Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:20:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phó Vinh thì yên lòng, vội vàng từ phủ thành trở về gấp.

 

Đồng thời trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ và tò mò, tiểu sư phụ của Phong thần y? Đó là nhân vật nào?

 

Phong thần y nhận nọ là tiểu sư phụ?

 

Trở đất hoang, thấy một đám thôn dân đang khai hoang, hai bên đất hoang ranh giới rõ ràng, yên bình việc gì, là một khung cảnh hòa bình, thở phào nhẹ nhõm một !

 

Đàm đốc công thấy trở về, vội vàng chạy đến mặt , cung kính hành lễ.

 

Phó Vinh thấy một dáng vẻ đầu heo của Đàm đốc công thì hoảng sợ: "Ngươi ?"

 

Trong lòng dâng lên một dự cảm , xảy chuyện gì chứ?

 

Đừng dọa !

 

Mạng của chịu nổi!

 

"Phó thiếu, cuối cùng ngài cũng trở !" Ở mặt Phó Vinh, tư cách gọi Phó Vinh là rể họ.

 

Biểu tỷ bà con xa của chỉ là một tiểu nhỏ bé trong nhà của Phó Vinh, nếu biểu tỷ của gã từng cứu mạng Phó Vinh thì gã cũng khả năng việc trong đội thi công của Phó gia, một đốc công trong phân đội ở phủ Hoài Ninh.

 

"Cho dù điều kiện gì, chủ nhân của năm mẫu đất hoang cũng đều chịu bán, còn đ.á.n.h của chúng một trận! Phó thiếu, ngài bọn họ ngang ngược như thế nào , bọn họ còn trừ khi Phó thiếu gọi một tiếng cha, quỳ xuống cầu xin , nếu dù thế nào cũng bán!"

 

Đàm đốc công than thở lóc kể chuyện , thêm mắm thêm muối, lật ngược trái trắng đen một !

 

Phó Vinh , sắc mặt càng ngày càng khó coi, đầu quả tim đang run rẩy.

 

Đàm Bỉnh thế mà dám đ.á.n.h nhà tiểu sư phụ của Phong thần y!

 

Đây là hại c.h.ế.t ?

 

Đàm đốc công thấy sắc mặt của Phó Vinh càng ngày càng khó coi, trong lòng vô cùng vui mừng.

 

về phía những bên mảnh đất hoang khác, trong mắt hiện lên sự âm độc, chờ xem!

 

Đắc tội Phó gia, đắc tội quý nhân, chờ c.h.ế.t !

 

Phó Vinh đ.á.n.h một cái tát lên đầu của gã: "Ngươi tìm c.h.ế.t ! Mau dập đầu xin cho !"

 

Đàm đốc công: "..."

 

——

 

Mười lăm phút trôi qua, mảnh đất hoang nhà Ôn Noãn một đám đang quỳ.

 

Trường hợp đồ sộ!

 

Ôn Gia Thụy và những đang đào móng đều ngây ngẩn cả .

 

Lại xảy chuyện gì?

 

Phó Vinh mặt , cung kính khom lưng hành lễ: "Ôn , thật sự xin , đều là quản giáo , thuộc hạ của x.úc p.hạ.m ! Mong rằng phiền lòng!"

 

Phó Vinh xin xong thì đầu với đội thi công quỳ đầy đất ở phía , : "Còn mau xin Ôn lão gia!"

 

Đàm đốc công vẫn còn chút há hốc mồm như cũ, gã rõ vì rể họ của là kiến trúc đại sư thiết kế sân vườn nổi tiếng của Nạp Lan quốc, Phó gia bảng hiệu lâm viên đại sư do Hoàng Thượng ngự ban.

 

bao nhiêu quý nhân xếp hàng nhờ Phó gia xây dựng phủ , những quý nhân đó đều khách khí ba phần với Phó thiếu.

 

Vậy mà hiện tại ăn khép nép, hành lễ xin một tên chân đất!

 

Gã nghĩ !

 

Đừng gã nghĩ rõ, bộ đội thi công và tất cả thôn dân đều ngây ngẩn cả , phản ứng kịp.

 

Phó Vinh thấy Đàm đốc công phản ứng, vỗ một cái tát lên đầu gã: "Mau xin !"

 

Đàm đốc công giật một chút, vội vàng dập đầu xin : "Ôn lão gia, xin , đắc tội ngài! Mong ngài rộng lượng bỏ qua chuyện , so đo với tiểu nhân."

 

Những phía gã cũng vội vàng dập đầu xin , giống hệt gã.

 

Ôn Gia Thụy cũng loại tha , chủ nhân tự đến xin , còn cho bọn họ quỳ xuống dập đầu xin !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-115.html.]

"Người của còn đ.á.n.h của , cũng lời xin với của , việc coi như xong."

 

Phó Vinh bảo đám Đàm đốc công xin những giúp đỡ đào móng.

 

Người giúp đỡ đào móng: "..."

 

Đây là đầu tiên trong đời đ.á.n.h còn dập đầu xin .

 

Ôn Gia Thụy nghĩ đến chuyện gì đó, với Phó Vinh: "Mảnh đất của dù thế nào cũng bán, chứ?"

 

"Không , bán cũng giống ! Vừa thật sự xin , vì nhận , Ôn , nhà của để chúng xây dựng giúp ."

 

Suýt chút nữa Đàm đốc công c.ắ.n đứt đầu lưỡi của !

 

Đây là tình huống gì? Hay là gia đình cũng nhà nông, thật là công t.ử thế gia đại tộc nào đó tới nơi ẩn cư?

 

Nghĩ như , gã toát mồ hôi lạnh!

 

Nghĩ như , gã nhịn mà tát bản hai cái, dập đầu một chút: "Ôn lão gia, xin , mắt thấy Thái Sơn! Ngài nhất định tha thứ cho ! xây nhà cho ngài, trâu ngựa cho ngài!"

 

Ôn Gia Thụy: "..."

 

Tình huống chuyển biến quá bất ngờ, tất cả trong thôn đều ngạc nhiên đến rớt cằm!

 

Đánh một trận, quỳ xuống dập đầu xin , còn bồi thường một căn nhà?

 

Bọn họ về phía Đàm đốc công quỳ mặt đất, ánh mắt nóng rát:

 

Huynh , ngươi mau đây đ.á.n.h ! Đánh c.h.ế.t là ! Sau đó bồi thường cho một căn nhà !

 

Ôn Gia Thụy cũng há hốc mồm, đây là âm mưu gì đó chứ?

 

Ông vội : "Không cần! Chúng tự xây là ."

 

"Không , để xây! Như hai mảnh đất nối thành một mảnh, chỉnh thể sẽ trông càng mắt hơn."

 

Về phủ bên xây dựng xong còn gộp chung bên , để bọn họ xây nhà căn nhà sẽ thế nào, đến lúc đó gộp sẽ hợp ?

 

Hắn cho phép phủ thiết kế nét bút hỏng.

 

Ôn Gia Thụy càng thêm cảm thấy đang âm thầm mưu đồ với mảnh đất của , lắc đầu kiên định : "Không cần! Chúng tự xây dựng."

 

Phó Vinh thấy , gương mặt lộ vẻ thất vọng, dám cưỡng ép: "Được !"

 

Hắn quyết định đến lúc đó sẽ ở bên cạnh chỉ dạy bọn họ một chút, cần dáng vẻ trong lý tưởng của .

 

Con của chịu nổi một chút nét bút hỏng!

 

Chỉ là ngờ trong tương lai khi thấy bản thiết kế căn nhà của Ôn Noãn, như mở một cánh cửa sổ mới, thấy một thế giới khác. Sau đó cảm thấy bản thiết kế của mới là chỗ nào cũng là nét bút hỏng, xóa bỏ bộ, sửa hết để phối hợp ngôi nhà nhỏ của Ôn Noãn.

 

Mấy năm , phủ xong, Ôn phủ thành phủ thực dụng nhất, nhất bộ Nạp Lan vương triều.

 

Ngay cả Hoàng Thượng và Thái Hậu cũng từng đến đây tham quan!

 

Đương nhiên đây là chuyện xảy trong tương lai.

 

Phó Vinh chỉ dẫn đến xin Ôn Gia Thụy và những đến giúp, mà còn dẫn đến phòng trúc để xin Ôn Noãn.

 

Phong thần y đó là tiểu sư phó, tuổi tác của Ôn Gia Thụy rõ ràng lớn hơn Phong thần y, khả năng là tiểu sư phó, chứng tỏ tiểu sư phó là một khác, cho nên dẫn xin .

 

Việc quả thật đổi mới tam quan của thôn dân!

 

Quý nhân thế mà xin đám như bọn họ? Quý nhân bây giờ ai cũng thông tình đạt lý, hòa ái dễ gần như ?

 

Sau khi Chu thị kể xong chuyện thì trực tiếp hóc xương cá, Ôn lão gia rót nửa bình dấm cho bà uống mà xương cá vẫn mềm , nghĩ cách, lăn lộn một phen, cuối cùng mời đại phu, mới lấy , suýt chút nữa cái mạng già của bà cũng bay luôn!

 

Sau khi Chu thị lấy xương cá , nhịn thắc mắc chẳng lẽ đầu óc của chủ nhân mảnh đất hoang vấn đề!

 

Gia đình đê tiện nghèo nàn , bắc cho một cái thang lên trời cũng nổi, thì vị chủ nhân đất hoang kiêng kị cái gì chứ!

 

Chưa bao giờ thấy loại xa như !

 

Tức c.h.ế.t bà ! Chừng đó mà vẫn giải quyết cái gia đình đê tiện của Vương thị .

 

 

Loading...