Cố Vân Đông chỉ đến đó, Nhan Lâm là thông minh, chắc chắn sẽ hiểu.
Quả nhiên, sắc mặt Nhan Lâm biến đổi.
Nó mất cha , nó thể mất luôn cả .
Lão Quý là kẻ tàn nhẫn độc ác, ngay cả Tống Nham 4 tuổi mà lão còn tay , mười tuổi của nó thì ? Nó thể mạo hiểm.
Nghĩ đến đây, Nhan Lâm hít sâu một , gật đầu: “Ta, , sẽ gì hết.”
“Được, khi ngươi về, khác hỏi, ngươi cứ bịa một lý do cho qua. Tuyệt đối đừng gì khác, ngay cả ngươi cũng kể.”
Nhan Lâm gật đầu: “...Vâng.”
Nó Tống Nham thêm một cái, liếc lão Quý, đầu, sải bước rời .
Lão Quý tuy đau đớn, mấy lỗ thủng lão mất m.á.u quá nhiều, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn nhận bóng dáng Nhan Lâm.
Thấy nó mà thèm ngoảnh , lão lập tức gào lên: “Mày , mày ? Đưa tao về, thằng ranh con...”
Nhan Lâm đột nhiên tăng tốc, cắm đầu chạy.
Nó , bên Thiệu Thanh Viễn cũng châm cứu xong cho Tống Nham.
Chỉ là đứa bé vẫn tỉnh, Thiệu Thanh Viễn cẩn thận bế nó lên: “Ta đưa nó lên xe ngựa .”
Cố Vân Đông gật đầu, đỡ lấy đầu Tống Nham.
hai bước, nàng đột nhiên khựng , cau mày : “Sao cứ thấy thiếu thiếu cái gì nhỉ, con mèo A Hoa của Tống Nham ?”
Thiệu Thanh Viễn cũng : “Đưa lên xe tìm xem .”
Chắc là ở gần đây, đứa bé cũng mang theo mèo.
Hai cẩn thận đưa đứa bé lên xe ngựa, ai ngờ vén rèm lên, liền phát hiện Bạch Chi Ngôn trong xe tỉnh, lúc đang cố gắng cởi trói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3113-gay-ong-dap-lung-ong.html.]
nút dây đó Cố Vân Đông dùng cách thắt đặc biệt siết , Bạch Chi Ngôn Thiệu Thanh Viễn hạ thuốc, mềm oặt, loay hoay nửa ngày vã mồ hôi hột mà vẫn tài nào thoát .
Thấy hai Thiệu Thanh Viễn , sắc mặt Bạch Chi Ngôn khẽ biến.
Cố Vân Đông từ xuống , nhạo: “Sao nào, vẫn trốn ?”
Miệng Bạch Chi Ngôn nhét giẻ, nhưng mắt thì căm hận hai .
Cố Vân Đông lạnh, tiến lên tát cho một cái, nữa đ.á.n.h ngất .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thiệu Thanh Viễn như thể thấy gì, mặt biểu cảm đặt Tống Nham trong thùng xe.
Sau đó hai mới tới mặt lão Quý đang định bỏ trốn. Cố Vân Đông đầu hỏi Thiệu Thanh Viễn: “Để c.h.ế.t thế nào đây?”
Thiệu Thanh Viễn cầm một cái túi vải từ phía : “Gậy ông đập lưng ông .”
“Các ngươi g.i.ế.c ?” Lão Quý trợn to hai mắt, cái túi vải , đầu ‘ong’ một tiếng.
Cái túi đó lão quá quen thuộc, vốn dĩ chính là lão dùng để tính kế cặp vợ chồng mặt .
lão tài nào ngờ , bây giờ bọn họ định dùng chính thứ để hại .
Con rắn , loại độc thường .
Mồ hôi lạnh trán lão Quý vã như tắm: “Các ngươi thể g.i.ế.c , các ngươi, các ngươi là phạm pháp, thể...”
Phạm pháp??
“Vậy ngươi g.i.ế.c chúng thì phạm pháp ?” Ra là lão cũng chữ "pháp" thế nào ?
Cố Vân Đông giật lấy cái túi vải trong tay Thiệu Thanh Viễn, ‘bịch’ một tiếng, ném lên lão Quý.
“A, a, a...” Lão Quý hét lên, vung tay hất cái túi vải , lão chạy, nhưng tay chân đều Cố Vân Đông đ.â.m cho mấy nhát, căn bản dậy nổi, càng đừng là chạy thoát.