Thôi kệ, mặc kệ .
Cố Vân Đông xua tay, liền thấy Thiệu Thanh Viễn ,  đến đây ăn cơm tối.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thế nhưng nhắc đến ăn cơm tối, Cố Vân Đông đột nhiên nhớ  một chuyện.
Cố Vân Đông gọi hai đứa Vân Thư đang suy nghĩ vấn đề .
“Ta   hai ngày nay các con luôn chạy  bếp,  tự  nấu ăn?”
Vân Thư thì thừa nhận  dứt khoát: “Vâng ạ.”
“Tự dưng, các con chạy  bếp  gì?”
“Cuối tháng là sinh nhật của Khả Khả, Khả Khả thích ăn, con liền nghĩ, con   đồ ăn ngon cho em .”
Cậu là  trai,     một sinh nhật khó quên, đến lượt Khả Khả,  cũng  tặng em gái một món quà sinh nhật bất ngờ.
Cố Vân Đông sững , ngay  đó bật : “Ý tưởng  tồi, nhưng con còn nhỏ,  chú ý an , lúc ở trong bếp,    lớn trông chừng.”
Nàng  phản đối trẻ con  bếp,   Vân Thư, ngay cả Khả Khả, nàng cũng cho bé  những việc trong khả năng.
 tiền đề là    lớn ở đó, nếu  xảy  nguy hiểm  khác đều  kịp trở tay.
Vân Thư gật đầu thật mạnh: “Con  , con quý trọng bản   lắm. À   đại tỷ, tỷ chuẩn  quà sinh nhật gì cho Khả Khả  ạ? Tỷ    cho con , kẻo chúng   trùng.”
“Sẽ  trùng .” Cố Vân Đông xoa nhẹ đầu  bé, dẫn  nhà ăn ăn cơm: “Đại tỷ   nhiều thứ lắm mà,  thêm mấy món là .”
Sinh nhật của Cố Vân Khả là  cuối tháng , sinh nhật của Cố Vân Đông là  tháng , hai chị em  gần .
Sinh nhật của Dương thị là  cuối năm, cả nhà chỉ  Cố Đại Giang là  nửa đầu năm.
Về quà của Khả Khả, Cố Vân Đông cũng  sớm nghĩ kỹ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-730-mot-chiec-xe-ngua-den-thon-vinh-phuc.html.]
Ba   đến nhà ăn, Thiệu Thanh Viễn cũng  mang cái sọt của Đại Hắc ở một góc .
Vân Thư và Nguyên Trí  thấy Đại Hắc đều sững  một chút: “Chó lớn? Đại tỷ,  nhà    chó lớn ?”
“Đây là Đại Hắc.” Cố Vân Đông kể cho chúng  chuyện của Đại Hắc.
Ánh mắt của hai đứa  Đại Hắc lập tức liền  đổi: “Đại Hắc là công thần, là  hùng,   chúng  nhất định sẽ đối xử  với Đại Hắc.”
“Ngoan, ăn cơm  .”
Có Cố Vân Đông ở đây, ba  hai đứa nhỏ và Thiệu Thanh Viễn đều ăn uống  ngon miệng, ăn đến hai bát lớn mới dừng .
Ngày hôm , chính là ngày Cố Vân Đông quyết định danh sách   cuối cùng.
Lần  vẫn là định tuyển năm mươi , như  xưởng sẽ  một trăm  , xưởng cũng đủ lớn, chứa  một trăm  vẫn là dư dả.
Người đến ứng tuyển vẫn  đông, còn nhiều hơn  , dù    tuyển , cách một thời gian dài  , mà các làng  xóm  lân cận, đều   đãi ngộ của xưởng nhà họ Cố  đến mức nào.
Đặc biệt là những    , bạn bè là  thôn Vĩnh Phúc, một  truyền một , vô cùng náo nhiệt.
 Đồng An  đó  sàng lọc  tám mươi , Cố Vân Đông từ tám mươi   chọn  năm mươi  là  .
Nửa ngày là đủ, Cố Vân Đông  nhanh  chốt danh sách.
Lần   dân ở các thôn khá xa  ít, cũng may xưởng vốn  chuẩn  nhà ở,  thể cho những   tiện về nhà ở .
Chuyện tuyển công nhân   xác nhận, những   đều về chuẩn , ngày hôm  sẽ đến  việc.
Họ  đến, áp lực của xưởng lập tức giảm   nhiều. Đồng Bình và họ vận chuyển hàng đến phủ thành cũng  còn bó tay bó chân nữa, thu hoạch quả cũng từng xe một.
Việc của xưởng  xong, Cố Vân Đông đang nghĩ ngày khác đến huyện thành thăm Tần Văn Tranh, thôn Vĩnh Phúc  đột nhiên  một chiếc xe ngựa đến.
Xe ngựa trực tiếp dừng   sân nhà Thiệu Thanh Viễn, từ bên trong  một vị quý công tử xuống.