Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:50:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại Hôi cho chủ nhân của một vẻ mặt xem thường, cái gì!
Tiểu tỷ tỷ hầu hạ vợ thật ! Nếu sẽ cơm ăn, còn sinh con cho nó!
Nó thường xuyên ba loại nặng, mà bất hiếu là tội nặng nhất.
Có thể thấy sinh con là chuyện lớn, nó kéo chân !
Lần Nạp Lan Cẩn Niên hiểu ánh mắt của Đại Hôi, chỉ cảm thấy lẽ bản nên nuôi thêm một con sói nữa, con sói càng ngày càng ngu.
Ôn Noãn đợi Nạp Lan Cẩn Nên rời liền bắt mạch cho Ôn Gia Mĩ, quả nhiên là !
Vương thị vội vàng hỏi: "Noãn nhi, , thể của tiểu cô cháu thế nào?"
Ôn Noãn nghĩ đến hai ở nhà họ Hà , cũng nên vui .
"Tiểu cô t.h.a.i hơn một tháng, là nôn ói, thể vẫn còn suy nhược, nhưng cũng là vấn đề gì nghiêm trọng, ngày thường cần việc gì quá nặng nhọc, khi ăn uống cũng ăn uống đầy đủ, chú ý cân bằng dinh dưỡng là ."
Cả nhà xong liền nở nụ .
Vương thị chắp hai tay : "Bồ Tát phù hộ, tin vui!"
Ngày mai bà tới Đại Phật tự một chuyến!
Ôn Gia Mỹ sờ bụng, mặt như khó thể tin: Có thai?
Ngô thị vui vẻ : "Đây là chuyện vui lớn, tiểu , ba tháng đầu tiên là quan trọng nhất, trong thời gian bất cứ chuyện nặng nhọc nào, ngày mai cần gì, cứ ăn nhiều một chút, bồi dưỡng cho thể để năm sinh một tiểu t.ử tròn béo!"
Ôn Gia Mỹ : "Làm gì khoa trương như , cảm thấy vẫn ."
Bà trở về nhà đẻ để giúp mà cái gì cũng , mỗi ngày chỉ ăn uống, như ?
Ôn Gia Thụy: "Ngày mai sẽ đem chuyện vui cho phu ."
Vương thị: "Gia Mỹ cũng trở về đó một chuyến, đó về đây! Để Hà Hoán Hồng mời đại phu kinh nghiệm khám cho con, xem thật sự m.a.n.g t.h.a.i . Để đại phu xem xong về nhà, ở nhà dưỡng t.h.a.i chờ đứa nhỏ đời, cho hết tháng ở cữ hãy trở về, chồng của con thấy, cũng hầu hạ con ở trong tháng."
Vương thị lo lắng nhiều, Ôn Gia Mỹ đến chỗ bọn họ gần một tháng, đó phát hiện m.a.n.g t.h.a.i nên bà sợ con rể sẽ nghĩ nhiều, cho nên để con rể mời đại phu đến xem con gái bà m.a.n.g t.h.a.i bao lâu, để con rể khó chịu trong lòng.
Ôn Gia Thụy cũng nghĩ nhiều: "Dạ , cả hai chúng cùng trở về một chuyến, phu cũng lâu gặp ."
Ôn Noãn: "Cha, con cũng ! Thuận tiện xem gia cụ xong ."
"Được."
Sáng sớm ngày hôm , Ôn Gia Thụy đ.á.n.h xe bò, chuẩn đưa Ôn Gia Mĩ về Hà gia thôn.
Lúc trong thôn vang lên trận pháo, ngay đó là tiếng khua chiêng gõ trống.
Ôn Noãn ngoài xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy .
Ôn Noãn chạy mới hoá là hôm nay Ôn Uyển khởi hành kinh, Chu thị cố ý mời thôn dân khua chiêng gõ trống đưa tiễn.
Một trận hành động kinh động cả thôn.
Mọi đều chạy xem náo nhiệt, như qua chút giống như là vạn tiễn đưa nàng .
Ôn Uyển ở trong xe ngựa, trong lòng nhiệt tình mênh mông!
Cuối cùng bằng nỗ lực của , nàng bay khỏi tòa núi lớn, đến một nơi mà khắp nơi là vàng, cửa là sẽ gặp quý nhân!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-141.html.]
Nàng thề, nàng nhất định ở nơi đó vững gót chân, bao giờ trở về cái nơi xó xỉnh nữa.
Sáng sớm Vương thị lên trấn mua rau xanh mà hôm nay công nhân ăn mang về, lúc gặp đội ngũ tiễn đưa, nên đành ở bên cạnh .
Hôm nay là một ngày vui lớn, Chu thị cảm thấy mặt hào quang, chẳng sợ xương cốt còn chút đau cũng vẫn một chút, xem hâm mộ ghen ghét , ca ngợi, bà cảm thấy tâm tình đều lên ít, eo cũng còn đau.
Vừa thấy Vương thị hâm mộ đội ngũ tiễn đưa, Chu thị nhịn qua, : "Đại tỷ, ngươi cũng tới đưa Uyển Nhi ? Uyển nhi nhà lợi hại ? Mọi đều nàng đầu bộ huyện, còn nếu mà nàng cơ hội Hoàng Thượng ban thưởng, thì sẽ cầu Hoàng Thượng cho một cái danh hào cáo mệnh phu nhân đấy!"
Mắt Vương thị trợn trắng: "Còn chỉ là tham gia tranh cử, gì đặc biệt hơn ! Đừng chắn con đường của , còn đang vội vàng về nhà."
Chỉ là tham gia tranh cử, thể tiến đều chắc chắn, nhưng mà Noãn Nhi thì khác.
Ngày hôm qua Thập Thất , Noãn nhi lập công lớn, Hoàng Thượng ban thưởng, ban phong Hương Quân, còn ban cho một tòa nhà lớn ở phủ thành.
Thánh chỉ nhanh sẽ đến, còn nàng kinh tạ ơn ở thiên thu yến.
Đó là Hoàng Thượng tự hạ chỉ mời Noãn nhi, lúc mới ghê gớm!
Nghĩ đến đây Vương thị đồng tình liếc mắt Chu thị một cái.
Vợ Nhị Lại T.ử ở bên cạnh nhịn châm chọc : "Ôi, gì đặc biệt hơn ? Đây chính là chuyện lớn quang tông diệu tổ! Uyển nhi chỉ mang đến quang vinh cho Ôn gia thôn, còn cho bộ Ninh Viễn huyện, mang đến quang vinh cho Ninh Hoài phủ! Bà gì đặc biệt hơn ? Bà cảm thấy gì ghê gớm, cũng thấy nhà bà một ghê gớm như ? Người một nhà ôn thần!"
Vương thị phi một tiếng: "Cháu gái còn thể tiền đồ nhiều hơn thế ! Cứ chờ xem!"
Lúc dòng về phía một ít, Vương thị đường thể , ba cũng lười so đo với mấy , cứ thế tránh .
Vợ Vĩnh Phúc ở lưng bà phi một tiếng thấp giọng : "Mấy đứa cháu gái của bà từ hôn, thì chính là con dâu nuôi từ bé, còn tiền đồ ? Tiền đồ cái rắm! Không giống Uyển nhi thấy chính là phúc khí, đứa ôn thần liên lụy, lập tức là thể bay lên đầu cành. Về , bà chờ hưởng phúc ! Khi đó cũng đừng quên hàng xóm chúng nhé-"
Tức phụ Nhị Lại T.ử gật đầu, vẻ mặt khinh bỉ bóng dáng Vương thị: "Nữ nhi bà sinh trứng chắc là cũng sẽ hưu, gia quả thật là ôn thần, ai cưới khuê nữ nhà bà vợ thì đó xui xẻo!"
"Chẳng thế thì , đồ chổi! Hà gia gia cảnh cũng tệ lắm, bởi vì cưới Ôn Gia Mỹ mà hiện tại cũng xuống dốc! Thật đúng là ôn thần! Mẹ Gia Phú, may mắn ngày đó bà đuổi cả nhà , nếu nào vinh quang của hôm nay?"
Chu thị mỉm : " cũng sợ, nhưng đành bất đắc dĩ, cảm thấy nhẫn tâm tuyệt tình là ."
Vợ Nhị Lại T.ử lập tức : "Làm thể thế , loại ôn thần nên đuổi đánh! Nếu mà là thôn trưởng thì đuổi bọn họ khỏi thôn! Từ khi bọn họ dọn đến cuối thôn, ở gần nhà , khiến nhà đến một mẫu ruộng cuối cùng cũng bán ! Thật là xúi quẩy!"...
Hai dùng hết sức lực nịnh bợ lấy lòng.
Chu thị bóng dáng Vương thị vội vàng rời , trong lòng càng thêm đắc ý!
Vương thị?! A -
Rất nhanh thôi bà sẽ tư cách so với !
Về bà cũng lười trả lời Chu thị!
――
Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thụy chờ tiễn đưa tan , mới đ.á.n.h xe bò Hà gia thôn.
Đường Hà gia thôn xóc nảy, Ngô thị cố ý cầm hai chăn bông cũ lót cho Ôn Gia Mỹ cùng Ôn Noãn.
Một là phụ nữ thai, một là bệnh tật ốm yếu từ nhỏ, thật sự chịu giày vò.
Lần Ôn Noãn về đến nhà, Ngô thị thấy khuôn mặt nhỏ của Ôn Noãn chút xanh xao.
Lần tới Hà gia thôn, so với còn muộn hơn một chút, nhanh đến giữa trưa.