Không ai  ý kiến, ngược     lanh lợi : “ thấy Cố chủ nhân   đúng,  gì  chuyện      , bôi nhọ danh tiếng chủ nhà? Hơn nữa những lời đồn đó đều là bịa đặt,   chứng cứ gì   ngoài  bậy, đây là do đầu óc họ  tỉnh táo, suy nghĩ  vấn đề.”
Nha,     đấy.
Cố Vân Đông đối với    ấn tượng ban đầu, nhưng nàng cũng   gì.
Ngược   ít  phụ họa vài tiếng, đều  mấy bà vợ đó  , dù là    loại cũng  về phía Cố Vân Đông.
Dù     loại, ai      chọn ?
Cố Vân Đông  hài lòng với hiệu quả , ngay  đó bảo Đồng An tiếp tục.
Đồng An tổng cộng  chọn hơn bốn mươi , những   là  cảm thấy  tệ.
Tiếp theo để Cố Vân Đông chọn thêm hai mươi , dù  những    công cho nhà nàng  đây cũng  tính , cộng  nàng  tuyển hơn ba mươi .
Cuối cùng xác định  bản thôn hai mươi hai , thôn khác mười một .
Trần Lương từ đầu đến cuối đều xem, lúc   tủm tỉm, cả  đều thỏa mãn  thôi.
Nhìn xem, trong nửa năm qua, làng Vĩnh Phúc của họ vì  xưởng của nhà họ Cố, mà  dần dần  lên.
Nhà sửa     ít,   đường làng, còn  thể thường xuyên ngửi thấy mùi thịt, đến cả bà mối cũng đến thường xuyên hơn. Sau  làng Vĩnh Phúc e là sẽ vượt lên  các thôn khác, ông  trưởng thôn , mặt mày cũng  ánh sáng, ừm, ưu tú.
Ngược , Chu thị bên cạnh, kéo kéo tay áo Trần Lương, nhỏ giọng hỏi: “Nhà  thật sự…”
Trần Lương  đầu trừng mắt  bà một cái: “Nhà  ? Lão nhị   cũng đang  công cho nhà họ Cố ? Rất  mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-406-nha-ho-tran.html.]
“ lão đại…”
Trần Lương liền sa sầm mặt: “Lão đại nếu  đến đây  công, thì nó tự  đến, nếu phù hợp yêu cầu, Cố nha đầu sẽ tuyển nó. Chính nó  đến, chẳng lẽ còn  Cố nha đầu đến tận cửa mời nó ? Mặt cũng lớn thật.”
Chu thị liền thở dài một , lão đại nhà bà vẫn luôn  việc  trấn, cách đây  lâu một  họ hàng của chủ nhân  trấn đến, liền chiếm mất vị trí của lão đại.
Lão đại chỉ  thể mang vợ con về, bây giờ ở nhà  nông, nhưng nó  bao nhiêu năm  xuống đồng? Có thể tưởng tượng  thảm hại đến mức nào.
Biết lão nhị  ở xưởng nhà họ Cố, một tháng 500 văn, tuy  bằng tiền công của nó  trấn, nhưng cũng  kém bao nhiêu, dù  nó ở  trấn  cũng  lâu.
Trần gia lão đại cũng  đến, nhưng  hạ  mặt mũi.
Chu thị   thấy Cố Vân Đông, vẻ mặt tiều tụy còn định  vài câu, nhưng  mở  miệng.
Bà   thích hợp, Chu thị   loại  mặt dày, cũng  tính cách của Cố Vân Đông.  bà là ,  lão đại ở nhà ngày ngày  vui, trong lòng cũng khó chịu.
Trần Lương khẽ hừ một tiếng: “Đi thôi, lão nhị  là   dài hạn của nhà họ Cố, việc nhà    , lão đại về cũng  .”
Nói xong liền rời khỏi cửa nhà họ Cố.
Cố Vân Đông chỉ xa xa  thấy bóng lưng ông.
Tuyển xong ,  ký khế ước, Cố Vân Đông bảo   ngày hôm  liền đến, đến xưởng  quen .
Đám đông ở cửa nhà họ Cố lúc  mới từ từ tan , thấy hơn ba mươi   tuyển, các dân làng hâm mộ  thôi,  ít   gần  quen.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông cũng mặc kệ, nàng  về phía Đồng An, mắt mang theo vẻ tán thưởng: “Hôm nay biểu hiện  tồi.”
Đồng An lập tức đặt bút xuống, tức khắc  chút ngại ngùng,   khỏi liếc  Thẩm Tư Điềm một cái, chỉ là  nhanh  thu hồi ánh mắt, : “Cảm ơn tiểu thư.”