Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:50:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mắt tiểu Chu thị sáng lên, bà cầm khăn tay lau khóe mắt: "Cũng do chúng xui xẻo, tùy tiện nhặt là Đế Vương lục, chúng mở nhiều như nhưng là ngọc thạch thấp kém, hơn nữa còn khác cướp , nếu thì bán mấy khối cũng đủ bồi thường!"
Ôn Ngọc lau nước mắt, tức giận : "Cái nhà ôn thần , gặp bọn họ nhà chúng sẽ chuyện ! Xui xẻo vô cùng! Sau chúng cách xa bọn họ một chút! Có chuyện gì cũng đừng mời bọn họ!
Chu thị thở dài, liếc ông Ôn gì.
Ông Ôn cũng đang phiền lòng!
Ôn Gia Phú trầm ngâm: "Bà xem, việc khi nào là lão Tứ cố ý hãm hại ?"
Nếu thể trùng hợp như ?
Ôn Lượng tức giận : "Dùng nhà bọn họ cũng thoát liên quan!
Quách Thiến Ni gì, chẳng lẽ ở phòng tứ còn thể liên hợp với Cẩn Vương hãm hại bọn họ?
Bọn họ thể quen Cẩn Vương?
mà rõ ràng họ kéo tứ phòng xuống nước, nàng cũng thêm gì, chỉ cần nghĩ đến của hồi môn của nàng là .
Chu thị thấy ông Ôn lời nào, trong mắt lóe lên sự căm hận, bà lấy khăn giả vờ lau nước mắt: "Chúng bỏ hết bạc để mua quặng ngọc, hiện tại trong nhà còn bạc, còn rước lấy tai ương ngập đầu!"
Chu thị Ôn Gia Quý cùng Ôn Gia Tường: "Lần đại ca của hai đứa hãm hại, mấy đứa nhất định đoàn kết với ! Giúp đại ca lấy ba vạn năm nghìn hai , cùng vượt qua cửa ải khó khăn! Số bạc nhật định sẽ trả cho hai đứa, đều là một nhà gắn kết chặt chẽ như dây thừng, cùng hợp lực! Bốn mấy đứa đoàn kết với ! Thì chúng mới đường sống!"
Chu thị nhấn mạnh bốn .
Ôn Gia Quý cùng Ôn Gia Tường cũng từ chối, đều là thể giúp đỡ thì giúp đỡ, chẳng qua bọn họ cũng còn bao nhiêu bạc!
Tiền công ngày thường đều do Chu thị cầm lấy một nửa. ,
Tiền riêng của bọn họ thì còn cách ba vạn năm nghìn quá xa!
Ông Ôn gật đầu, một nhà nên như .
Chu thị về phía ông Ôn, than thở lóc: "Ông ơi, nếu chúng ! Chẳng lão tứ bán một viên Đế Vương lục? Có lẽ sẽ vài vạn lượng! Hay ông hỏi nó mượn một chút ! Sau chắc chắn sẽ trả cho bọn họ, bọn họ giấy vay nợ thì ông cứ để bọn họ giấy vay nợ. Đại Lang vượt qua cửa ải ! Lương nhi và Uyển nhi vẫn còn một tương lai tươi sáng!"
Ông cụ mượn nợ, ông cụ giấy vay nợ, đến lúc đó con trai của ông dám đòi nợ cha ? Như thì quá bất hiếu! Không sợ cho c.h.ế.t đuối trong bãi nước bọt ?
Ôn Gia Phú do dự : "Lão tứ xây nhà cũng tốn ít bạc! Con chỉ sợ mượn tiền".
"Xây nhà cũng chỉ tốn một trăm mấy chục lượng là đủ , thể vay mấy ngàn lượng cũng ! Hơn ba vạn lượng, chúng bán hết đồ đạc trong nhà cũng đủ nữa! Đây là đang ép nhà chúng c.h.ế.t mà!"
Lời là thật, ba vạn năm nghìn hai, bán hết thứ cũng thấm !
Đem cả nhà đại phòng bán nô cũng đủ! Số bạc khiến gia đình bọn họ táng gia bại sản!
Ông Ôn do dự một chút, cuối cùng vẫn đến cuối thôn tìm Quế Chi mượn bạc.
Không chỉ đến mượn Quế Chi mà còn tìm mượn bà cô, cũng mượn luôn cả trong thôn, đủ .
Thế nhưng ông thể con trai lớn của tìm c.h.ế.t!
Lưng ông Ôn cúi xuống như thể già mười tuổi.
Sau khi ông Ôn rời , Chu thị với tiểu Chu thị: "Con tìm vợ Vĩnh Phúc ..."
Cuối thôn.
Vương thị trực tiếp cầm chổi đ.á.n.h đuổi ông Ôn khỏi nhà: "Cút, nhà của bạc cho mượn! Chuyện thấy ông nghĩ đến ! Mượn bạc thì tìm ! Ông cút , nợ nần gì ông!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-138.html.]
"Haiz, bà đ.á.n.h đuổi chứ! Nếu Đại Lang gặp nạn, cũng còn cách nào thì cũng sẽ đến mượn bà! Đều là một nhà..." Ông Ôn nhảy lên chạy ngoài.
Không từ lúc nào nhiều thôn dân đến xem náo nhiệt.
Mọi đang thảo luận với vẻ mặt như xem kịch vui.
"Nghe Đại phòng nhà họ Ôn bồi thường vài vạn lượng đó! Ông Ôn đến đây là để mượn bạc của nhà lão Tứ?"
"Ngươi xem bạc mượn ?"
"Khó lắm, thấy Vương thị cho mượn ?"
"Lão cha tự đến mượn, Ôn Gia Thụy nhặt ngọc thạch giàu to, mua nhà, mua đất, thế mà cho mượn thì cũng lương tâm chút nào!"
"Chắc là sẽ cho mượn! Nếu cho mượn thì khác gì cả nhà lão Đại tìm cái c.h.ế.t! Như thế thì cũng quá lạnh lùng!"...
Ôn Noãn thấy nhiều như , trong lòng cũng lạnh, đến mượn bạc mà thể kéo đến nhiều ?
Đây là đang dùng dư luận ép bức nhà bọn họ cho mượn bạc?
Nếu bọn họ cho mượn thì thôn dân sẽ Ôn Gia Thụy bất hiếu, lạnh lùng vô tình, vì lợi ích riêng mà nghĩ đến tình nghĩa , ... Những lời gì khó nhất đều sẽ , biến thanh danh nhà bọn họ trở nên tồi tệ?
Triều đại lấy hiếu để trị thiên hạ, chú ý thiên hạ đều là cha .
Ôn Noãn kéo Vương thị đang bức xúc , nàng lớn tiếng với ông Ôn: "Ông nội, nhà của cháu nhiều bạc đến để cho mượn, bạc của nhà cháu đều dùng để xây nhà ở .
Bạc từ việc bán ngọc nguyên thạch, vì để tránh gây họa lên nhà của cháu cũng dám dùng, đang chuẩn đưa trở về nha môn cho Cẩn Vương, nếu ông nội thì cháu vẫn thể đưa cho ông."
Tay chân ông Ôn đ.á.n.h cho thương nên đau nhức, lời trong lòng vui vẻ: "Vẫn là Noãn nhi hiểu chuyện, một nhà nên giúp đỡ lẫn !"
Ôn Noãn mỉm : " bạc cháu đưa cho ông, cũng mời bà con chứng, nếu ngày nào đó của Cẩn vương đến cửa nhà cháu đòi bạc thì chứng là bộ bạc mà nhà cháu bán từ việc bán ngọc thạch nguyên thạch đưa hết cho ông nội của cháu, để trả nợ mà đại bá đang thiếu Cẩn vương! Nếu cháu lo lắng nhà cháu bạc để trả thì sẽ tù!"
"Được! đến chứng cho!" Vợ Hữu Tài lớn tiếng .
" cũng chứng!"
Ôn Noãn ông Ôn mỉm : "Ông nội, bạc ông lấy ? Hiện tại cháu sẽ lấy cho ông?"
Nét mặt ông Ôn cứng đờ, lấy bạc của Cẩn vương để trả nợ cho Cẩn vương?
Nghĩ đến tình hình Đại Lang từ trong tù , ông cảm giác như c.h.ế.t!
"Quên , quên , bạc cháu mau chóng đưa nha môn , tránh cho rước họa ! Cẩn vương , dân thường như chúng thể trêu !" Ông Ôn xong, mang vẻ mặt xám xịt rời .
Hỏi Quế Chi lấy bạc dùng để xây nhà? Ông cũng mặt mũi đó, dù nhà của ông cũng vẫn bán!
Căn nhà để ở còn xây xong!
Ôn Noãn những dân ồn ào: "Các thúc, các thím, ở cạnh nhà của cháu, nhặt mười lượng bạc đất ? Nhà của cháu thấy mười lượng bạc , đó là bạc của Cẩn vương, nếu nhặt thì hãy nhanh chóng lấy ! Không thì tìm giúp cháu với! Nếu đến lúc đó cháu chỉ thể mười lượng bạc đó đ.á.n.h mất, cũng ai nhặt, cháu Cẩn vương cho điều tra cả thôn ?"
Điều tra cả thôn?!
Nói đùa gì !
Những thôn dân xong vội chạy như ong vỡ tổ.
" nhặt , cháu đừng đổ cho ! chỉ mới đến, đừng bạ, ngay cả tiền đồng cũng thấy quá!"
" cũng thấy! Đừng nghĩ nó ở ...".