Sau  Dư Thông Phán và La Tương từ huyện Tĩnh Bình trở về, quan hệ hai  rõ ràng rạn nứt. Dư Vi Ninh mừng rỡ một dạo, còn lén   xem La Tương  chê  thế nào. Nào ngờ  thấy La Tương đang thấp giọng mắng nhiếc một bức họa. Người trong họa, chính là Cố Vân Đông.
 
Đây cũng là lý do Dư Vi Ninh nhận  Cố Vân Đông.
 
Vì La Tương, tình cảm cha con Dư Thông Phán và Dư Vi Ninh xa cách  nhiều. Dư Vi Ninh cảm thấy cha   còn thương , nàng cũng  định nhận  ông .
 
Thế nhưng, Dư Vi Ninh  ngờ rằng,  giây phút sinh tử,  đầu tiên cha nàng tìm đến chính là nàng.
 
 mà, tìm  nàng thì  ? Bọn họ căn bản  thể trốn thoát.
 
Dư Vi Ninh tận mắt  thấy La Tương, kẻ luôn đối đầu, miệng lưỡi ngọt ngào nhưng lòng  hiểm độc,  một kiếm đ.â.m c.h.ế.t. Nàng cũng thấy v.ú nuôi yêu thương  từ nhỏ  cắt cổ.
 
Lúc , nàng   c.h.ế.t lặng, chỉ  thể lảo đảo  Dư Thông Phán kéo chạy  Phật đường trong phủ.
 
Dư Thông Phán giấu Dư Vi Ninh  một mật thất  Phật đường,  tự  chạy  ngoài.
 
“Cha  , nếu ông  , bọn   chắc chắn sẽ  bỏ qua, chúng sẽ lật tung cả Dư gia lên để tìm bằng  chúng . Cho nên, vì giữ  mạng cho , ông  tự   ngoài dụ đám sát thủ .”
 
Lòng Dư Vi Ninh hối hận khôn nguôi. Mới ban ngày nàng còn giận dỗi cha ,  ngờ đêm đến, hai   âm dương cách biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3072-nuoc-co-cua-du-thong-phan.html.]
 
“Trước khi , cha  kể cho   chuyện của Bạch Chi Ngôn. Ông  chuyện  liên quan đến an nguy của Đại Tấn, bây giờ  là hy vọng duy nhất. Ông bảo   sống cho , tìm cách đến huyện Tĩnh Bình tìm Thiệu đại nhân và Quận chúa, vạch trần âm mưu của Tri phủ đại nhân và Bạch Chi Ngôn. Dư gia gặp đại nạn , cũng chỉ  Thiệu đại nhân và Quận chúa mới  thể điều tra rõ chân tướng, báo thù rửa hận cho chúng ...”
 
Cố Vân Đông cầm khăn lau nước mắt cho cô bé. Nàng cũng  ngờ, Dư Thông Phán,  trông  vẻ nhút nhát và đầy tư tâm ,   thể hành động như .
 
Việc ông , há chẳng  cũng là để trải một con đường an  cho Dư Vi Ninh ?
 
Cố Vân Đông ngước  Dư Vi Ninh, thấy cô bé  nhiều, môi  khô khốc. Nàng vội đút cho cô bé mấy muỗng nước, đợi cô bé nuốt xuống  mới hỏi tiếp: “Vậy  đó thì ? Vết thương   ngươi là thế nào?”
 
Nàng  Dư phủ   một mồi lửa thiêu rụi, nhưng vết thương của Dư Vi Ninh là vết đâm,   vết bỏng.
 
Dư Vi Ninh  khổ: “Bọn   g.i.ế.c xong vẫn  bỏ qua, chúng chất hết t.h.i t.h.ể    sân, kiểm tra xem  ai sót  . Nhà   bao nhiêu , bọn chúng sớm  điều tra rõ. Thấy thiếu mất một , chúng liền lùng sục khắp nhà. Mật thất  Phật đường nhà  cũng  quá bí ẩn, ...   phát hiện.”
 
Lúc đó   trốn, kết quả  một sát thủ đ.â.m một kiếm xuyên lưng.
 
“Ta đau quá nên ngất lịm , bọn chúng tưởng   c.h.ế.t nên  thèm để ý nữa. Đã đủ  , chúng cũng lười tốn công chuyển t.h.i t.h.ể   sân chất cùng những  khác. Bọn chúng phóng hỏa ngay tại Phật đường,  đốt cả trong sân và các phòng khác. Ta chính là  khói lửa  cho sặc tỉnh. Tỉnh   trốn, nhưng bọn sát thủ vẫn còn ở trong sân. Ta  dám  . May mắn , bức tường vây phía  Phật đường nhà  vốn sát mặt đường, lửa cháy quá lớn khiến bức tường đổ sập một mảng,  chính là chui qua chỗ tường sập đó mà  ngoài.”
 
Cũng coi như là trong cái rủi  cái may, nếu , dù   một kiếm đ.â.m c.h.ế.t,  cũng  lửa thiêu c.h.ế.t.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ