Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 122
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:20:32
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
mà Quách Thiến Ni nhanh khôi phục vẻ tươi , vẻ mặt xin : "Trà ngày mai kính , để tỷ chuẩn túi tiền thì kính, tẩu t.ử thật sự xin ! Hỉ nương, ngươi mang xuống !"
Nếu hôm nay mấy tỷ kính , như thì thành mấy tỷ là vì túi tiền của nàng mới kính , chính là bọn họ dạy bảo. Như thì thanh danh của sẽ bảo vệ.
Quách Thiến Ni nghĩ rằng tuổi của các nàng còn nhỏ, những thủ đoạn của lõi đời .
Không ngờ Ôn Noãn kéo tay hỉ nương , cho bà : "Không cần, nếu quy củ là như thế thì tất nhiên kính, nếu khác sẽ mẫu dạy bảo bọn . Cũng cho rằng bọn là vì một cái túi tiền mới kính cho tẩu tử. Điều thật !"
Ôn Hinh cứ thế cầm lấy một ly khay kính cho Quách Thiến Ni: "Tẩu t.ử cần tự trách, cứ yên tâm uống , cũng cần bổ sung túi tiền cho bọn , bọn vì túi tiền mới kính ."
Ôn Noãn: "Đại tẩu, mời uống , quên túi tiền là chuyện bình thường. Tẩu cần để ở trong lòng!"
Quách Thiến Ni cứng mặt, miễn cưỡng vui nhận lấy của các nàng , nhấp một ngụm, chỉ cảm thấy đắng như hoàng liên, thật là đắng mà nên lời.
Lúc nàng mới phát hiện , một nhà tứ phòng một ai là dễ đối phó!
Sau khi kính xong, Đàm thị đưa mấy tỷ bên ngoài sân ăn điểm tâm.
Sau khi các nàng rời khỏi tân phòng.
Ôn Linh : "Mẫu , con trò chuyện cùng tẩu tử!"
Nói xong cô bé chạy về tân phòng, Ôn Uyển với Ôn Ngọc đều đang ở đó.
Đàm thị thấy cũng quản cô bé.
Đưa mấy hài t.ử tới sân, cầm hai đĩa điểm tâm cho các nàng , dặn dò các nàng ăn quá no, một lúc nữa là tới giờ ăn cơm .
Sau đó lời xin với mấy tỷ Ôn Noãn, tức phụ của Lượng Nhi sẽ quên chuẩn túi tiền cho mấy tỷ bọn họ.
Mấy tỷ Ôn Noãn cũng ngại.
Đàm thị còn hỗ trợ tiếp đón khách nhân, vì dặn dò Ôn Thiến để ý mấy rời .
Mấy chuyện phiếm, ăn điểm tâm.
Hôm nay Chu thị ăn mặc vui mừng, mặc một bộ đồ mới màu đỏ vạn thọ, đầu còn đeo một cái đai buộc trán đính ngọc, trang điểm như phụ nhân cao quý.
Bà qua hành lang, thấy mấy nha đầu đang ở đình uống ăn điểm tâm, trong lòng chủ ý, hôm nay vẫn luôn tìm cơ hội Ôn Nhu ở một !
Không Chu thị nghĩ đến điều gì, xoay vội vàng rời .
Bà bước một gian phòng dành cho khách, bao lâu , lập tức lôi kéo một thiếu niên bước .
Trong miệng thiếu niên còn ngậm kẹo: "Cô nãi nãi, bà dẫn cháu tìm vợ cháu thật ?"
" ! Cháu cô nãi nãi , mới thể tìm vợ!"
Mấy tỷ Ôn Noãn đang đình ăn điểm tâm chuyện phiếm.
Một bà t.ử đến : "Ôn Nhu tiểu thư, Tứ phu nhân kêu tiểu thư bếp phụ bà một chút việc."
Bà xong lập tức tránh , cũng chờ Ôn Nhu, thái độ như một để cả nhà nàng mắt.
Ôn Nhu xong lập tức dậy, dặn dò Ôn Hinh trông chừng Ôn Noãn và Ôn Nhiên, đừng lung tung, yến hội sắp bắt đầu , liền về phía hậu viện.
Ôn Noãn: Nhóm lửa thì cần giúp cái gì?
Vừa khéo Ôn Noãn uống quá nhiều nước , cần vệ sinh, sẵn tiện xem thử, một tiếng với Ôn Thiến .
Đi vài bước bà t.ử lúc nãy cản , nóng lạnh : "Ôn Noãn tiểu thư, hôm nay đông khách, tiểu thư đừng lung tung, lỡ như đụng thì bây giờ?"
Ôn Noãn nhàn nhạt : " vệ sinh."
"Bên nhà vệ sinh." Bà chỉ chỉ một hướng khác.
Đôi mắt Ôn Noãn nhíu , nàng nhớ rõ bên đó!
Nàng cũng phản bác bà , xoay theo hướng đó.
Lúc đến chỗ rẽ, ở chỗ bà t.ử thấy, vòng một con đường khác bước về hướng nhà vệ sinh.
Bước chân nàng vội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-122.html.]
Bên , Ôn Nhu bừng từng bước vội vàng bếp.
Cửa Nhật Nguyệt, đột nhiên một bàn tay vươn , giữ nàng .
Ôn Nhu cả kinh, thấy là Điền thị thì thở dài nhẹ nhõm một : "Tam bá nương, thím lén lút như thế?"
Điền thị lôi kéo Ôn Nhu đến gần bàn : "Nhu nhi, cháu mau! Không, cháu pha giúp , bụng đau, khả năng ăn thứ gì đó nên đau bụng."
Điền thị xong thì ôm bụng, bộ dáng đau.
Ôn Nhu thấy lập tức : "Muốn vệ sinh ? Mau ! Cháu pha giúp thím!"
Điền thị lắc lắc đầu, thoáng qua bên ngoài: "Không , chắc chỉ cần nghỉ ngơi một chút là ."
Sao bà thể để Ôn Nhu ở đây một !
"A, Tam bá nương, thím một lát ." Ôn Nhu dọn một cái ghế con cho bà .
Điền thị xuống, ánh mắt hiện lên sự bất an, bà nhớ đến hôm đó trong lúc vô tình thấy Chu thị và chị dâu của chuyện với thì trở nên vô cùng sợ hãi.
Lúc nãy bà bưng đó, thấy Chu thị đang lôi kéo Cường t.ử cái gì, nhưng bà thấy một chữ vợ, mới mấy lời giữa Chu thị và chị dâu của là giỡn.
Điều thị dám mặt ngăn cản, nếu Chu thị chắc chắn sẽ tra tấn bà đến c.h.ế.t, đành tìm một cái cớ để trong lúc vô ý phá hư chuyện của bà .
Ôn Noãn ngang qua cửa Nhật Nguyệt vội vàng về hướng bếp, sự yên lặng dọc theo con đường khiến nàng cảm thấy bất an.
Nếu bà t.ử dám tính kế Ôn Nhu, nàng chắc chắn sẽ khiến cho bà cảm thấy hối hận vì đến với thế giới !
Đi đến chỗ núi giả, đột nhiên một nhảy .
Người nọ mở đôi tay , nhào về hướng nàng, to : "Vợ, ha ha, bắt nàng ! Vợ!"
Thân hình của Ôn Noãn chợt lóe, nhanh chóng né tránh.
Bởi vì Cường t.ử hành động quá nhanh, trực tiếp té nhào xuống mặt đất, kẹo ở trong miệng cũng rớt ngoài.
Hắn cũng sợ đau, nhanh chóng bò dậy, nhặt viên kẹo dính đầy bùn lên, đưa cho Ôn Noãn: "Vợ, cho nàng kẹo !"
Ôn Noãn viên kẹo dính đầy nước miếng và bùn trong tay , mặt mày thanh lãnh: "Ta là vợ của ngươi, đừng kêu lung tung!"
Ôn Nói xong thì xoay luôn!
Cường t.ử thì vui, vợ ? mà rõ ràng cô nãi nãi tỷ tỷ xinh đến đây chính là vợ của !
Tỷ tỷ vẻ ngoài trắng trắng mềm mềm, nàng trở thành vợ của .
cô nãi nãi cứ ôm vợ bỏ, thì đó mới thể trở thành vợ của !
Cường t.ử nghĩ đến đây thì nhào về phía Ôn Noãn: "Vợ, ôm nàng, nàng đừng !"
Ôn Noãn trực tiếp xoay một cái, duỗi chân , vô cùng nhanh nhẹn, trực tiếp đá ngã xuống đất.
Một chân của nàng dẫm lên tên béo cao hơn một cái đầu: "Ta là vợ của ngươi, gọi lung tung! Biết ! Ai là vợ của ngươi? Nói!"
Cường t.ử ở chỗ đó hứng chịu sự tức giận kinh hách, với chỉ thông minh chỉ bằng một đứa trẻ vài tuổi khiến trực tiếp dọa : "Oa oa..."
Khi Chu thị dẫn theo nhà đẻ và một đám phụ nhân vội vàng tìm đến, thấy Ôn Noãn đang dùng một chân đạp lên n.g.ự.c Cường tử.
Cường t.ử sợ tới mức to ào ào!
Mẹ Cường t.ử sợ tới mức trái tim sắp nhảy ngoài, nhanh chóng chạy đến: "Cường tử!"
Chu thị cũng sợ tới mức mặt mất huyết sắc: "Ôn thần, mày cái gì? Mau thả Cường t.ử !"
Dưới tình thế cấp bách Chu thị kêu cả biệt danh ôn thần!
Ôn Noãn thả chân .
Tưởng thị nhanh chóng chạy đến đỡ Cường t.ử dậy: "Cường tử, cháu gì ?"
Cường t.ử thấy bà nội của đến, phác gục bà đến mức thở hổn hển: "Bà, cháu cần vợ, vợ hung dữ quá! Vợ đá cháu, còn đạp cháu!"
Chu thị cháu trai cưng như thế, đau lòng một trận, đôi mắt tam giác của bà , trừng mắt Ôn Noãn đầy oán hận: "Ôn thần, mày đ.á.n.h như ?"