Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 3336: Được mẹ dạy dỗ tốt

Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:39:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con gái Lê thị sinh chính là đứa trẻ mặt , Cố Như Ý đầy 4 tuổi.

 

Nhìn hình gầy yếu của bé, Cố Vân Đông bất giác nghĩ đến những ngày tháng từng sống ở nhà họ Cố, nàng trong lòng hừ lạnh một tiếng, duỗi tay sờ sờ đầu bé, : “Ta đương nhiên nhận con, còn nhận tiểu thúc thúc của con, tiểu thúc thúc của con tên là Khiếu Khiếu, đúng ?”

 

Bé gái ngơ ngác gật đầu: “Vâng, em tên là Khiếu Khiếu. Vậy, dì đến tìm Khiếu Khiếu ạ?”

 

“Ta đến tìm cha Khiếu Khiếu, chân con trẹo , chúng đưa con về, thuận tiện tìm Khiếu Khiếu, ?”

 

Cố Như Ý mím môi nhỏ, chần chừ gật đầu: “Dạ, ạ.” Dừng một chút, nhỏ giọng hỏi: “Dì chứ?”

 

Cố Vân Đông bật , lời hỏi…

 

“Đương nhiên .”

 

Cố Như Ý liền yên tâm, bé nữa thử dậy, chỉ là động tác, liền đau đến sắc mặt trắng bệch.

 

Hồng Diệp vội vàng bế bé lên: “Con đừng cử động lung tung, cẩn thận chân hỏng đấy.”

 

Bé gái sợ tới mức rụt tay : “Hỏng, hỏng , giống như Tam gia gia, què ạ?”

 

Hồng Diệp ngờ phản ứng của bé lớn như , vội trấn an: “Không , , chỉ là nếu cử động lung tung, thể sẽ sưng to, mấy tháng , chứ què .”

 

“Vậy cũng nghiêm trọng lắm.” Cố Như Ý lập tức ngoan ngoãn: “Con động nữa, cảm ơn dì.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Cố Vân Đông kéo tay nhỏ của bé: “Mẹ con đúng là dạy con .” Chỉ tiếc là vớ cha như .

 

Cố Vân Đông trì hoãn nữa, lập tức mang theo Hồng Diệp mấy trong hẻm Cao Thăng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3336-duoc-me-day-do-tot.html.]

 

Dựa theo địa chỉ cha nàng cung cấp, căn nhà Cố Tiểu Khê thuê ở chính là tiểu viện cuối hẻm Cao Thăng.

 

Vừa Cố Phát Nhi rẽ một cái đúng lúc đó, Cố Vân Đông men theo hướng trong, nhanh liền đến nơi.

 

Cố Vân Đông đến cổng lớn, định duỗi tay gõ cửa, liền thấy bên trong truyền đến một giọng dồn dập.

 

“…Như Ý ? Tướng công mang Như Ý cùng ngoài ? Chàng về , thấy Như Ý?” Giọng dồn dập hoảng loạn, hẳn là của Lê thị.

 

Giọng Cố Phát Nhi ngay đó liền vang lên: “Cùng ngoài thì ? Nó việc giao, lão tử bảo nó ở bên ngoài tự kiểm điểm hẵng về.”

 

“Kiểm điểm?” Giọng Lê thị bất giác cao lên: “Chàng cứ thế bỏ nó một ở bên ngoài? Nó còn nhỏ như .”

 

“Không nhỏ nữa, nên hiểu chuyện . Nàng lo cái gì, một con nhóc, còn sợ bọn buôn bắt cóc nó ? tự dát vàng lên mặt . Cút cút cút, đừng kéo , hai con các giống xui xẻo.”

 

Nói xong, Cố Phát Nhi một tay đẩy , thẳng trong phòng.

 

Lê thị lảo đảo một chút, khó khăn lắm mới vững, lau mặt một cái, liền vội vàng chạy ngoài.

 

Ai ngờ mở cửa, liền thấy cửa mấy , cùng với… Cố Như Ý.

 

Lê thị tức khắc thở phào nhẹ nhõm, thấy Như Ý ngoan ngoãn bổ nhào về phía , nàng vội vàng đón lấy.

 

Ngay đó mới về phía Cố Vân Đông, : “Là các vị đưa con gái về ? Cảm ơn các vị, , suýt nữa tưởng xảy chuyện.”

 

Cố Vân Đông Lê thị mặt, nàng hẳn là sống mệt mỏi gian khổ, rõ ràng tuổi tác xấp xỉ , già cả chục tuổi, hình gầy gò, quần áo mặc đều thùng thình, sắc mặt vàng vọt, quầng thâm mắt cũng đậm.

 

 

Loading...