Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 155
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:50:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong vòng một canh giờ, Tuệ An huyện chúa và Cẩn vương vội thành là vì chuyện gì?
Binh lính cũng lắc đầu: "Không , cũng đừng nhiều chuyện, mau đóng cửa nhanh về trong ổ chăn ! Thời tiết lạnh như thế , còn để canh giữ thành !"
Hai trở về trong phòng, mới ôm chăn ấm thể thì cửa thành gõ.
Hai như phát điên!
Cửa thành sắp mở , thể ở bên ngoài chờ chút ?
Tất nhiên bọn họ dám mắng, đầu tiên mắng thì đến là Tuệ An huyện chủ, thứ hai mắng là Cẩn vương tới, suýt chút nữa dọa bọn họ đái quần!
Lần là ai đến nữa đây?
Vừa mở cửa hỏi, đến, là tri phủ đại nhân!
Huyện Thường Viễn quả nhiên xảy chuyện gì ! Cả tri phủ đại nhân cũng vội vàng chạy tới!
Sau khi hai mở cửa, cũng dám về ổ chăn nữa mà ngoan ngoãn canh giữ ở cửa thành, tránh cho phát hiện đang lười biếng.
Sau đó binh lính lập tức thông báo cho Huyện lệnh đại nhân, hỏi là tới giờ , cần mở cửa thành luôn .
-
Sau khi Ôn Noãn thành, nàng với gã sai vặt: "Đến địa lao gặp nhị bá."
Gã sai vặt: "Hiện tại trời vẫn còn sáng, đến địa lao chỉ sợ gặp lão gia. Trước đó cũng nhưng cai ngục cho bất cứ ai gặp."
Đàm thị: "Nếu thì tìm phu của để tìm hiểu tình hình?"
Ôn Noãn lắc đầu: "Cứ đến địa lao, thể gặp"
Nhắc đến phu của Đàm thị, Ôn Noãn nhớ đến Đàm Phán Nhi, Đám Phán Nhi là con gái của kế của Đàm thị, mà Đàm lão gia con trai, chỉ hai nữ nhi nên tương lai hiệu t.h.u.ố.c sẽ để cho hai tỷ .
Dựa theo gặp Đàm Phán Nhi ở hiệu t.h.u.ố.c bắc, Ôn Noãn cho rằng mối quan hệ của hai tỷ sẽ .
Chuyện còn sự động tay của phu !
Gã sai vặt nghĩ đến màn .
Nên cũng theo!!
Ôn Noãn tiểu thư còn thể mở cửa thành, huống chi đây chỉ là cửa nhà lao nho nhỏ?!
Giờ khắc , đột nhiên vô cùng tin tưởng nàng, cảm thấy lão gia cứu !
Gã sai vặt vô cùng lời, điều khiển xe ngựa đến hướng nha môn.
Gã sai vặt dẫn theo đám Ôn Noãn đến địa lao đang nhốt Ôn Gia Quý.
Huyện Thường Viễn là một huyện d.ư.ợ.c liệu lớn, là một thành trì lớn, đông đúc và vô cùng giàu .
Khoảng cách từ cổng thành đến cổng địa lao xa.
May mắn gã sai vặt mỗi năm đều cùng Ôn Gia Quý đến huyện Thường Viễn mua thuốc, nên đối với đường ở đây cũng hiểu rõ, cho nên chỉ tốn hai khắc đến bên ngoài địa lao.
Bọn họ lên cầu kiến.
Cai ngục vẫn còn tỉnh ngủ, nên khá nóng nảy!
Kẻ óc nào đến thăm ngục khi trời còn sáng?
Cai ngục hùng hùng hổ hổ ngoài, thấy đám Ôn Noãn liền tức giận : "Mấy gặp ai, trời sáng hãy đến!"
Ôn Noãn lấy một thỏi bạc mười lượng: " gia, chúng gặp Ôn Gia Quý."
Cai ngục thấy mười lượng bạc, đôi mắt đang nhập nhèm cũng sáng lên, nhưng gặp Ôn Gia Quý, sắc mặt tối sầm: "Tội phạm t.ử hình! Huyện lệnh đại nhân hạ lệnh, dù cho là kẻ nào cũng gặp! Cô gặp thì trưa nay hãy đến đài hành quyết mà nhặt xác ông !"
Đàm thị xong lời thì cơ thể choáng váng, hôm nay trảm ?
Vì nhanh như ?
Thời gian chỉ nửa ngày, ngay cả gặp cũng cho gặp, bọn họ còn thể tìm chứng cớ để cứu tướng công của bà ?
Khuôn mặt Ôn Noãn lạnh lùng.
Từ lúc Ôn Gia Quý bắt đến lúc chỉ mới một ngày hai đêm, nhanh chóng phán t.ử hình như ?
Nàng trực tiếp lấy lệnh bài, lạnh lùng liếc quản ngục một cái, tràn đầy khí thế : "Bổn huyện chủ gặp ở bên trong!"
Cai ngục khí thế mà Ôn Noãn phát cho khiếp sợ, thoáng qua lệnh bài trong tay nàng, kinh ngạc vô cùng.
Hắn cầm lấy nữa phát hiện đây là thật, kinh ngạc thoáng qua Ôn Noãn, ánh mắt của nàng là cho sợ đến mức rụt đầu, nhanh chóng hành lễ kính cẩn, đó cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-155.html.]
Vừa cho , chợt nhớ đến lời của huyện lệnh đại nhân.
Hắn tự nhéo , nhanh chóng gọi một khác đến, để báo cho huyện lệnh đại nhân, đó mới dẫn bên trong.
Ôn Noãn thấy sự mờ ám mặt nhưng cũng quan tâm.
Bốn theo cai ngục đến phòng giam mặt.
Trong địa lao âm u, ngay cả đang mùa đông nhưng vẫn mùi vị hôi chua bốc lên.
Đàm thị nuông chiều từ bé, đột nhiên ngửi thấy mùi tanh hôi , suýt chút nữa nôn !
Nghĩ đến tướng công của nhốt tại nơi hai ngày, mắt của bà ửng đỏ.
Gã sai vặt cũng cảm thấy buồn nôn, nhanh chóng lấy tay áo bịt chặt cái mũi.
Ôn Gia Thụy khẽ nhíu mày.
Chỉ Ôn Noãn ở phía vẻ mặt vẫn bình thường.
Gã sai vặt lúc cực kỳ khâm phục Ôn Noãn!
Hai , hai , nàng khiến cho những binh lính ngày thường vênh váo ở mặt họ ăn khép nép!
Cai ngục dừng ở một cái nhà tù: "Chính là chỗ , thời gian chỉ mười lăm phút."
Nói xong, ngoài!
Thối c.h.ế.t, cũng ở đây lâu.
Ôn Gia Quý xổm ở trong góc tường, đầu gối lên cánh tay, suy nghĩ về chuyện sẽ trảm lúc trời sáng.
Ngay cả khai đường thẩm vấn cũng mà trực tiếp trưa mai sẽ trảm , ông cảm thấy c.h.ế.t chắc!
mà ông cam tâm? Ông nghĩ nếu c.h.é.m đầu thì thê t.ử của cùng hai con gái bây giờ?
Thê t.ử đơn thuần, bọn họ chắc chắn sẽ kế mẫu đuổi khỏi nhà họ Đàm.
Hơn nữa hai đứa con gái như hoa như ngọc của ông còn lớn, hôn sự cũng định ! Có một cha c.h.é.m đầu, thì còn nào dám cưới nữa?
Cha của ông đầu bạc tiễn đầu xanh, đau lòng bao nhiêu?
Ông thể c.h.ế.t !
Vào lúc ông còn đang suy nghĩ vì ông đến mức , suy nghĩ ngày mai kêu oan cho như thế nào!
"Tướng công!" Đàm thị thấy một bóng dáng cô đơn, tuyệt vọng trong một góc sáng, nước mắt lập tức trào .
"Nhị ca!" Ôn Gia Thụy cũng kích động gọi một tiếng.
Nhìn nhị ca từ nhỏ đến lớn, chỉ cần đại ca lén ức h.i.ế.p và ông, thì ông sẽ luôn lên bảo vệ, giờ đây nhị ca đang tràn ngập tuyệt vọng khiến mắt ông cũng đỏ lên.
"Nhị bá, tụi cháu đến cứu nhị bá."
Ôn Gia Quý nghĩ ảo giác, xong ông ngẩng đầu thấy bốn bên ngoài nhà tù mà kinh ngạc : "Mọi thể đến đây?"
Dứt lời, ông nhanh chóng lên chạy đến.
mà vì xổm quá lâu, chân cũng tê rần nên ông lập tức té lăn đất.
Đàm thị thấy nghĩ Ôn Gia Quý nghiêm hình bức cung, ngay cả dậy cũng nổi: "Tướng công, ông , tướng công!"
Ôn Noãn thì thấy rõ Ôn Gia Quý căn bản vết thương, lẽ do chân tê mới , nên nàng thở phào nhẹ nhõm, trấn an : "Nhị bá đừng vội, nhị bá cứ xổm chỗ đó một lát , cháu hỏi nhị bá vài vấn đề."
Chuyện đúng, thời gian ngắn như định tội c.h.ế.t, chuyện rõ ràng chính là đ.á.n.h nhanh thắng nhanh mà!
Thời gian cũng còn nhiều, Ôn Noãn lãng phí thời gian.
Người phía đến thăm tù, chắc chắn sẽ đến cản trở.
"Nhị bá, t.h.u.ố.c của nhị bá bán cho quân doanh là hàng giả ?"
"Không , vì t.h.u.ố.c để cung cấp cho quân doanh nên nhị bá dám lơ là, bộ đều là t.h.u.ố.c hảo hạng do nhị bá tự kiểm tra".
Hơn nữa cũng chỉ bán một , còn là Lưu viên ngoại giới thiệu, bởi vì hà thủ ô của Ôn Noãn trị hết đầu bạc của con ông .
"Vậy nhị bá g.i.ế.c ?"
"Không , lúc nhị bá xuất hiện thì lão phu nhân c.h.ế.t."
"Được, nhị bá cứ yên tâm, cháu chắc chắn sẽ cứu nhị bá ngoài! Hiện tại nhị bá đem tất cả chuyện xảy cho cháu ! Cố gắng những chỗ quan trọng vì thời gian còn nhiều lắm."