con cho, mà chính nó cũng chẳng để tâm. Sắp hai mươi tuổi đến nơi , cứ trì hoãn mãi khéo  thành ông già độc  trong thôn mất.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đổng Tú Lan gắp cho Tằng Hổ một miếng thức ăn: “Còn Vân Đông, tuy  cha     nhà, nhưng cha nó thì mất tích,  thì  hiểu chuyện đời, việc gì cũng đến tay một  nó gánh vác. Nó   chăm , chăm em trai em gái,   tìm cha, bây giờ  một lòng một  nghĩ cách kiếm tiền. Ông  xem,   nó  lấy chồng,  nhà nó   ?”
Tằng Hổ   cũng  nhịn  mà gật đầu: “ , sang năm nó cũng mười bốn , cũng sắp đến tuổi bàn chuyện cưới hỏi. Nói về gia sản của Vân Đông hiện giờ,  đến cầu hôn chắc chắn  ít. Chỉ là  khi lấy chồng thì khó mà chăm sóc  và các em, nhà chồng chắc cũng  đồng ý.”
“Hừ, những kẻ đến cầu hôn đó, hơn phân nửa là nhắm  ngôi nhà của nó thôi. Vân Đông mà gả  những nhà như , chắc chắn sẽ chịu ấm ức.” Đổng Tú Lan   mắt bỗng sáng lên: “Cho nên  thấy, Vân Đông và Thanh Viễn thực  cũng  .”
Thiệu Thanh Viễn chỉ  một , bây giờ  cùng Vân Đông  ăn buôn bán,   nhà chồng ràng buộc,   còn  thể giúp Vân Đông chăm sóc cho ba  con Dương thị.
Người cũng sáng sủa,   năng lực,  khác  đến gây sự,  một tay là  thể đánh bay.
Hơn nữa, dù là Dương thị,  là hai  em Vân Thư, Vân Khả, đều  thích .
Hắn cũng   là  nhắm  nhà cửa, tiền bạc của  , là một  đáng tin cậy.
Nếu Đổng Tú Lan mà , nếu   Tằng Nguyệt nhà bà kém Thiệu Thanh Viễn quá xa, bà   nhận   con rể .
Cố Vân Đông  ở cửa   đại khái, trong đầu hiện lên hình ảnh Thiệu Thanh Viễn mặc bộ quần áo mới   mặt , tim bất giác đập nhanh hơn một nhịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-198-hai-dua-no-rat-hop-nhau.html.]
Nàng đột nhiên đưa tay vỗ  mặt  một cái, nghĩ gì  chứ? Sang năm nàng mới mười bốn tuổi, còn sớm chán.
Cố Vân Đông cũng  tìm Đổng Tú Lan nữa,  đầu   khỏi nhà Thiệu gia.
Vừa  đến sân  thấy Thiệu Thanh Viễn. Cố Vân Đông nghĩ đến lời của Đổng thị và Tằng Hổ, theo bản năng lườm  một cái.
Thiệu Thanh Viễn vẻ mặt ngơ ngác, thấy nàng vội vã bỏ , vội : “Ta đảm bảo     săn khuya nữa.”
Cố Vân Đông loạng choạng một cái, suýt nữa thì ngã.
Ai cần  đảm bảo?
Bước chân nàng càng  càng nhanh, mãi đến khi đến cửa nhà Tằng gia mới bất giác thở phào một .
Chỉ là ngay  đó, phía  đột nhiên vang lên một tiếng gọi nhỏ: “Này.”
Cố Vân Đông giật , đột ngột  đầu , liền thấy một cái đầu lén lút ló  từ  đống cỏ khô cách đó  xa, huýt sáo với nàng mấy tiếng.
Cố Vân Đông  nhịn  mà đảo mắt,  nhanh qua đó: “Anh tìm  thì cứ tìm,  gì mà lén lén lút lút.”
Không thấy như  càng gây chú ý hơn ?
Thung Tử dừng  một chút, nghĩ  cũng , bèn  thẳng  dậy,  hì hì hai tiếng.
“Lúc  đến tìm ? Có chuyện gì ?” Cố Vân Đông  đó bảo Thung Tử  theo dõi  con Phương thị,  vẫn luôn  tìm ,  ngờ hôm nay  tìm đến tận cửa.