Đào Yển từ trong tay áo lấy một bức hoạ: “Đây là dáng vẻ của kẻ đó.”
Bức hoạ là do khi lão bộc qua đời, Đào Phong cho hoạ sư vẽ dựa lời kể của lão. Phủ Tuyên Hoà là nơi khởi nguồn sớm nhất của lối vẽ bằng bút than. Hoạ sư học trò ở đó ít nhiều đều quen thuộc với cách vẽ .
Bởi , bức hoạ mắt trông vô cùng rõ ràng.
Cố Vân Đông kỹ vài , đưa cho Đồng Thủy Đào xem.
Ngay đó, hai , cùng thở hắt . Người , bọn họ cũng quen .
Trước đó Cố Vân Đông còn ôm may mắn, nghĩ chính là vị Tam gia .
Xem ở Tĩnh Bình huyện, ngoài Tam gia, vẫn còn ẩn giấu tai mắt khác. Bất quá hiện giờ bức hoạ , đối với bọn họ mà , cũng là một bước tiến lớn.
“Bức hoạ , một bức.”
Đào Yển gật đầu: “Tất nhiên là .”
Vừa lúc đó, Bùi quản sự cho mang rượu trái cây . Cố Vân Đông bảo họ bày lên bàn bên cạnh, mời Đào Yển cứ trong phòng thong thả thưởng thức.
Đợi Đồng Thủy Đào đóng cửa văn phòng , Cố Vân Đông mới trải bức hoạ nữa, bàn sách bắt đầu vẽ .
Nàng vẽ nhanh, bên xong, bên Đào Yển vẫn nếm hết các loại rượu trái cây.
Cố Vân Đông , trả bức hoạ cho , hỏi: “Thế nào?”
“Mỗi loại mỗi vị, loại rượu , lẽ tức phụ nhà sẽ thích.”
Cố Vân Đông vung tay: “Hôm khác cho đưa mấy vò lớn đến Đào gia, cho tức phụ ngươi nếm thử.”
“Vậy đa tạ Cố chủ nhân.” Đào Yển uống cạn ly rượu trong tay, khẽ thở dài: “Hôm nay là Đông chí, tiếc là chỉ thể ở nơi cách quê nhà ngàn dặm, cũng tức phụ và con trai đang gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3026-buc-chan-dung-cua-ke-no.html.]
“Nhớ họ ?” Cố Vân Đông cầm bình rượu mới rót cho : “Bây giờ ngươi thể cho vợ con cuộc sống gấm vóc lụa là, nhưng cái họ mong hơn là ngươi bên cạnh. Sau nên dành nhiều thời gian ở nhà hơn. Nếu thật sự ngoài, chỉ cần là nơi an , gần gần một chút, mang họ theo cùng hơn ?”
Tay cầm rượu của Đào Yển khựng : “Mang họ theo ư?” Chuyện , đúng là từng nghĩ tới.
Hắn Cố Vân Đông mặt, đột nhiên cảm thấy đây cũng chuyện gì to tát. Nàng và Thiệu Thanh Viễn chẳng cũng cũng đó ? Con của hai họ mới bé tí tẹo, cũng đều lớn lên bên cạnh cha .
“Trước đây và Cố chủ nhân từng chuyện nhiều, hôm nay nàng , như khai sáng .”
Cố Vân Đông ho nhẹ một tiếng, thật cũng cần khen nàng như , ngại ngùng bao.
Nàng lái sang chuyện khác: “Xưởng của hôm nay bánh trôi và điểm tâm ăn mừng Đông chí, là ngươi ở đây dùng bữa xong chúng cùng về huyện thành?”
Đào Yển suy nghĩ: “Cũng , phiền .”
Cố Vân Đông mỉm , lúc mới cùng sang những chuyện khác.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đến trưa, bên ngoài văn phòng liền truyền đến tiếng ồn ào nhưng đầy kích động và hưng phấn.
Đồng Thủy Đào ngoài xem thử, lúc về, bưng theo hai cái chậu lớn.
“Tiểu thư, đều nóng lòng chạy ăn cơm trưa cả . Đây là nhà bếp để riêng, nếm thử, ngon.”
Cố Vân Đông trong chậu, trông cũng bắt mắt đấy, nhưng mà khẩu phần … nhiều ?
Đồng Thủy Đào chỉ chậu bánh trôi bên trái: “Đây là nhân ngọt, bên là nhân thịt. Tiểu thư, ăn loại nào?”
“Nhân ngọt.”
Đồng Thủy Đào vội lấy bát nhỏ múc cho nàng một chén, ngay đó về phía Đào Yển.
Người sờ sờ mũi: “Nhân thịt.” Mấy ngày nay ở trấn nhỏ biên giới, thịt thà cũng chẳng ăn bao nhiêu.