Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:50:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lương Hoán Chương vội vàng chạy , liền thấy hình ảnh như .

 

Trên mặt đất nhiều đang ôm bụng, biểu cảm thống khổ, quỳ mặt đất, dập đầu xin tha với Ôn Noãn.

 

Trong đó huyện lệnh là dùng sức nhiều nhất, ngừng tự đ.á.n.h bàn tay: "Tuệ An huyện chúa, tiểu nhân mắt mà thấy Thái Sơn! Cầu Tuệ An huyện chúa tha mạng! Cầu Tuệ An huyện chúa tha mạng..."

 

Lương Hoán Chương: "..."

 

Lương Hoán Chương thấy bóng dáng màu xám bạc dường như là thần minh thì lập tức ngẩn , ông nhanh chóng hành lễ: "Hạ quan tham kiến Cẩn Vương!"

 

Tại Cẩn Vương ở chỗ ?

 

Nạp Lan Cẩn Niên lạnh nhạt Lương Hoán Chương một cái: "Lương đại nhân tới đây?"

 

Lương Hoán Chương: "Thần là đến xem vụ án của nhị bá Ôn cô nương."

 

Cung cấp d.ư.ợ.c liệu cho quân doanh lấy hàng kém hàng , đó chính là t.ử tội!

 

Ông thấy giục ngựa chạy tới.

 

Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt Ôn Noãn một cái, cho nên nha đầu cầu cứu Lương Hoán Chương tiên?

 

Hắn rũ đôi mắt xuống: "Vậy thì, án đành giao cho Lương đại nhân!"

 

Đầu huyện lệnh Thường Xa đều đập vỡ, trong lòng lạnh lẽo từng trận.

 

Ôn Gia Quý cuối cùng là như nào?

 

Không chỉ là một chưởng quầy của một hiệu t.h.u.ố.c bình thường thôi ?

 

Một huyện chúa, một tri phủ, một vị Vương gia đều tới cứu ?!

 

Trời ơi, mũ cánh chuồn đỉnh đầu ông hôm nay khó giữ ?!

 

"Tuân lệnh!" Lương Hoán Chương cung kính đáp.

 

Trong lòng suy đoán quan hệ giữa Cẩn Vương cùng Ôn Noãn, nghĩ đến tay Cẩn Vương, chút hiểu rõ.

 

Y thuật của tiểu cô nương , ông cũng bội phục. ...

 

Ôn Gia Quý, Đàm thị, gã sai vặt đến khi quỳ gối công đường, âm thanh của đường mộc gõ mặt bàn giật chấn động, mới hồi phục tinh thần rốt cuộc xảy chuyện gì!

 

Một Ôn Noãn đ.á.n.h ngã một đám ngục khiến bọn họ dọa ngốc!

 

Vốn tưởng rằng tội đều biến thành tội, c.h.ế.t chắc !

 

mà, Ôn Noãn đang công đường cao cao đang chờ phán xét Kia.

 

Nằm mơ ?

 

Quá hiện thực!

 

Kế tiếp là mở đường thẩm phán, trong lúc Nạp Lan Cẩn Niên còn đưa đám Ôn Noãn ăn cơm trưa, khi trở về, Ôn Gia Quý phán vô tội phóng thích.

 

Toàn bộ án kiện chỉ mất đến hai canh giờ.

 

Dưới thủ đoạn thẩm vấn của Lâm Phong, Trương Tiến Bảo sợ tới mức cái gì cũng đều khai !

 

Hoá là khi cùng phụ nhân trẻ tuổi tằng tịu với , chồng của phụ nhân trẻ tuổi phát hiện, chồng của phụ nhân trẻ tuổi đuổi đ.á.n.h , đẩy bà khiến bà té ngã, đầu đập mép giếng, vô tình g.i.ế.c c.h.ế.t bà .

 

Người c.h.ế.t là mẫu của huyện lệnh Thường Xa huyện, phụ nhân trẻ tuổi là em dâu huyện lệnh, xảy loại chuyện , huyện lệnh tuyệt đối sẽ bỏ qua cho .

 

Hắn trong cái khó ló cái khôn nghĩ tới một cách, chính là giá họa cho Ôn Gia Quý.

 

Thuận tiện nộp lên chứng cứ mà sớm tạo giả, chứng cứ lấy hàng t.h.u.ố.c trị thương kém hàng t.h.u.ố.c trị thương giá họa cho Ôn Gia Quý.

 

Ôn Gia Quý quả nhiên cứ thế bắt trong lao, thậm chí cũng hề thẩm tra!

 

Chỉ cần Ôn Gia Quý c.h.ế.t, thì việc đơn t.h.u.ố.c sẽ thể đối chứng.

 

Một công đôi việc!

 

Mà huyện lệnh Thường Xa một là bởi vì cái c.h.ế.t của mẫu , hai là bởi vì em dâu của tư thông với , đội nón xanh cho hy sinh ở chiến trường!

 

Trong cơn giận dữ, ông công khai thẩm án, nếu khiến việc to lên thì sẽ mất mặt!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-157.html.]

 

Còn nữa, nhà đẻ của phụ nhân trẻ tuổi ở trong quân thế lực, đắc tội nổi, đồng thời cũng vứt nổi bộ mặt !

 

Vốn dĩ ông c.h.é.m Ôn Gia Quý để báo thù mẫu , thêm những chứng cứ giả đó, thì c.h.é.m càng thêm đúng lý hợp tình!

 

Vì thế Ôn Gia Quý cứ như gặp tai bay vạ gió.

 

Nếu Ôn Noãn xuất hiện, thật sự khó thoát khỏi cái c.h.ế.t!

 

Cuối cùng huyện lệnh coi thường mạng bãi quan, xét nhà!

 

Trương Tiến Bảo thông dâm với nữ nhân, khi g.i.ế.c đổ tội cho khác, buôn bán d.ư.ợ.c giả trong quân, tội ác tày trời, vì thế niêm phong hiệu thuốc, g.i.ế.c đền mạng, c.h.é.m đầu thị chúng!

 

Đến cả khi ở trong xe ngựa đường về nhà, Ôn Gia Quý cũng dám tin tưởng bản thả nhanh như !

 

Ông còn hỏi Đàm thị một câu, ông đang mơ chứ?!

 

Đàm thị đ.á.n.h mặt ông một cái, đau đến nỗi giật , tỉnh vẫn đang xe ngựa, mới tin tưởng đây là mộng!

 

Đàm thị: "Tướng công, cũng véo một cái !"

 

Gã sai vặt: "Lão gia, ngài cũng véo một cái !"

 

Ôn Gia Quý: "..."

 

-

 

Ôn gia thôn.

 

Một nhà Đại phòng nghĩ chuyện thì thấy đúng!

 

Bán giả d.ư.ợ.c cho quân đội, đây chính là t.ử tội đấy!

 

Nếu mà d.ư.ợ.c liên lụy đến tính mạng binh lính cùng sự thành bại của chiến sự, thì càng là xét nhà diệt tộc, tội lớn ngập trời!

 

Ôn Gia Phú khi tiểu Chu thị nhắc nhở, giật một cái!

 

Uyển nhi nhà bọn họ vẫn còn đang tham gia tranh cử, tiền đồ vô lượng, tuyệt đối thể huỷ hoại!

 

Ôn Gia Phú trở nhà cũ, phân tích cho ông Ôn cùng Chu thị về những hậu quả của chuyện Ôn Gia Quý.

 

Một câu khả năng xét nhà diệt tộc dọa c.h.ế.t Chu thị!

 

"Lão nhị đang cái trò gì đây? Đây là hại c.h.ế.t ? Ông già, phân gia , đoạn tuyệt quan hệ ! Nhanh lên!" Chu thị tức hộc m.á.u với ông Ôn.

 

Ông Ôn nhíu mày, nội tâm rối bời: "Chuyện thể ! Lão đại, con nhanh nghĩ biện pháp cứu nhị con !"

 

Ôn Gia Tường sốt ruột : "Nương, nhị ca tuyệt đối thể chuyện như ! Nương đừng ở chỗ thêm phiền! Chúng nên nghĩ cách để thể cứu nhị ca mới ! Đại ca, nhân mạch lớn, quen huyện thừa đại nhân, nhờ ông hỗ trợ một chút! Đừng để cho những của Thường Xa huyện đó cho rằng lưng nhị ca ai! Muốn bắt nạt thì bắt nạt!"

 

Ôn Gia Phú liếc trắng mắt Ôn Gia Tường một cái: "Đệ cho rằng đại ca cứu? Đệ xem thành vô nhân tính như ? Sáng sớm ngày hôm qua nhị tới tìm , lập tức tìm huyện thừa! mà huyện thừa cũng quen !"

 

Ôn Gia Tường chuyện, lúc phân gia, đoạn tuyệt quan hệ, vô nhân tính thì là cái gì!

 

Lúc Tiểu Chu thị mở miệng : "Tam nhị thúc là hãm hại? Nếu vạn nhất thì ? Cả gia đình nhà đều chôn theo cùng! Muốn cứu nhị thúc, nhưng mà nhà chúng cũng thể cả nhà đều chôn theo cùng! Vì vấn đề an , cảm thấy phân gia cứu là cách nhất! Cho dù phân gia, chúng cũng vẫn là ruột thịt mà, ? Phân gia chẳng phân biệt cảm tình! Như , nếu xảy tình huống , thì cả nhà chúng cũng diệt tất cả, đúng !"

 

"Không sai, vẫn cứu lão nhị, nhưng chúng cũng mạng để cứu chứ?" Ôn Gia Phú phụ họa !

 

"Phân gia! Lão tam, phân cũng phân! Ta phân lão nhị ! Lão gia tử, ông nhanh chóng tìm thôn trưởng, đăng ký, nhớ rõ ở việc đăng ký gia phả ! Ngày phân gia còn ghi sớm lên!"

 

Ông Ôn thuyết phục: Không sai, cứu , nhưng cũng mạng để cứu!

 

"Lão đại, con công văn phân gia ! Ngày là ở hơn một tháng , ngày mà lão tứ dọn ý!"

 

"Cha! Không thể phân!" Ôn Gia Tường chấp nhận kêu lên một tiếng!

 

Ôn Gia Phú khó chịu : "Lão tam, chính một đứa con, c.h.ế.t cũng sợ! thể con cái của đều tìm c.h.ế.t ! Không phân gia, thì khả năng bộ Ôn gia chúng đều tuyệt t.ử tuyệt tôn!"

 

Ôn Gia Tường: "... Đệ ý ."

 

Điền thị cúi đầu, sờ sờ bụng .

 

Tháng nguyệt sự của bà muộn vài ngày, khi nào...

 

Chu thị: "Đều phân, lão nhị, lão tam đều phân, như mới khiến cho nghi ngờ!"

 

 

Loading...